TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:42:45
Lượt xem: 166
Trong cung mọi người đều là yêu tinh, nên sau khi nghe xong ý tứ này của Thẩm thái hậu nghĩa là hoàn toàn không cho Hà thái phi thể diện, bọn họ cũng không cần cố kỵ gì nữa.
Mấy cung nhân cùng nhau tiến lên, lôi kéo Hà Uyển Huệ sang một bên.
Uất Trì Việt nhìn các cung nhân chó cậy thế chủ, ba chân bốn cẳng mà kéo Hà Uyển Huệ rời khỏi, trong lòng hắn vừa chua xót vừa oán giận.
Không thương hắn thi cốt chưa lạnh thì cũng thôi đi, Thẩm thị cứ thế liền ép buộc sủng thiếp của hắn, có thể thấy nữ nhân này một chút cũng không để ý đến tình nghĩa vợ chồng của bọn họ, thật khiến cho lòng người cảm thấy lạnh lẽo!
Uất Trì Việt nghĩ đến đây không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Nghi Thu một chút.
Đáng tiếc Thẩm Nghi Thu không hề hay biết, còn đi tới phía trước gần thêm một bước.
- Thái phi quyết định chưa?
Hà Uyển Huyện rùng mình, cắn chặt răng không nói lời nào, chỉ có phẫn nộ là đang từ trong mắt toát ra ngoài.
Nàng từ lúc vào cung liền được chuyên sủng, trước kia sáng lạn, bây giờ thì thành mục tiêu công kích. Thẩm thị và nàng luôn không hợp nhau, trước mắt hiện nay không có hoàng đế che chở, khó bảo đảm sau này nàng ta không tìm nàng tính sổ.
Hôm nay náo loạn một màn này đúng là vì bất đắc dĩ, muốn các triều thần chứng kiến, về sau nếu Thẩm thị muốn gây bất lợi cho nàng thì cũng phải vì thanh danh mà cân nhắc một chút.
Ai ngờ nàng lại tính sai, độc phụ này căn bản là không cần mặt mũi.
Trong linh đường lặng ngắt như tờ, ngồi ở phía đối diện hai mặt nhìn nhau là một đám thần tử đắc lực. Bọn họ không dám xen vào vì nhiều ngày nay bọn họ đã được chứng kiến thủ đoạn của Thái hậu.
Hoàng đế tuổi còn trẻ c.h.ế.t bất đắc kì tử trong thư phòng. Vì để cảm kích mấy trọng thần làm việc vất vả, vị hoàng hậu trẻ tuổi này trước tiên lấy cung yến làm lý do đem hai huynh đệ của Uất Trì Việt giam lỏng, lại cấp tốc khống chế sáu quân Bắc Nha bảo vệ cung cấm an toàn. Đồng thời lập tức hạ lệnh phái năm vạn binh lính tới Tây Bắc biên cảnh để phòng người Thổ Phiên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Làm xong những việc này, nàng mới phát tang hoàng đế mất cho thiên hạ khắp nơi được rõ. Sau đó lại giúp đỡ Thái tử nhỏ đăng cơ, bài trừ trận phong bạo c.h.é.m g.i.ế.c diễn ra trong vô hình.
Nhưng mà những việc này Uất Trì Việt hoàn toàn chẳng biết gì cả.
Hắn không thể rời khỏi t.h.i t.h.ể của mình quá năm bước, trong mắt của hắn là hoàng hậu vô vị kia theo đúng khuôn phép, sát phạt quả quyết. Nghĩ rằng thái tử nhỏ đăng cơ đều là công lao của nhóm tể tướng, cộng thêm tổ tiên trên trời có linh phù hộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-3.html.]
Hà Uyển Huệ đương nhiên cũng không biết, nếu không có cho nàng ta một trăm lá gan đi chăng nữa, nàng ta cũng không dám bức h.i.ế.p Thẩm thái hậu.
Trước mắt Thẩm thái hậu từng bước ép sát, Hà Uyển Huệ đ.â.m lao phải theo lao, đành phải chơi xấu, giả bộ nhắm mắt thân thể mềm nhũn, làm bộ hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Nghi Thu nhíu mày, mặt không đổi sắc nhìn cung nhân dìu Hà Uyển Huệ vào trong tẩm điện.
Nàng đối với việc bức tử tâm can bảo bối của Uất Trì Việt cũng không có một chút hứng thú nào, vậy nên mới chỉ giáo huấn nàng ta một chút như vậy thôi.
Nhưng nàng cũng không phản đối việc Hà Uyển Huệ đi thủ linh cho Uất Trì Việt, tác thành cho bọn họ đến c.h.ế.t vẫn là một đôi thâm tình, tai và mắt nàng cũng được yên tĩnh một chút.
Hà Uyển Huệ bị mang ra ngoài, đám cung nhân giả bộ không có chuyện gì xảy ra, đem nắp quan tài "oanh" một tiếng đóng lại.
Theo từng tiếng đinh gõ vào quan tài, Uất Trì Việt bỗng nhiên có cảm giác, phảng phất lo lắng cùng ràng buộc trong nhân thế dần dần biến thành trăng trong gương.
Khi cây đinh cuối cùng gõ vào quan tài gỗ, hắn hoàn toàn tỉnh ngộ, sự tình trên thế gian này cùng hắn đã không còn quan hệ gì nữa.
Hắn xoay người, cửa chính của Thái Cực điện bỗng dưng biến thành một mảnh bạch quang chói mắt, nhìn vào bên trong mơ hồ có thể thấy được núi non, sông ngòi.
Uất Trì Việt tựa như vừa sinh ra đã biết phải làm gì, hắn đi đến hướng ánh sáng rực rỡ kia một cách rất tự nhiên.
Ngay thời điểm chuẩn bị bước chân vào bên trong ánh sáng, hắn bỗng dưng nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng "uỳnh" cực lớn,tiếp theo là liên tiếp các tiếng kinh hô.
Uất Trì Việt bỗng dưng quay đầu lại, chỉ nhìn thấy thái hậu Thẩm thị ngã trên mặt đất, bên thái dương có một dòng m.á.u lớn như đồng tiền, sau đó là m.á.u tươi đang ồ ạt chảy ra bên ngoài, nhuộm đỏ gương mặt trắng như tuyết của nàng, nhìn thấy mà giật mình.
Sau đó là một giọng nói sắc bén mang theo tiếng khóc nức nở kêu lên:
- Thái hậu,... Thái hậu đi theo hoàng đế rồi!
Trong lòng Uất Trì Việt rung mạnh một trận, không tự chủ được mà thu hồi chân, cái phiến quang bên kia đã biến thành một cái vòng xoáy màu đen, không nói lời nào đã đem hắn cuốn vào trong.
Trước khi mất đi ý thức, trong đầu hắn tràn ngập một ý niệm. Thẩm thị vì hắn tuẫn tình rồi sao? Thẩm thị vậy mà tuẫn tình vì hắn!