TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 218
Cập nhật lúc: 2024-12-19 11:25:21
Lượt xem: 20
Mọi người vây quanh kỷ án uống trà nói chuyện phiếm. Uất Trì Việt đột nhiên có cảm giác căn phòng nhỏ bé ở trong tòa viện lạc đơn giản này có một loại không khí vui vẻ ấm cúng rất khác so với nơi lầu gác hoa đình kia.
Thậm chí là cả đôi "Thất phu thất phụ" này, nhìn thấy cữu phụ Thiệu gia có chút sợ vợ kia, cũng khiến hắn cảm thấy hâm mộ.
Hắn và Thái tử phi luôn bị ngăn cách bởi một tầng mây mỏng, tuy nói tương kính như tân, nhưng vẫn thiếu đi vài phần tự nhiên tùy
Ví dụ như Thiệu phu nhân mới vừa véo một cái lên cánh tay của Thiệu thị lang, Thái tử phi thì đương nhiên sẽ không bao giờ làm như vậy với hắn.
Thiệu thị lang mặc dù đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng nhìn thần sắc của ông hình như là rất vui vẻ chịu đựng.
Uất Trì Việt âm thầm đánh giá cử chỉ của đôi vợ chồng bọn họ, chỉ cảm thấy mười phần mới vẻ thú vị.
Mấy người hàn huyên một hồi, Thái tử lại nói về hành trình chuẩn bị đi Tây Bắc.
Nhạc thị nghe nói Thẩm Nghi Thu cũng được đi, cũng mừng thay cho nàng, nhưng không khỏi có chút lo lắng:
Đường xa như vậy, nhớ phải cẩn thận một chút. Thẩm Nghi Thu nói:
Cữu mẫu đừng lo lắng, còn có cấm quân tinh nhuệ cùng đồng hành nữa mà.
Thiệu Vân lại tràn đầy hào hứng phấn khởi:
A nha, thật là trùng hợp. Các người đi Tây Bắc, chúng ta cũng phải tới Lạc Dương.
Thiệu phu nhân lại vỗ lên cánh tay nàng một cái:
Cái gì mà các người chúng ta, ở trước mặt điện hạ với nương nương đừng có không biết tôn ti như vậy.
Uất Trì Việt nói:
Đã nói chỉ hành lễ theo bối phận của người nhà, biểu tỷ nói như vậy cũng không sao cả.
Gần đây hắn đã gọi biểu huynh đến quen miệng rồi, giờ cũng chẳng câu nệ một câu biểu tỷ hay gì nữa.
Thiệu Vân đắc ý nói:
Ngay cả điện hạ cũng nói như vậy rồi, a nương đừng có bắt bẻ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-218.html.]
Thẩm Nghi Thu nói:
Cữu mẫu cùng biểu tỷ cũng tới Lạc Dương sao? Thiệu phu nhân khổ não nói:
Còn không phải bị nàng cuốn lấy không chịu buông...
Bà lại trừng mắt nhìn Thiệu Vân một cái:
Nhưng tuyệt đối không được làm ảnh hưởng tới việc công của a da ngươi.
Thiệu Vân nói:
A da cứ lo giải quyết việc công của người đi, ta chơi mình ta, đâu có ảnh hưởng gì đâu. Chỉ là phải đi nhờ xe của Thiệu thị lang một chuyến, thị lang cứ chở ta đến trước cổng của dịch quán là được rồi.
Tất cả mọi người đều cười lên, chỉ có Thiệu phu nhân mặt mày ủ chau:
Ngươi đã lớn như vậy rồi, vậy mà suốt ngày chỉ biết đi chơi. Đi ra ngoài không thể nào giống như ở nhà, phải có quy củ một chút,
đừng có để người ta chê a da ngươi.
Thiệu Vân nói:
A da a nương cứ yên tâm. Đến lúc đó ta giả bộ làm một tiểu lang quân, các người cứ nói ta là con của nhà họ hàng là được rồi.
Thiệu phu nhân tức giận đến ngứa ngáy hàm răng:
- Làm loạn!
Thẩm Nghi Thu lại hiếu kì nói:
A tỷ thật sự muốn giả làm nam tử sao? Thiệu Vân nói:
Cũng không hẳn là thế. Chả qua là khó khăn lắm mới được đi một chuyến xa nhà, nhất định phải chơi cho tận hứng mới được. Y phục vớ giày ta đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi.
Ánh mắt Uất Trì Việt rơi vào khuôn mặt của Thẩm Nghi Thu, như có điều suy nghĩ nói:
- Đúng là một biện pháp hay.