TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 148
Cập nhật lúc: 2024-12-18 15:43:19
Lượt xem: 18
Uất Trì Uyên dừng một chút lại nói:
A huynh trở về Đông cung cũng tốt, ta đang lo không tìm được cớ để đến nhìn chị dâu mới đây. Nghe Ngũ tỷ nói, tẩu tẩu là mỹ nhân đẹp tựa tiên nữ. Cũng không biết là có xinh đẹp như biểu tỷ không nhỉ?
Hắn lại cười một tiếng:
Cho dù là không giống như bọn họ nói cũng không sao. Chỉ cần nàng đừng rơi lệ trước mặt a huynh là cũng coi như giúp đất nước quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa rồi.
Quách hiền phi vừa rồi vẫn đang còn bực tức nóng nảy, bây giờ bỗng dưng lại nghe thấy hắn nói mấy lời nhảm nhí, lập tức nhịn không được mà bật cười thành tiếng. Hà Uyển Huệ nghe vậy sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.
Đúng lúc này, chợt có nội thị tiến đến bẩm báo, nói thái giám bên người Thái tử đến tìm Hà nương tử.
Hai mắt Hà Uyển Huệ ngay lập tức sáng bừng lên.
Quách hiền phi cũng vui mừng nhìn cháu gái một chút, cười một tiếng nói:
- Mau gọi hắn vào đây.
Sau đó liền có mấy tiểu thái giám đi vào trong điện, trong số đó có một người trong tay bưng một cái hộp, mấy người khác thì bưng một số gấm vóc, tơ lụa.
Mấy người cúi đầu hành lễ với Hiền phi, Ngũ hoàng tử. Sau đó nâng cái hộp tiến về phía Hà cửu nương nói:
Đây là đồ điện hạ sai nô mang tới cho nương tử. Hà Uyển Huệ nhận lấy nói:
Làm phiền Trung quý nhân rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-148.html.]
Vừa nãy nàng phải chịu không biết bao nhiêu chuyện xấu hổ mà Uất Trì Uyên bày ra, vất vả lắm mới lấy lại được mặt mũi. Bây giờ nàng rất muốn cho hắn nhìn thấy, nên nhanh chóng mở hộp ra. Nhưng khi vừa nhìn thấy đồ vật trong hộp, nụ cười của nàng liền sượng cứng ở trên mặt.
Quách hiền phi ngạc nhiên:
Ơ, đây không phải là túi thơm hôm qua con đưa cho Tam lang sao?
Hà Uyển Huệ vừa tức vừa xấu hổ, nước mắt cuối cùng vẫn tràn mi mà chảy ra. Nhưng nàng vẫn nghẹn ngào giải thích nói:
Dì, đây là quà cháu tặng chúc biểu huynh cùng biểu tẩu tân hôn...
Nàng đang muốn đóng nắp lại nhưng cũng không còn kịp nữa. Uất Trì Uyên đã nhanh tay lẹ mắt chụp lấy, đem hai cái túi thơm ra ngoài, lật qua lật lại nhìn một lát rồi cười nói:
Biểu tỷ đưa phần quà này đúng là hay thật đấy. A huynh a tẩu đeo ở bên người, nhân tiện cũng có thể nhìn vật mà nhớ người luôn. Thời thời khắc khắc đều nghĩ đến sự tốt đẹp của tỷ, tẩu tẩu nhất định sẽ yêu thích tới nỗi không chịu buông tay ra đâu.
Hai hàng nước mắt của Hà Uyển Huệ muốn rửa trôi luôn lớp phấn trên mặt, trông vô cùng đáng thương. Nàng không thèm để
tới Uất Trì Uyên, chỉ ngơ ngác hỏi tiểu thái giám kia: - Biểu huynh có lời nào muốn nói với ta không?
Tiểu thái giám nói:
Điện hạ nói rằng, đã làm phiền Hà nương tử hao tâm tổn trí rồi. Nhưng phần quà này ngài với Thái tử phi nhận thì không được thích hợp cho lắm. Làm uổng công Hà nương tử, ngài với Thái tử phi vô cùng áy náy, nên mong Hà nương tử vui lòng nhận ít gấm vóc lụa là kia làm quà tạ lỗi.
Không đợi Hà Uyển Huệ nói, Uất Trì Uyên đã cười thành tiếng:
- Thú vị đấy, rất thú vị!