TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 129
Cập nhật lúc: 2024-12-18 15:34:50
Lượt xem: 42
Đêm hôm ấy, Uất Trì Việt trở lại Thừa Ân điện. Thẩm Nghi Thu cân nhắc đem lời thỉnh cầu của cữu mẫu nói ra, cuối cùng nói thêm:
Xin điện hạ thứ lỗi, cữu phụ cữu mẫu đều không cố ý bất kính đâu ạ.
Uất Trì Việt sau khi nghe xong chỉ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn sống đến hai rồi nhưng chưa từng thấy qua nhà nào như Thiệu gia. Cho nhà cao cửa rộng lại không muốn, tình nguyện ở trong căn nhà nhỏ bé với mấy cái phòng chật chội. Đã vậy ngày nghỉ làm còn đích thân xuống bếp giúp đỡ nương tử nấu cơm nữa.
Cho dù có là ẩn cư sĩ của núi Chung Nam còn muốn dựng nhiều thêm mấy gian nhà tranh kìa!
Thẩm Nghĩ Thu nhìn thấy thần sắc của hắn liền biết hắn không tin. Trong lòng cũng không có cách nào giải thích để hắn biểu được rằng, cũng có người không yêu thích nhà cao cửa rộng, chỉ nguyện được cùng người nhà chung sống gần nhau.
Nàng chỉ dành phải nói:
Cữu phụ cữu mẫu quyến luyến nhà cũ, không nỡ xa hàng xóm láng giềng. Mong điện hạ thông cảm, với cả thiếp còn một chuyện nữa muốn khẩn cầu điện hạ.
Với cách làm việc của Uất Trì Việt từ xưa tới nay, những gì đã ban thưởng xuống thì không thể tùy tiện thu hồi được. Biện pháp tốt nhất chính là đưa ra một thỉnh cầu khác để bù đắp vào.
Quả nhiên Uất Trì Việt nói:
Nàng nói đi, chỉ cần ra có đủ khả năng. Thẩm Nghi Thu nói:
Lần trước lúc ở Thiệu gia, biểu huynh nhìn thấy tài nghệ b.ắ.n cung siêu phàm của điện hạ liền nhớ mãi không quên. Dù huynh ấy đã chăm chỉ luyện tập nhưng vẫn không đạt được kết quả tốt, cũng không tìm được thầy nào dạy bảo. Không biết điện hạ có thể giúp huynh ấy tìm một vị sư phó không?
Uất Trì Việt nghe nàng nhắc tới biểu huynh, trong lòng lập tức chua chát. Nhưng yêu cầu này đối với hắn mà nói cũng quá đơn giản.
Hắn suy tư một hồi:
Việc này chỉ tiện tay chút là xong thôi. Thiệu tiểu lang còn chưa định ra con đường làm quan đúng không? Nếu cữu phụ đã không nhận vườn trạch, vậy chi bằng cho hắn một chức quan đi.
Thẩm Nghi Thu hạ thấp người nói:
Có thể được điện hạ tiến cử danh sư là đã vô cùng cảm kích rồi, gia đình cũng không dám có vọng tưởng xa vời này. Sang năm biểu huynh đang muốn thi võ cử, nếu luyện được một thân võ nghệ xuất chúng, nhất định sẽ không làm mai một đi đâu.
Uất Trì Việt liếc mắt nhìn nàng, hắng giọng một cái nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-129.html.]
Nhắc tới Thiệu tiểu lang, ngược lại làm ta nhớ tới một chuyện. Hôm Trùng Dương đó, phụ hoàng cùng ta đã nhắc tới một chuyện, Lục muội nháy mắt là tới tuổi cập kê rồi. Đang tính tìm người ứng tuyển phò mã thì ta lại chợt nhớ tới dáng vẻ đường hoàng, làm người trầm ổn của Thiệu tiểu lang, rất xứng đôi vừa vặn với Lục muội. Không biết ý cữu phụ cữu mẫu thế nào?
Não Thẩm Nghi Thu tê rần rần. Đời trước kẻ này cũng có đam mê đẩy thuyền làm mai, tại sao bây vẫn chưa khỏi căn bệnh quái ác này vậy?
Nàng sợ hắn cao hứng sẽ chỉ loạn uyên ương, vội nói:
Thiếp thay mặt cữu phụ cữu mẫu cùng biểu huynh đa tạ ý tốt của điện hạ, chỉ là...
Khóe miệng chứa đầy ý cười của Uất Trì Việt dần dần vụt tắt.
Thẩm Nghi Thu nói tiếp:
Biểu huynh đã sớm có người trong lòng rồi, chỉ đợi công thành danh toại là sẽ tới cửa cầu hôn thôi.
Thì ra là thế.
Uất Trì Việt nghiêm túc gật đầu nhưng khóe miệng không tự chủ được mà khẽ giương lên, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn:
Vậy ta càng phải sớm giúp hắn đạt được ước vọng. Không cần phải chờ tới năm thi võ cử đâu, chỗ tư ngự xuất phủ của ta đang thiếu người ghi chép tham quân. Biểu huynh văn võ song toàn, vừa vặn có thể đảm nhiệm.
Thẩm Nghi Thu cứng họng, tại sao vừa nãy vẫn là "Thiệu tiểu lang" mà bây giờ đã đổi thành "Biểu huynh" rồi. Ghi chép việc tham quân là bát quan tòng phẩm, mà nếu còn được vào tư ngự xuất phủ nữa thì chính là thân vệ cận thần của Uất Trì Việt rồi.
Nàng không thể thay cữu phụ cữu mẫu cùng biểu huynh quyết định được, chỉ dành phải nói:
Đa tạ điện hạ, ngày mai thiếp sẽ triệu cữu mẫu vào cung, hỏi xem ý của bọn họ thế nào.
Thái tử dừng một chút lại nói:
Không cần phải hỏi đâu. Cho dù có thi võ cử đạt được hạng nhất, cũng chưa chắc có được chức quan tốt thế này đâu. Nàng cũng không cần phải cẩn thận đề phòng quá, chỉ là dùng người trong Đông cung thôi, ta còn có thể tự làm chủ được.
Hắn lại hứng thú bừng bừng nói tiếp:
Cứ quyết định như vậy đi. Vậy thì biểu huynh cũng không cần phải bái sư phó làm gì nữa, muốn học kĩ năng b.ắ.n cung, cô tự mình dạy hắn là được.