Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 282

Cập nhật lúc: 2024-12-20 13:00:51
Lượt xem: 19

Uất Trì Việt mất một phen vừa uy h.i.ế.p vừa dụ dỗ Đại hoàng tử Thổ Phiên lên thuyền của mình, cấp tốc chuẩn bị tập kết binh lực, lương thực, đồ dùng quân nhu. Chỉ mất hai ngày, đã tập hợp đủ hai ngàn cấm vệ tinh nhuệ, bảy ngàn quân Hà Tây, hai ngàn quân binh châu phủ cùng năm ngàn kỵ binh của Đại hoàng tử Thổ

Phiên. Tất cả trùng trùng điệp điệp xuất phát về hướng Linh Châu.

Hai ngày đi vội vàng, Đại hoàng tử Thổ Phiên mới tỉnh táo lại. Thái tử Yến quốc gấp rút chạy tới Linh Châu, hiển nhiên là vì không có viện quân nào khác đến.

Sớm biết như thế, hắn không nên dễ dàng đáp ứng xuất quân như vậy. Nên kéo dài thêm mấy ngày, để tên kia phải chịu nhượng bộ mới đúng, nhưng mà lúc này hối hận cũng đã muộn rồi. Nếu lúc này nuốt lời, chỉ sợ hai mươi vạn quân Sóc Phương cùng quân Hà Tây sẽ trực tiếp đi thẳng tới Thổ Phiên.

Uất Trì Việt ở trước mặt mọi người luôn mang dáng vẻ bình tĩnh nhàn nhã, nhưng chỉ cần ở trong doanh trướng một mình, khuôn mặt hắn lập tức lại hiện lên vẻ lo lắng bất an không thể che giấu.

So với những chỗ khác, Linh Châu đối với hắn mà nói có ý nghĩa quan trọng hơn tất cả - vì nơi đó là cố hương của tiểu Hoàn.

Hắn muốn thay xã tắc bảo vệ Linh Châu, cũng muốn bảo vệ nhà thay cho tiểu Hoàn.

Từng phong thư chiến báo liên tục truyền tới, sắc mặt của hắn càng ngày càng trầm. Quân phòng thủ trong thành giờ đã cạn kiệt sức lực, không chống đỡ nổi được mấy ngày nữa.

Mà quân tiếp viện Bân Châu đáng ra đã đến lại chưa đến, trong thành nhất định sẽ có người d.a.o động. Nếu không may xảy ra hỗn loạn, hậu quả khó mà lường được.

Tốc độ hành quân của bọn họ vượt qua một trăm năm mươi dặm, đã gần tới cực hạn, nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ nhanh, chỉ hận dưới sườn không thể mọc cánh để lập tức bay tới Linh Châu.

Hai mươi ba tháng tư, rốt cục thì khoảng cách của đại quân với Linh Châu chỉ còn lại ba ngày đường.

Đêm đó, Uất Trì Việt cùng Binh bộ thị lang thương nghị tới đêm khuya. Trở về trong trướng, hắn rửa mặt qua loa một phen rồi leo lên giường nằm.

Trải qua mấy ngày hành quân liên tục, thân thể của hắn đã rất mệt mỏi, nhưng tâm thần vẫn không tài nào an tĩnh nổi.

Trong lòng của hắn có một tia bất an mơ hồ, nhưng lại không nói ra được nguyên nhân là vì sao.

Hắn nằm ở trên giường trằn trọc, đủ loại suy nghĩ trong đầu xoắn lại thành một mớ hỗn độn. Cũng không biết đã trải qua bao lâu, lúc này hắn mới mơ màng ngủ thiếp đi.

Trong mộng, hình như hắn trở lại đời trước, lúc bản thân vừa mới c.h.ế.t đi. Linh hồn hắn đang bay lơ lửng ở trên linh đường, nhìn thấy Thẩm Nghi Thu đang quỳ gối trước quan tài của hắn.

Hắn mơ hồ nhớ hình như có chuyện gì đó sắp xảy ra, nhưng lại không nhớ rõ được đó là chuyện gì.

Đúng lúc này, Thẩm Nghi Thu bỗng nhiên đứng thẳng người lên.

Trong lòng Uất Trì Việt run lên, bỗng dưng nhớ ra được, vội vàng tiến lên ngăn cản:

- Tiểu Hoàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-282.html.]

Nhưng mà hắn chỉ là một linh hồn không hình không bóng, Thẩm Nghi Thu không thể nhìn thấy hắn, càng không thể nào nghe thấy giọng nói của hắn được.

Hắn đứng chặn ở trước người nàng, nhưng nàng lại trực tiếp đi xuyên qua người hắn.

Uất Trì Việt biết rõ nàng không nghe thấy, nhưng vẫn nhịn không được mà hô to:

- Tiểu Hoàn!

Lời còn chưa dứt, đã nghe thấy một tiếng "đùng" vang vọng, giống như có người đập mạnh một cái vào lồng n.g.ự.c hắn, đánh trúng trái tim hắn khiến nó vỡ tan thành từng mảnh.

Hắn quay đầu, trong tầm mắt là một màu đỏ thẫm.

Uất Trì Việt giật mình ngồi bật dậy, mồ hôi lạnh thấm ướt hết quần áo trong. Hắn vẫn còn nhớ rõ cảm giác đau đớn như bị d.a.o đ.â.m ở trong giấc mộng, một cảm giác đau thấu tim gan.

Một lúc lâu sau, hắn mới lấy lại bình tĩnh, đang muốn đứng dậy uống một ngụm trà thì ngoài trướng đã vang lên âm thanh của thị vệ:

Điện hạ, trinh sát được phái đi Linh Châu có chuyện quan trọng muốn bẩm báo.

Uất Trì Việt lau mồ hôi lạnh trên trán:

- Gọi hắn vào đây.

Dứt lời liền khoác áo rời giường.

Một lát sau, người trinh sát kia bước vào trong trướng, thi lễ một cái rồi nói với Uất Trì Việt:

Khởi bẩm Thái tử điện hạ, đêm hai mươi hai quân thủ thành Linh Châu bất ngờ làm phản...

Sắc mặt Uất Trì Việt tối sầm lại, hắn lo lắng nhất chính là chuyện này.

Người trinh sát kia lại nói tiếp:

- Nhưng mà cuộc làm phản này rất nhanh đã lắng xuống.

Trong lòng Uất Trì Việt có chút buông lỏng, cầm chén trà lên nhấp một ngụm:

Đã xảy ra chuyện gì? Kể lại từ đầu tới đuôi câu chuyện cho cô nghe.

Trinh sát do dự một lát, cắn răng nói:

- Hồi bẩm điện hạ, là Thái tử phi nương nương ra mặt ngăn cản...

Lời còn chưa dứt, đã nghe thấy một tiếng giòn vang, chén trà trong tay Thái tử rơi xuống đất, vỡ tan thành hai mảnh.

Loading...