Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 369

Cập nhật lúc: 2024-12-20 20:39:52
Lượt xem: 35

Thẩm Nghi Thu cũng nhận ra "Lưu Ngọc Giác", kìm lòng không được chăm chú nhìn thêm hai lần. Thẩm phu nhân phát hiện thần sắc khác thường của nữ nhi, liền lần theo tầm mắt của nàng nhìn qua, nhẹ nhàng "a nha" một tiếng, nói với cung nhân đứng cạnh:

Kia là vị điện hạ nào? Cung nhân đáp:

Hồi bẩm phu nhân, vị kia là Tam điện hạ. Thẩm phu nhân cảm khái nói:

Tam điện hạ đã lớn như vậy rồi sao. Thẩm Nghi Thu ngạc nhiên nói:

A nương đã gặp qua Tam điện hạ rồi ư? Thẩm phu nhân cười nói:

Mấy năm trước con cũng gặp rồi còn gì. Khi đó cha con về Trường An báo cáo công tác, chúng ta cũng đi theo vào. Ta dẫn con đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương, vừa vặn Tam điện hạ cũng có mặt ở đó. Hai đứa còn chơi với nhau vô cùng vui vẻ, con quên hết rồi à?

Thẩm Nghi Thu nghĩ nghĩ một hồi liền có ấn tượng:

- Thì ra là hắn sao...

Khi còn bé nàng từng theo mẫu thân vào cung, lúc ở trong cung của Hoàng hậu nương nương có gặp một đứa bé trai, nhất quyết muốn đem tiểu hồ đao của bản thân đưa cho nàng. Nàng đương nhiên không muốn nhận, nhưng bởi vì nàng thấy hắn trong cung của Hoàng hậu, nên nàng một mực nghĩ đứa bé trai thích lải nhải cả ngày kia là Thái tử, vậy mà không ngờ lại là Tam hoàng tử.

Lên xe ngựa Thẩm gia rồi, Thẩm phu nhân còn không nhịn được cảm khái:

Ui chao, ta chưa bao giờ thấy qua tiểu lang quân tuấn tú như vậy đâu đó.

Thẩm Nghi Thu tựa ở bên trên vách thùng xe, bĩu môi:

- Cũng thường thôi.

Thẩm phu nhân lườm nữ nhi một cái, thấy gò má nàng ửng hồng, trong lòng không khỏi khẽ động một chút.

Từ lúc ở Cam Lộ điện bất ngờ gặp gỡ "Thiệu Đông Xuân", Uất Trì Việt liền có chút thất thần. Hắn đem lễ vật trình lên, lơ đãng hàn huyên vài câu với đích mẫu cùng nhị huynh xong liền đứng dậy cáo từ.

Ra khỏi Cam Lộ điện, hắn theo thường lệ đi tới Phi Sương điện thăm mẹ đẻ Quách hiền phi.

Quách hiền phi nhắc tới hôn sự của hắn theo thường lệ:

Tam lang, Đức phi đã được bế cháu trai rồi đấy. Chừng nào ngươi mới cưới vợ để a nương được an tâm đây?

Uất Trì Việt đáp cho có:

- Con biết rồi a nương.

Quách hiền phi nói bóng nói gió:

Ngày hôm trước dì ngươi vào cung, nói cuối cùng Kỳ gia cũng đề xuất hủy bỏ hôn ước rồi... Ta thấy đứa nhỏ a Huệ này rất tốt, dịu dàng mềm mại, lại ngoan ngoãn hiếu thuận...

Uất Trì Việt nhíu nhíu mày:

A nương, con đã nói bao nhiêu lần rồi, biểu muội Hà gia không thích hợp.

Vị Hà gia biểu muội này gió hơi thổi to một tí là đã rơi lệ, xuân đau thu buồn, y hệt như mỹ nhân bằng giấy vậy. Cưới một người như thế về làm vương phi, không phải là tự chuốc khổ cho mình sao? Vậy mà a nương hắn mãi vẫn không chịu từ bỏ ý định, chỉ muốn thân càng thêm thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-369.html.]

Không đợi Hiền phi tiếp tục khuyên giải, Uất Trì Việt đã nói:

Lại nói, cho dù con có muốn thì Hà Gia cũng chưa chắc nguyện ý đâu. Người Hà gia suốt ngày khoác lác nói nữ nhi là đệ nhất mỹ nhân cùng tài nữ kinh thành, cũng không phải là để nữ nhi gả cho một vị hoàng tử nhàn rỗi.

Quách hiền phi nghe xong cũng thấy có lý, thở dài:

- Thôi thôi, trước mắt Thái tử cũng sắp thành hôn...

Không hiểu sao trong lòng Uất Trì Việt lại có chút không thoải mái, hắn điềm nhiên như không có việc gì hỏi:

Nhị huynh muốn cưới con gái của Thẩm thị lang sao? Quách hiền phi nói:

Lúc đầu Hoàng hậu cũng rất coi trọng tiểu nương tử của Thẩm gia kia, nhưng mà vợ chồng Thẩm thị lang lại không muốn cho nữ nhi tiến cung. Chắc bây giờ đang cân nhắc chọn một trong hai tiểu nương tử nhà Lư gia cùng Vương gia.

Hai mắt Uất Trì Việt đột nhiên sáng lên:

Thật chứ? Quách hiền phi nói:

Ngươi cao hứng cái gì?

Uất Trì Việt cũng không biết bản thân đang cao hứng vì cái gì, hắn chỉ cảm thấy tiếng ve kêu thất thanh ngoài kia cũng chẳng đến mức ồn ào, hương thơm của Phi Sương điện cũng không quá mức gay mũi. Ngay cả tiếng mẫu thân cằn nhằn cũng chẳng gây khó chịu. Mắt hắn nhìn tới chỗ nào cũng thấy có tầng tầng lớp lớp ánh sáng m.ô.n.g lung đang lồng vào nhau.

Hắn giả bộ lơ đãng hỏi:

- Nhưng làm gì có ai không nguyện ý gả cho Thái tử?

Nhị huynh của hắn không phải Thái tử bình thường, mà là một vị trữ quân nắm chắc thực quyền.

Năm đó Hoàng đế kiêng kị thế lực lớn của Trương gia, nên không muốn Hoàng hậu sinh con. Lúc Hoàng hậu mang thai Thái tử, ông liền sai người động tay động chân vào đồ ăn của bà, ai ngờ Hoàng hậu phát hiện ra. Thế nhưng Hoàng hậu nhịn nhục không nói, sau khi sinh hạ Thái tử vẫn một mực giả bộ như không biết.

Có vẻ như trong lòng Hoàng đế hổ thẹn, mặc dù đề phòng cả hai mẹ con, nhưng cũng không ở phía sau ra đòn sát thủ nữa.

Đợi đến khi Thái tử được mười bốn tuổi, Hoàng đế chậm rãi buông lỏng cảnh giác. Lúc này Trương hoàng hậu mới đột nhiên vùng dậy, nhân lúc đối phương chưa kịp chuẩn bị điều khiển cấm quân Bắc Nha bức vua thoái vị, giam lỏng Hoàng đế bên trong Hoa Thanh cung.

Từ đó về sau, đất nước là do Thái tử nắm quyền, cho tới bây giờ đã được bốn năm năm tháng.

Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lúc này gả cho Thái tử làm phi, tương lai chính là Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ.

Quách hiền phi bĩu môi nói:

Nghe nói vợ chồng bọn họ sợ nữ nhi phải chịu ấm ức. Thái tử đã có hai thị thiếp, tương lai lên ngôi, không tránh được sẽ có tam cung lục viện.

Uất Trì Việt lúc này mới nhớ ra bản thân đã từng nghe ai nói qua, Thẩm thị lang cùng Thẩm phu nhân vợ chồng tình thâm, bên trong hậu trạch chỉ có một vị phi nhân, nửa người thiếp thấp cũng không có. Chọn chồng cho con gái, đương nhiên hậu trạch cũng phải sạch sẽ mới được.

Hiền phi chua xót thở dài:

Thiệu thị kia đúng là tu được phúc khí tám trăm kiếp mà... cũng không biết có phải là có dòng m.á.u của hồ ly không nữa.

Lúc bà còn trẻ từng có mấy năm được sủng ái, nhưng từ sau khi Hoàng đế tìm được tiểu quả phụ đến từ Giang Nam về, liền lạnh nhạt bà. Lúc con trai lớn bị bệnh đậu mùa, Hoàng đế vẫn đang thân thiết mặn nồng với tiểu quả phụ kia, chẳng thèm quan tâm tới nhi tử. Hiền phi gọi trời, trời không biết, gọi đất đất không hay. Cuối cùng vẫn là Trương hoàng hậu phái người cưỡi khoái mã đi mời Đào phụng ngự đã cáo lão hồi nương trở về, lúc này mới cứu được một mạng cho con trai.

Về sau bà biết được Hoàng đế còn hạ độc chính vợ con mình, Hiền phi liền triệt để thất vọng.

Loading...