TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 330
Cập nhật lúc: 2024-12-20 15:57:55
Lượt xem: 49
Đúng lúc này, chợt có thái giám tới bẩm:
- Khởi bẩm điện hạ, nương nương. Ngũ hoàng tử điện hạ tới.
Không đợi Uất Trì Việt nói thêm gì, Quách hiền phi cất tiếng khóc thê lương bi ai lên gọi:
Ngũ lang, Ngũ lang, a nương ngươi sắp bị hành hạ c.h.ế.t rồi...
Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm:
Ngũ lang còn nhỏ, những chuyện thế này đừng nói cho hắn biết. Quách hiền phi nói:
Ta không nói, chẳng lẽ hắn cũng không biết sao? Đã truyền đi khắp hậu cung rồi, ngươi không biết a nương ngươi cũng nghe được chuyện này từ chỗ Đức phi đấy.
Nhớ tới việc Đức phi đủng đỉnh đi tới, nói bóng nói gió ngấm ngầm hại người, dùng lời nói sắc bén như đao thương chế nhạo mình, Hiền phi lại khóc tới mức xém chút ngất đi.
Thái tử nghĩ đến đạo lý này, nhưng Hoàng đế cùng Hà Uyển Huệ không có ý tránh người khác, nên chuyện này cũng chẳng giấu diếm được.
Uất Trì Uyên nhanh chân đi đến, hành lễ với Thái tử cùng Hiền phi, sau đó hỏi:
Bệnh tim của a nương có nghiêm trọng lắm không? Quách hiền phi giữ c.h.ặ.t t.a.y của tiểu nhi tử:
Ngũ lang, nếu không phải có ngươi với a huynh ngươi, a nương đã sớm không sống nổi, chẳng bằng c.h.ế.t đi cho thanh tịnh!
Sắc mặt Uất Trì Uyên lập tức lạnh lùng:
- A nương đừng nói mấy lời đen đủi đó nữa.
Trên đường vào cung hắn đã thăm dò được rõ ràng đầu đuôi mọi chuyện. Vì Thái tử điện hạ nghiêm khắc nên không ai dám nói ra nói vào ở Đông cung, cho nên tin tức này tới tai Uất Trì ngũ lang còn sớm hơn huynh trưởng mình.
Dù bình thường hắn luôn mang bộ dáng cà lơ phất phơ, nhưng nhà mình bày ra chuyện xấu như thế, cũng không có tâm trạng đâu mà đi hóng hớt. Hắn chỉ cảm thấy cực kì phiền chán, cùng huynh trưởng liếc nhau. Hai người đều thở dài thườn thượt, chuyện này biết giải quyết sao đây?!
Uất Trì Việt vẫn là không thể hiểu nổi. Vì sao biểu muội hiền lành đơn thuần lúc nhỏ, sau khi lớn lên lại biến thành như vậy?
Hiền phi nhìn thần sắc của nhi tử, liền biết hắn vẫn còn áy náy với
Hà Uyển Huệ. Bà hừ lạnh một tiếng nói:
Đến cả bà mẹ già của con hồ ly tinh kia cũng không phải dạng tốt lành gì. Từ lúc ngươi được nuôi dưỡng ở trong cung của Hoàng hậu nương nương là bắt đầu nảy sinh ý đồ xấu, một lòng dạy cho con hồ ly tinh kia cách thấy người sang bắt quàng làm họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-330.html.]
Bà ngừng một chút lại nói:
Ngươi còn nhớ lúc ngươi bị bệnh đậu mùa không, con hồ ly nhỏ kia mỗi ngày đều chạy đến trong điện của ngươi ý?
Uất Trì Việt khẽ giật mình. Khi hắn còn nhỏ cũng ngại con gái nhiều chuyện phiền phức nên đối với biểu muội Hà gia cũng không được tính là thân cận. Mãi tới lúc làm bạn với nhau trong thời gian hắn bị bệnh đậu mùa, quan hệ của hai người mới thân thiết hơn chút. Nhưng mà trong đó vẫn còn có điều mờ ám?
Hiền phi nói:
Chính là chủ ý của mụ già hồ ly tinh kia đề ra! Lúc con hồ ly tinh nhỏ kia được năm tuổi thì mụ đó bị sảy thai. Bà ta biết mình không bao giờ có lại được nữa, nên mới to gan lớn mật khuyến khích nàng làm thân với ngươi. Cái con hồ ly tinh nhỏ kia thoạt đầu đánh c.h.ế.t cũng không chịu đâu...
Bà nắm lấy cuống họng bắt chước giọng điệu của Hà cửu nương khi còn nhỏ:
"A Huệ sợ lắm, biểu huynh thực sự rất đáng sợ, a Huệ không muốn mặt mũi tràn đầy mụn rỗ giống như vậy đâu"
Lão hồ ly tinh kia khuyên bảo hết lời, nói chỉ càng nàng chịu đến một lần thì lần sau sẽ không phải đến nữa, lúc này nàng mới đánh bạo mà đi...
Uất Trì Việt cau mày. Hắn nhớ rõ khi đó mẹ để với dì nhìn thấy biểu muội ở trong điện của hắn, bị dọa tới mức tay chân luống cuống, sợ hãi vội vàng bế nàng ra ngoài, còn ở một bên hô hào cung nhân đi mời y quan. Nếu không phải bọn họ làm ra vở kịch như thế, hắn cũng sẽ không cho rằng Hà Uyển Huệ vốn không muốn đến.
Về sau lúc Hà Uyển Huệ vào cung, bọn hắn nói lại chuyện cũ, Hà Uyển Huệ cũng không nói cho hắn biết nàng bị ép tới.
Mặc dù mẹ đẻ ra sức gạt mình ra khỏi chuyện này, nhưng chuyện này làm sao có thể thiếu phần của bà được?
Hôm qua gieo nhân, hôm nay gặt quả. Hà Uyển Huệ lớn lên biến thành như vậy, cha mẹ của nàng cùng người dì như Hiền phi quả thực góp công lao không nhỏ.
Muốn nói vô tội, vậy thì Hà Uyển Huệ lúc nhỏ là vô tội nhất. Từ nhỏ đã bị các trưởng bối xúi giục đi làm chuyện lừa gạt, dạy cách
leo lên cành cao. Bây giờ làm ra chuyện như vậy, cũng không có gì là lạ.
Uất Trì Việt trầm mặt đứng dậy:
Mẫu phi nghỉ ngơi cho khỏe đi. Nhi tử còn có chút chuyện trong triều, xin phép cáo lui trước. Ngày khác lại tới thăm mẫu phi sau.
Hiền phi cho rằng nhi tử biết được chân tướng sẽ có chính mối thù với bà, không nghĩ hắn lại muốn đi, liền vội vàng ngồi dậy, dùng khăn tay lau nước mắt:
- Tại sao Tam lang lại muốn đi? Còn chuyện con hồ ly tinh kia...
Nhưng Uất Trì Việt cũng không để ý tới bà, không nói một lời đi thẳng ra ngoài điện.