Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 269

Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:54:24
Lượt xem: 23

Đại hoàng tử Thổ Phiên uống rượu say mặt đỏ bừng, lúc nãy còn híp mắt nhìn Hồ cơ đang nhảy múa quay cuồng ở trên đệm múa. Trong nháy mắt khi tình cảnh trở nên giương cung bạt kiếm, hắn không khỏi cảm thấy kinh hãi, dùng tiếng Đại Yến phổ thông nói:

- Tại sao các hạ lại đột nhiên gây khó dễ như vậy?

Uất Trì Việt cầm cốc ngọn lên, rót rượu vào trong chén, nước rượu đỏ thẫm y hệt m.á.u tươi.

Hắn cười lạnh một tiếng:

Lệnh đệ cấu kết với Đột Kỵ Thi xâm lấn biên cảnh của Đại Yến ta. Các hạ thân là huynh trưởng, chẳng lẽ lại hoàn toàn không biết gì cả?

Sắc mặt Đại hoàng tử Thổ Phiên lập tức biến sắc, mắng một tràng dài bằng tiếng Thổ Phiên.

Uất Trì Việt nghe hiểu nửa vời, biết đại khái lời của hắn là đang mắng đệ đệ hắn lòng lang dạ sói, cấu kết với người Đột Kỵ Thi mưu đoạt trữ vị, muốn đưa huynh đệ thủ túc vào chỗ chết.

Đại hoàng tử Thổ Phiên cũng không biết Thái tử Yến quốc đã từng học qua tiếng Thổ Phiên, cho nên những lời mắng to dõng dạc kia cũng không phải là làm bộ làm tịch.

Sau khi đem xương đệ đệ mình nghiền nát thành tro ở trên miệng, Đại hoàng tử Thổ Phiên lấy lại tinh thần, lúc này mới nói:

Việc này là do tiểu tử Cổ Nhật Lặc tự mình chủ trương, cốt là muốn châm ngòi bất hòa mối quan hệ giữa nước ta và nước các người, phá hỏng nghị hòa. Ta có thể thề với trời, ta thực sự không hề biết chuyện này...

Uất Trì Việt lạnh lùng đánh gãy lời hắn:

Ta chỉ biết nước ngươi cấu kết với Đột Kỵ Thi xâm phạm lãnh thổ, còn về phần ai làm chủ, ta không quan tâm.

Hắn dừng một chút, hếch cằm với Uất Trì Uyên đang đứng bên cạnh:

Ngày mai xá đệ ta dẫn đại quân đến "hỏi thăm" doanh trướng của quý quốc, ta cũng có thể giả vờ như hoàn toàn không biết gì cả.

Đại hoàng tử Thổ Phiên tự biết mình đuôi lý, ở bên trên địa bàn của Đại Yến, chỉ có thể cười trừ mà thôi. Trong lòng hắn lại đem tên đệ đệ lòng lang dạ thú kia lật qua lật lại mà mắng thêm vô số lần.

Uất Trì Việt nhìn thấy đã đến lúc, lúc này mới bưng ly rượu lên nói:

Các hạ đi ngàn dặm xa xôi một mình tới Lương Châu bàn việc nghị hòa, ta vô cùng cảm kích trước thành ý của quý quốc, cũng nguyện ý lùi bước bỏ một vùng đất để bày tỏ lòng thành đấy, vậy mà không ngờ quý quốc lại lấy oán trả ơn.

Đại hoàng tử Thổ Phiên vừa nghe liền biết hắn đây là đang thừa cơ lên giá, giận tái mặt nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-269.html.]

- Các hạ có ý gì?

Uất Trì Việt cầm một chiếc đũa lên nhúng vào ly rượu, vạch một đường lên trên đĩa bạc:

- Thiên Sơn.

Sau đó lại chấm thêm chút rượu, chỉ vào một điểm trên bàn:

- Nước ta muốn đóng quân ở đây.

Đại hoàng tử Thổ Phiên vỗ bàn đứng dậy:

Các hạ đây là lợi dụng lúc người khác cháy nhà mà đi hôi của! Uất Trì Việt đặt đũa về vị trí cũ, miễn cưỡng cười một tiếng:

Nếu các hạ không muốn nói nữa, vậy ta sẽ đi đàm phán với lệnh đệ của ngài.

Đại hoàng tử Thổ Phiên không nói một lời ngồi trở lại trên giường, sắc mặt âm trầm, một lúc lâu sau mới cắn răng nói:

- Được.

Uất Trì Việt lúc này mới hướng hắn thi lễ một cái:

- Ta còn có chút việc phải làm, các hạ cứ thoải mái tận hứng đi.

Dứt lời, hắn cúi đầu chào những người đang ngồi xung quanh, nói một tiếng xin lỗi không tiếp được, rồi mang theo Ngũ hoàng tử, Binh bộ thị lang cùng một đám thân vệ ung dung bước ra khỏi trướng.

Khi bức màn nỉ sau lưng được hạ xuống, hắn không còn mang dáng vẻ bình tĩnh bất cần như vừa rồi nữa. Bước chân hắn có chút run rẩy, trên trán chảy ra toàn mồ hôi lạnh.

Quân báo đi từ Định Viễn tới Linh Châu mất ba ngày đường, hắn không có cách nào giải tỏa được sự dày vò mà khoảng cách này mang lại.

Ba ngày này bên trong sẽ xảy ra những chuyện gì? Thành Định Viễn có thể cố thủ thêm mấy ngày? Chỉ với hai ngàn quân Sóc Phương liệu có thể chống lại được hàng chục vạn kỵ binh của Đột Kỵ Thi không?

Còn Tiểu Hoàn nữa, nàng rời khỏi Linh Châu rồi sao?

Trái tim của hắn gắt gao mà thắt chặt lại.

Loading...