TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-12-17 15:23:33
Lượt xem: 51
Thẩm Nghi Thu nhận màn hành lễ của hai người, cười nói:
- Để Thang điển nội cùng Phùng tự thừa chờ lâu rồi.
Hai người này đều là người quen cũ của nàng, bọn họ không nhận ra nàng nhưng nàng cùng bọn họ lại có rất nhiều năm từng đấu qua đấu lại.
Nguời béo nục nịch, có hai cái cằm là nội phường bên trong của Thái tử tên Quang Thế Quảng. Còn một người mặt dài như ngựa kia thì là Gia lệnh tự của Thái tử - Phùng Hoà.
Hai người đều không dám nhận, nói mình tới quá sớm, đã quấy rầy giấc ngủ của Thái tử phi nương nương.
Thẩm Nghi Thu nhàn nhạt cười một tiếng, mời bọn họ ngồi vào chỗ, nàng cũng ngồi vào chỗ của chính mình.
Chưa tới một giây sau đã có cung nhân tiến lên dâng trà, Thái tử phi nâng chén trà lên nhấp hai ngụm, xong cũng không nói lời nào.
Hai nội quan liếc nhìn nhau, nội phường Thang Thế Quảng có chức vị cao hơn, dẫn đầu tiến lên phía trước vái chào nói:
Khởi bẩm nương nương. Thái tử điện hạ có lệnh, đem nội vụ của Đông cung chuyển giao cho nương nương xử lý. Bộc hôm nay tới đây, thứ nhất là tới bái kiến nương nương, chúc nương nương thân thể an khang. Thứ hai là báo cáo tình hình của nội phường và Gia lệnh tự cho nương nương xem xét.
Thẩm Nghi Thu đặt chén trà xuống:
Ta mới vào cung, cũng chưa hiểu mọi chuyện như thế nào. Làm phiền hai vị nói rõ cho ta biết.
Hai người nghe xong, trong lòng đều rất vui mừng. Bọn hắn còn chưa ra đòn phủ đầu, chính nàng lại không chịu nổi mà từ trên lưng ngựa leo xuống, ngay cả dấu dốt cũng không biết.
Thái tử phi tự nhận bản thân cái gì cũng không biết, tự nhiên cũng phải nghe theo lời bọn họ nói. Cho dù có tìm được ra lỗi lầm gì, cũng có thể qua loa che dấu hết mọi chuyện.
Thang Thế Quảng mừng rỡ, thao thao bất tuyệt nói:
Khởi bẩm nương nương. Bên trong nội phường thiết kế của Thái tử có hai người, thừa hai người. Điển trực có bốn người, nội phường của Đông cung quản lý cả cung cấm trong doanh, cung nhân trong ngoài cũng chỉ có tần ấy công việc. Còn có môn hộ, chi phí ra vào của các cung viện, cửa ra vào, xe ngựa, đi lại của các mệnh phụ đều do cung nhân nội phường phụ trách.
Còn có rất nhiều nội quan khác dưới trướng của Thái tử, đương nhiên từ giờ cũng do nương nương quản lý. Tư khuê chưởng quản phụ trách ghi chép về số phi tần và cung nhân trên sổ sách. Trong cung cũng có ba bộ phận phụ trách về việc truy xuất tài liệu, tính toán thu chi, ghi chép lưu trữ hồ sơ. Nội quan quản chìa khoá, duy trì trật tự thưởng phạt thì do kỳ chưởng quản. Chưởng phòng tiệc lễ thì trông coi màn trướng, đệm giường, kỷ án, nâng ô cầm quạt. Ngoài ra còn một số người khác thì quản lý trật tự nội quy, khâu vá, quản lý dọn dẹp, quét tước, phụ trách ăn uống hằng ngày, khám bệnh, làm vườn,...
Thẩm Nghi Thu cười khẽ một tiếng nâng chén trà lên:
Thang Thế Quảng đang lải nhải cũng im bặt lại.
Thái tử phi nhướng mày cười nói:
Thang Điển nói một lúc nhiều chuyện như thế, ngươi cảm thấy ta có thể nhớ được sao?
Sau lưng Thang Thế Quảng lấm tấm mồ hôi, lời này đúng là rất khó trả lời, hắn nói:
Nương nương thông minh nhanh trí, bộc ... bộc lại cứ tưởng rằng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-66.html.]
Thang điển nội sự đúng là biết nịnh nọt ta. Nếu ta có thể ghi nhớ một đống chuyện chỉ trong chốc lát như thế, thì tại sao ta lại không đi thi tiến sĩ chứ?
Thẩm Nghi Thu nửa đùa nửa thật nói:
Nhưng mà chắc là hai vị đánh giá ta quá cao thôi, chứ không phải là cố ý muốn làm ta choáng váng đúng không?
Nàng nói rất nhẹ nhàng đơn giản, nhưng hai người kia lưng lại tuôn ra một tràng mồ hôi lạnh. Người bên dưới báo cáo tình hình với người phía trên, lại còn muốn cấp trên phải vắt óc suy nghĩ, vậy đương nhiên là cấp dưới này thất trách rồi.
Thang Thế Quảng vội vàng quỳ xuống dập đầu nói:
Là nô tài lo nghĩ mọi chuyện không chu đáo, làm ảnh hưởng tới nương nương. Xin nương nương trách phạt.
Thẩm Nghi Thu cười một tiếng, rộng lượng nói:
Ảnh hưởng tới ta là chuyện nhỏ, Thang điển nội phụ trách nội phường. Còn cần ngươi cực khổ suy nghĩ lo lắng nhiều nên nhất định phải làm cho tốt mọi việc, đừng phụ sự kỳ vọng của Thái tử.
Thang Thế Quảng nào dám lỗ mãng nữa, chỉ liên tục vâng vâng dạ dạ.
Thẩm Nghi Thu lại nhìn về phía Gia lệnh tự Phùng Hoà:
Phùng tự thừa có muốn cùng ta nói chuyện về tình hình của Gia lệnh tự không?
Đã có vết xe đổ trước đó của Thang Thế Quảng, Phùng Hoà không dám khinh thường nữa:
Khởi bẩm nương nương, nô tài chuẩn bị chưa tốt. Xin nương nương ân chuẩn cho phép nô ngày mai mới trình bày sổ sách, báo cáo tình hình sau.
Thẩm Nghi Thu gật gật đầu.
Trong lòng Phùng Hoà vừa buông lỏng lại nghe Thái tử phi nói:
Ta nghe cung nhân nói, các ngươi kêu người khiêng mấy cái rương lớn đến trước cửa cung, không biết trong đó là vật gì vậy?
Tâm hai người vừa buông xuống ngay lập tức lại bị nhấc lên.
Phùng Hoà rụt rè nói:
Khởi bẩm nương nương, những vật trong trương kia bao gồm sổ sách, sổ thu chi của nội phường cùng Gia lệnh tự.
Hai người Thang Phùng lặng lẽ liếc trộm nhau một cái, bọn hắn mang tới đây nhiều sổ sách như vậy chính là muốn hạ mã uy* của vị chủ nhân mới tới này.
Hạ mã uy - 下马威 - xià mǎ wēi (câu trong Hán thư, nguyên để chỉ quan lại mới đến nhậm chức giương uy đối với thuộc hạ, sau để chỉ giương uy đối với đối phương nói chung, cũng để chỉ hạ uy phong của đối phương.