Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 243

Cập nhật lúc: 2024-12-19 15:37:04
Lượt xem: 42

Cái người nô bộc của nhà trọ kia căn bản không cần Uất Trì Việt hỏi tới lần thứ hai, đã triệt để khai ra toàn bộ:

Hai người lúc nãy là người môi giới của thành Khánh Châu. Người cao gầy chính là Khâu Tứ, người mặt rỗ là Lục đệ của hắn. Bọn hắn thấy các người là những thiếu niên trẻ tuổi có dung mạo anh tuấn, lại là người từ xứ khác tới nên nảy sinh lòng xấu xa, muốn đem người... Chính là ngài cùng vị tiểu công tử cao gầy mắt nhỏ đến dâng cho Thái tử điện hạ...

Hắn cẩn thận từng li từng tí dò xét sắc mặt của Uất Trì Việt:

Hắn... Bọn hắn nói Thái tử điện hạ thích non nớt, công tử gia người thì... tuổi tác hơi lớn một chút. Nếu Thái tử điện hạ cảm thấy chướng mắt, bọn họ sẽ giữ lại để bản thân hưởng... hưởng thụ...

Tên tôi tớ kia nói thêm một câu, sắc mặt Uất Trì Việt lại kém đi một phần. Đợi hắn nói hết câu cuối cùng, sắc mặt của Thái tử đã trầm tới mức nhỏ được ra nước.

Hắn đã lên kế hoạch hoàn hảo, đợi đêm đến sẽ phái thị vệ len lén lẻn vào phòng của hai người kia, rồi đem người trói chặt lại. Ai ngờ hắn gan to bằng trời, dám mò tới tận đây để tìm cái chết.

Thẩm Nghi Thu nghe thấy Thái tử điện hạ mười tám xuân xanh, tuấn lãng phi phàm bị người ta ghét bỏ không đủ non nớt, trong lòng muốn cười mà không dám cười. Nàng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, chỉ làm như không nghe thấy.

Chân Uất Trì Việt bất giác lại tăng thêm mấy phần lực đạo, người tôi tớ nọ bị đạp tới mức kêu la oai oái, liên tục xin tha:

Công tử gia xin tha mạng, tiểu nhân cũng là bị người ta bắt ép thôi. Hai người Khâu Tứ cùng Khâu Lục kia có Tào sứ quân làm chỗ dựa, trong thành Khánh Châu không có người nào dám đắc tội hắn. Nếu tiểu nhân không nghe theo bọn hắn, hắn sẽ bán muội tử của tiểu nhân vào Tào phủ... Giống như nữ nhi của Ngưu gia kia...

Uất Trì Việt nghe được lời này, đem giày nhấc lên, cười lạnh:

Ngươi sợ bọn họ, cho rằng chúng ta dễ bắt nạt? Hắn bán muội tử của ngươi, còn chúng ta có thể g.i.ế.c sạch cả nhà ngươi.

Hắn đứng trên người ta nhiều năm, lúc này mặt lạnh buông lời hung ác liền không khác gì ác quỷ tới từ Tu La, dọa cho tên nô bộc kia như bệnh sốt rét, lạnh người khóc than liên tục.

Thái tử thờ ơ nhìn một hồi, lúc này mới nói:

Ngươi đi nói với hai con cầm thú kia, rằng sự tình hoàn thành rồi, sau đó dẫn người tới đây. Nếu làm xong việc, ta sẽ tha cho một nhà lớn nhỏ của ngươi một con đường sống. Nếu làm hỏng chuyện...

Hắn cười lạnh một tiếng, người nô bộc kia không ngừng dập đầu:

- Tiểu nhân đi liền đây...

Dứt lời liền nhanh chóng lui ra ngoài.

Chỉ chốc lát sau, hai người môi giới kia liền tay chân nhẹ nhàng đẩy cửa viện ra, lét lút lắc mình đi vào trong đình, chỉ thấy cả viện bên trong tối đen như mực.

Hai người vốn kinh doanh mua bán nhiều năm, tính cảnh giác rất cao, trực giác mách bảo sự tình có gì đó không đúng. Đang muốn lui ra ngoài, chợt thấy sau lưng vang lên tiếng gió vun vút. Không đợi hai người quay người nhìn lại, trên ót đã bị nện một gậy, mềm oặt ngã xuống đất.

Uất Trì Việt từ phía sau đi tới, lấy dây thừng ra, thuần thục đem hai người trói gô lại.

Làm xong những việc này, hắn lập tức múc một gáo nước to từ trong chum nước dưới hiên lên, rửa hai tay sạch sẽ. Xong xuôi mới đi gọi Uất Trì Uyên, Ngưu nhị lang cùng những người khác tới.

Hai người môi giới bị đánh một gậy, giờ đã hôn mê. Còn đang mơ màng không biết gì thì cả người lại bị người ta dội cả chậu nước lạnh xuống. Hai người giật mình tỉnh lại, mở mắt nhìn lên, phát hiện mình nằm trên mặt đất, bị người ta trói ở trong góc. Mà con dê béo bọn họ nhắm vào kia, đang ngồi trên ghế giữa phòng, từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng quan sát bọn hắn.

Hai người lúc này mới biết mình mắc lừa rồi, lập tức giận tím mặt, ngoác miệng quát tháo:

Các ngươi có biết gia gia ta là ai không hả? Uy danh của Tào sứ quân các ngươi từng nghe qua chưa? Gia gia đây chính là đang làm việc thay cho Tào sứ quân...

Thái tử khoanh tay, lạnh lùng hất cằm một cái. Giả bát hiểu ý, đối với thị vệ nói:

- Đừng đánh vào mặt.

Hai người môi giới sửng sốt, rất nhanh liền hiểu ra "đừng đánh vào mặt" là có ý gì. Tức là ngoài mặt ra thì chỗ nào cũng có thể đánh.

Những thị vệ này võ nghệ cao cường, lực đạo cũng vô cùng chuẩn xác. Chỉ chốc lát sau, trên thân thể hai người cơ hồ không còn chỗ nào lành lặn, đau đến mức lăn lộn dưới đất, nhưng tuyệt nhiên không bị thương tới gân cốt.

Hai người lúc này mới biết mình dụng phải vọng rơm cứng rồi. Dạng "tay nghề" này, người hầu bình thường tuyệt đối không thể có. Nhóm người này không phải là quan thì chính là trộm. Nếu là quan, bọn hắn đương nhiên không chọc vào nổi. Nếu là trộm, cũng phải là siêu trộm của vùng Giang Dương.

Bọn hắn lụi xơ nằm trên mặt đất, giống hệt con cá c.h.ế.t đang há miệng thở dốc, cố gắng thoi thóp từng hơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-243.html.]

Ngưu nhị lang đạp lên người Khâu Tứ một cước:

Trợn to mắt chó của ngươi lên, nhìn xem ông đây là ai? Khâu Tứ xem đi xem lại, vẫn mang vẻ mặt mờ mịt như cũ.

Ngưu nhị lang chửi bới một chuỗi dài bằng tiếng Khánh Châu, Khâu Tứ lúc này mới lộ vẻ khó tin mà trừng mắt lên:

Ngươi...ngươi... ngươi là Ngưu nhị? Ngưu nhị cười to:

Xem ra ngươi còn chưa mù, vậy thì xuống hoàng tuyền làm con quỷ mắt trắng đi!

Vừa nói vừa rút trường đao sáng chói dài ba thước từ bên hông ra.

Mồ hôi lạnh của Khâu Tứ rơi như mưa:

Ngưu gia gia tha mạng. Nữ nhi của ngươi là người Tào gia làm hại, không liên quan tới ta đâu. Tào sứ quân nói rõ là muốn tiểu nữ nhi của ngươi, ta chỉ là người đứng ở giữa, cũng bị bọn hắn ép thôi...

Ngưu nhị lang đem đao gác lên cổ hắn:

Ngươi không phải là người chuyên chạy việc vặt cho Tào cẩu quan sao?

Khâu Tứ nhanh miệng nói:

Không không không, tiểu nhân không dám tiếp tục làm tay sai cho Tào thứ sử nữa đâu... Nếu từ nay tiểu nhân còn làm việc cho tên cẩu quan đó, về sau tiểu nhân sẽ thành trâu bò cho tôn nhi của gia gia cưỡi...

Ngưu nhị lang nhổ một ngụm nước bọt lên mặt hắn.

Uất Trì Việt đợi hắn xả xong cơn tức giận, lúc này mới phủi phủi vạt áo, nâng chung trà lên thong thả uống một ngụm, hướng Giả bát gật đầu một cái.

Giả bát cười lạnh một cái:

Nếu như các ngươi thực sự hoàn thành được tốt việc này, lang quân nhà chúng ta vui vẻ, tha cho các ngươi một mạng cũng không phải là điều không thể.

Hai người như được đại xá, luôn miệng vâng dạ:

Công tử có việc gì phân phó thì xin cứ nói, hai tiểu huynh đệ chúng ta nhất định sẽ làm tốt.

Giả bát nói:

- Chúng ta có hai người muốn trà trộn vào Tào phủ.

Trái tim vừa mới thả lỏng của Khâu Tứ lại ngay lập tức dâng lên cuống họng:

- Cái này, này chỉ sợ...

Không đợi hắn nói xong, lưỡi đao lạnh lẽo lại dán lên cổ hắn.

Khâu Tứ vội vàng sửa miệng:

Được được. Chỉ cần công tử nói một câu, tiểu nhân cho dù phải liều mạng cũng quyết đi làm.

Giả bát liền nói:

- Quỳ xuống đáp lời.

Hai người vội vàng đứng dậy rồi lại quỳ xuống. Khâu Tứ cẩn thận từng li từng tí thử thăm dò nói:

Không biết là hai vị nào muốn trà trộn vào Tào phủ? Giả bát nói:

Công tử chúng ta với ta.

Loading...