Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 117

Cập nhật lúc: 2024-12-18 14:20:43
Lượt xem: 37

Sang ngày thứ hai, Thẩm Nghi Thu cuối cùng cũng biết được, sau lần chịu uỷ khuất "lớn" này, nàng nhận được những gì.

Uất Trì Việt vẫn theo thường lệ dậy sớm tới Thái Cực cung cùng quần thần thảo luận chính sự, Thẩm Nghi Thu ngủ một giấc tới khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy. Sau khi rửa mặt trang điểm xong thì Lai Ngộ Hỉ đi vào, theo sau hắn còn có hơn hai mươi tiểu thái giám khiêng hơn mười rương lớn bằng gỗ sơn mài đỏ đem vào trong viện. Ánh mặt trời vừa chiếu tới, trên cái rương có hình tiên hạc vân mây cùng bình mẫu đơn bằng bạc trở nên rực rỡ, lung linh khiến người ta hoa mắt.

Cung nhân của Thừa Ân điện đều bị cảnh này làm cho hoảng sợ, chỉ có Thẩm Nghi Thu, Tố Nga cùng Tương Nga là vẫn mang thần sắc như thường. Cung nhân, nội thị phục vụ ở Đông cung nhiều năm đều biết Thái tử luôn tiết kiệm, thậm chí đôi khi còn có phần dè xẻn quá mức, chưa bao giờ thấy hắn làm phô trương như thế này.

Lai Ngộ Hỉ thi lễ với Thẩm Nghi Thu một cái, vẫn mang bộ dáng cung kính ôn hòa như thường, giữa đuôi mày còn mang theo chút vui mừng:

Khởi bẩm nương tử, điện hạ lệnh cho lão nô đem chút đồ dùng, quần áo tới.

Vừa dứt lời liền có tiểu thái giám nâng mấy quyển trục tới, đây là danh sách phần thưởng.

Thẩm Nghi Thu nói:

Tạ điện hạ ban thưởng, cũng làm phiền trung quan hao tâm tổn trí rồi.

Nói xong liền bảo Tương Nga dâng trà lên.

Nàng tiếp nhận danh sách rồi mở ra xem xét. Quyển thứ nhất tất cả đều là tơ lụa, gồm có hàng trăm cống phẩm quý hiếm như gấm Thục Trung, văn lăng sa la Ngô Việt, bắc sa lăng Hà Nam, tương

ấp dệt thành, vừa mỏng vừa nhẹ như cánh ve, màu sắc rực rỡ, lung linh khiến người nhìn hoa mắt.

Hương liệu cũng có hai rương lớn. Thượng phẩm trầm thủy Hải Nam có khoảng vài chục cân, giáng hương, tiên hương, bạch đàn, sơn thù du, long não, nhũ hương,... càng nhiều vô số kể. Thậm chí còn có một chiếc hộp có giá trị liên thành đó là Long Diên hương. Còn lại là vô số trâm cài ngọc bội, trang sức vàng ngọc, nhiều vô số kể.

Thẩm Nghi Thu buông quyển trục xuống, có chút dở khóc dở cười.

Làm vợ chồng hai đời, tính tình của Uất Trì Việt vẫn là như thế, chẳng thay đổi chút nào. Khi hắn cảm thấy bản thân mắc nợ ai đó, liền lập tức thưởng cho người đó một chút gấm vóc, châu báu, lụa là. Nhưng mà ra tay vào phóng như lần này đúng là rất hiếm thấy.

Chỉ có đời trước, vào cái lần Hà Uyển Huệ vào cung kia, số lượng hắn "đền bù" ngày ấy có thể so sánh được với bây giờ. Nhưng lúc đó hắn đã đăng cơ làm Hoàng đế, toàn bộ nội phủ đều là kho của riêng hắn. Như thế chính ra, vẫn là lần này khiến cho người ta được mở mang tầm mắt.

Không nghĩ chỉ vì một câu "thiên sát cô tinh" kia của Quách hiền phi mà lại có tác dụng thần kỳ như thế. Nếu sớm biết như vậy, đời trước lúc nàng bị người ta ngấm ngầm ám chỉ là số mệnh khắc thân nhân, lúc đó nên nói ngay cho Uất Trì Việt biết. Cho dù không được thưởng nhiều như thế này thì chắc chắn cũng sẽ đủ để bản thân nàng hết ấm ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-117.html.]

Lai Ngộ Hỉ nói:

Ngoài ra còn có tám trăm bưng lụa, một trăm lượng vàng, hai trăm lạng bạc nhưng lão nô không cho người chuyển tới. Lúc nào nương nương cần dùng cứ tới lấy là được.

Thẩm Nghi Thu cảm ơn hắn, lão thái giám lại sai người đem một hòm nước sơn đen khảm bảo điền kim bình tới, nói với nàng:

Khởi bẩm nương tử. Điện hạ đặc biệt dặn dò bảo nô phải đem đồ vật này đến giao tới tận tay cho nương tử.

Cái hộp kia nhìn có chút quen mắt. Thẩm Nghi Thu nhớ lại hình dáng, kích thước và cách trang trí của chiếc hộp thì thấy cái này

giống y hệt cái hộp lần trước đựng bức tranh "Liệt nữ truyện" kia. Nàng không khỏi có chút sợ hãi, không phải là Thái tử lại đích thân ngự bút vẽ cái gì đó để tặng nàng nữa đấy chứ?

Lai Ngộ Hỉ tự tay mở nắp lên, bên trong quả nhiên là có một cái túi vừa hẹp vừa dài.

Thẩm Nghi Thu dũng cảm mở cái túi đựng quyển trục bên trong ra, mở ra xem thì lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Đây thế mà lại là bức thư pháp Lan Đình Tự* của Vương Hữu Quân*.

Ngày mùng 3 tháng 3 nông lịch của Trung Quốc là ngày tết Thượng Tỵ thời cổ đại, còn gọi là tết Hàn Thực. Theo phong tục dân gian vào ngày này mọi nhà đều phải rửa tay rửa mặt bên dòng nước, mượn điều này để tiêu trừ bệnh tật và vận rủi.

Vương Hi Chi, lúc đó đảm nhiệm chức Nội Sử (chức quan) tại Hội Kê, cùng với 40 vị văn nhân nho nhã tới Lan Đình tại núi Hội Kê thuộc huyện Sơn Âm ăn tết Hàn Thực. Họ ngồi quanh hai bờ sông, dùng ly đựng rượu, đặt tại thượng lưu sông Khúc Thủy để nó tự cuốn trôi xuống dưới hạ lưu, dừng tại nơi nào thì người đó lấy ly rượu đó uống và làm một bài thơ. Hôm đó, dòng nước cuốn trôi những ly rượu, mọi người uống rất vui vẻ, tổng cộng đã làm được 37 bài thơ hay. Có người đề xuất tập hợp lại những bài thơ ngẫu hứng này thành một tập thơ, gọi là "Lan Đình Tập". Mọi người lại nhờ Vương Hy Chi viết lời mở đầu, Vương Hy Chi nhân lúc rượu nồng cao hứng, tình cảm dạt dào đã dùng bút lông chuột viết lên giấy tơ tằm, viết liền một mạch. Đây chính là bài "Lan Đình Tập Tự", gọi tắt là "Lan Đình Tự".

Toàn văn bài "Lan Đình Tự" gồm 28 dòng, 324 chữ, chữ nào cũng tinh diệu, thanh thoát thông thuận như nét bút của Thần. Trong đó chữ "Chi" có tới hơn 20 chữ, thiên biến vạn hóa, không chữ nào giống chữ nào, được mệnh danh là "Đệ nhất hành thư" trong lịch sử thư pháp. Lan Đình Tự không chỉ là tinh hoa của thư pháp, mà còn là một tác phẩm văn học xuất sắc, thuật lại vẻ đẹp cảnh sắc của Lan Đình, tình cảm hân hoan khi mọi người cùng nhau hội họp, và cũng ký thác niềm cảm khái về đời người cay đắng ngắn ngủi, sinh tử vô thường.

Lan Đình tập tự được người đời ví như mặt trời, Mặt Trăng giữa bầu trời, được mệnh danh là "Thiên hạ đệ nhất hành thư", đến ngàn năm sau hậu thế vẫn thán phục.

Tương truyền Đường Thái Tông vì quá mê cuốn sách này, cho người đi khắp nơi truy tìm bản gốc. Cuối cùng tìm ra nhà sư Biện Tài là chủ nhân. Dù rất nhiều lần thuyết phục, thậm chí doạ nạt Biện Tài, vua Đường đành để Biện Tài mang sách về. Không cam chịu, Thái Tông sai một mưu sĩ là Tiêu Dực cải trang thành thư sinh đến kết bạn với Biện Tài. Khi đã thân quen, nhân một hôm Biện Tài đi vắng, Tiêu Dực bèn lấy trộm Lan Đình tập tự mang về cho vua Đường. Đường Thái Tông quý sách, khi c.h.ế.t không chôn theo mà sai để lại làm báu vật cho hậu thế.(Bản gốc hiện nay không còn nữa)

Bức thư pháp này là thứ là Uất Trì Việt yêu thích nhất, cũng là đồ quý giá nhất mà Tàng Thư lâu bên trong Đông cung cất giữ. Chẳng có mấy người đã từng thấy qua được quyển sách này.

Loading...