Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 215

Cập nhật lúc: 2024-12-19 11:24:15
Lượt xem: 12

Đúng lúc này, Kỳ tam phu nhân biết chuyện chạy đến. Nhìn thấy bộ dạng này của nhi tử, chỉ cảm thấy trái tim như đang vỡ ra thành từng mảnh. Nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên của năm mới, bà không dám rơi lệ ở trước mặt hắn, cố gắng nuốt lệ vào trong:

Thập nhị lang, chuyện này là sao? Kỳ thập nhị lang lắc đầu:

Nhi tử không sao.

Kỳ tam phu nhân rất muốn truy rõ ngọn nguồn, nhưng lại sợ chạm vào nỗi đau sâu trong lòng nhi tử khiến hắn xúc động, nên cũng không dám hỏi nữa. Chỉ làm như không có việc gì mà nói:

Đừng sợ, đại phu đã nói rồi, uống thuốc này là sẽ có triệu chứng đau đầu, choáng váng, buồn nôn. Ta nghĩ uống thêm một thời gian ngắn nữa là sẽ khỏi hẳn thôi, không có việc gì đâu. Nôn ra rồi cũng không sao, để a nương sai bọn hắn đi sắc lại.

Kỳ thập nhị lang lắc lắc đầu:

Không cần đâu a nương. Thuốc này ngừng từ đây thôi. Kỳ tam phu nhân hoảng hốt:

Sao vậy... Nhưng mà thuốc này... Nếu ngừng thuốc này lại...

Ngự y của dược cục từng khẳng định rằng, nếu ngừng uống thuốc này, không tới ba tháng là sẽ dầu hết đèn tắt. Thế nhưng nếu cứ tiếp tục uống thuốc này, hắn sẽ suốt ngày mệt mỏi buồn ngủ, chỉ cần hơi đứng dậy một chút là sẽ hoa mắt chóng mặt, trong bụng còn quặn đau không ngừng, khổ sở vô cùng.

Kỳ thập nhị lang nói:

A nương, bây giờ bộ dạng nhi tử đã thành ra như thế này rồi, sống tiếp còn có ích gì? Xin người thứ lỗi cho nhi tử bất hiếu...

Nước mắt của Kỳ tam phu nhân lập tức tràn mi.

Kỳ thập nhị lang vươn tay ra nắm thật c.h.ặ.t t.a.y của mẫu thân mình:

A nương, con với tiểu nương tử Hà gia là có duyên nhưng không có phận. Qua Tết nguyên tiêu, đem việc hôn nhân này hủy bỏ đi thôi.

Kỳ tam phu nhân còn muốn nói thêm gì đó, Kỳ thập nhị lang đã khoát tay với bà:

Đây là chủ ý của nhi tử, nàng chưa hề nói gì hết. Bây giờ con đã thành ra thế này rồi, cũng không thể cứ bám lấy người ta mãi không buông được.

Kỳ tam phu nhân gật gật đầu:

Được, đều nghe con hết...

Kỳ thập nhị lang lại nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-215.html.]

Con còn có một việc nữa, xin a nương thành toàn. Nhi tử rất muốn quay về Lạc Dương một lần.

Kỳ tam phu nhân ngạc nhiên nói:

Con còn đang mang bệnh, sao có thể chịu được mệt nhọc nữa? Kỳ thập nhị lang đáp:

Từ Trường An tới đông đô cũng không xa, lên xe cũng có giường nằm, không sao đâu.

Hắn dừng một chút, lại tiếp:

Mấy ngày nay con thường xuyên nhớ tới ngôi nhà cũ có vườn mẫu đơn ở Lạc Dương, rừng... Nếu trước khi c.h.ế.t có thể quay lại ngắm nhìn một lần, con cũng không còn gì để hối tiếc nữa.

Dứt lời liền cười một tiếng, hình ảnh này hình như có chút tương tự với cậu thiếu niên năm đó.

Kỳ tam phu nhân gật đầu:

- Được, a nương mang con trở về...

Lời còn chưa dứt đã khóc không thành tiếng.

Nói được hai câu, Kỳ thập nhị lang mệt mỏi không chịu nổi nữa.

Rất nhanh liền ngủ thiếp đi.

Kỳ tam phu nhân ngồi thêm ở bên giường một lúc, lại vén góc chăn thay cho nhi tử. Xong xuôi mới đứng dậy đi ra bên ngoài hành lang, gọi hết những hạ nhân lúc nãy đã ở trong phòng nhi tử tới trước mặt:

Vừa nãy nương tử Hà gia đã nói gì với tiểu lang quân? Một vị tỳ nữ đáp:

Hồi bẩm phu nhân, lúc Hà gia nương tử vừa tới, tiểu lang quân đã bảo bọn nô tỳ lui hết ra bên ngoài. Bên trong họ nói chuyện rất nhỏ, nên không nghe rõ được hai người nói gì. Chỉ là...

Kỳ tam phu nhân nói:

Chỉ là cái gì? Tỳ nữ đáp:

Lúc nương tử Hà gia đi ra con mắt vừa đỏ lại vừa sưng, chắc là ở trong phòng đã khóc một trận.

Kỳ tam phu nhân nghe vậy, sắc mặt liền trầm xuống:

- Ta biết rồi.

Loading...