TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 90
Cập nhật lúc: 2024-12-18 06:58:07
Lượt xem: 50
Sáng sớm ngày hôm sau, khó có được một hôm Uất Trì Việt không cần tới Thái Cực cung, sáng sớm dậy hắn đã tới giáo trường luyện b.ắ.n cung. Đây là thói quen từ xưa tới nay của hắn, chỉ cần không phải vào triều họp, sáng sớm mỗi ngày hắn đều luyện võ.
Thẩm Nghi Thu đêm qua ngủ hơi trễ vì phải trải qua một phen giày vò. Thế nên ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao, nàng mới miễn cưỡng gọi Tố Nga cũng Tương Nga tới hầu hạ mình thức dậy. Lúc này Uất Trì Việt đã trở về từ giáo trường, sau đó liền đi tới hậu điện tắm rửa thay quần áo. Tiếp theo lại tới đông hiên vừa đọc sách vừa chờ Thái tử phi tới ăn sáng.
Thẩm Nghi Thu rửa mặt, thay quần áo xong. Đang nhìn vào gương trang điểm thì có cung nhân đi vào bẩm báo:
Khởi bẩm nương nương. Tống lương đệ cùng Vương lương đệ cầu kiến.
Ngày đó Thái tử cùng Thái tử phi đại hôn, hai vị lương đệ cũng cùng nhau qua cửa, lúc ấy có gặp mặt qua rồi. Thẩm Nghi Thu cũng miễn cho bọn họ không cần phải đi thỉnh an, nên thời gian này hai người họ chỉ ở trong Thục Cảnh viện, chẳng bao giờ bước chân ra ngoài. Hôm nay tự nhiên tới đây, nghĩ đến cũng có chút luống cuống.
Mặt Tố Nga lập tức xụ xuống.
Thẩm Nghi Thu nhìn thấy qua gương, không nhịn được mà cười một tiếng, quay đầu nói với cung nhân kia:
Ta đã biết, mời hai vị lương đệ tới phía đông điện ngồi tạm đi. Trà Dương Tiện lần trước điện hạ thưởng cho đâu? Lấy ra mời bọn họ dùng.
Nàng dừng một chút lại phân phó:
Hỏi một chút xem hai vị lương đệ đã dùng bữa sáng chưa, nếu chưa dùng thì mời bọn họ tới đại sảnh dùng với ta.
Sắc mặt Tố Nga càng khó coi hơn.
Thẩm Nghi Thu trêu ghẹo nói:
Tố Nga tỷ tỷ, mặt của ngươi sắp rơi xuống đất rồi kìa. Tố Nga bĩu môi, nhỏ giọng nói lầm bầm:
Sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác cứ đến vào lúc này. Trà mới kia của chúng ta cũng chẳng được mấy lạng, bình thường đến chính nương tử còn chả dám uống ...
Thẩm Nghi Thu hiểu nàng đang muốn mượn lá trà để nói sang chuyện khác, nàng nghĩ hai vị lương đệ biết rõ Thái tử đang ở Thừa Ân điện nên mới vội vàng tới thỉnh an.
Tối hôm qua phụng ngự của dược cục đã tới bắt mạch cho nàng, nói thẳng là nàng bây giờ rất khó hoài thai. Trong lòng tất cả mọi người ở Thừa Ân điện đều lo lắng, bồn chồn. Nhất là Tố Nga hay suy nghĩ thay nàng, lúc nào cũng lo sợ hai vị lương đệ chiếm được sủng ái trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-90.html.]
Hai vị lương đệ, một người là cháu gái của Tống thị trung và một người là cháu gái của Vương thiếu phó. Tuy không xuất thân từ gia đình danh gia vọng tộc, lại đều là thứ nữ, nhưng tổ phụ hai người đều làm chức vị quan trọng trong triều. Chính bản thân họ cũng tài mạo vẹn toàn, cho dù là ai hạ sinh trưởng tử trước, đối với người làm Thái tử phi như Thẩm Nghi Thu thì đúng là không phải chuyện tốt.
Nhưng mà đối với Tống lục nương và Vương thập nương, Thẩm Nghi Thu không những không có ác cảm mà thậm chí còn vô cùng cảm kích bọn họ.
Đời trước khi mới vào cung, ba người họ đã từng âm thầm so tài với nhau. Ba người đều là một trong số ít quý nữ trong kinh thành, đều có dung mạo xuất chúng, tài học hơn người. Tất nhiên là không ai chịu phục ai.
Nhưng mà mấy năm về sau, trong cung lần lượt có thêm người mới. Ba người bọn họ vừa không có con, cũng chẳng thích đi tranh sủng, nên dần dần không còn tranh cãi nữa. Ngược lại bởi vì trước đó đã từng cùng nhau vào cung, lại thường xuyên qua lại, nên thân thiết hơn so với mấy người bên ngoài.
Lúc đó Thẩm Nghi Thu bởi vì chuyện Tứ đường tỷ khiến Uất Trì Việt tức giận, không lâu sau lại phát sinh vụ án tham nhũng của Nhị bá nên người trên dưới khắp triều đình đều phỏng đoán liệu
Hoàng đế có phế truất Hoàng hậu rồi lập Thục phi lên thay hay không?
Đám người hậu cung đều tìm lợi tránh hại, ai cũng sợ có quan hệ dính líu với Thẩm Nghi Thu. Tống lục nương cùng Vương thập nương lại sẵn sàng chấp nhận rủi ro đắc tội với Hà Uyển Huệ, ngày ngày đều tới cung nàng thăm hỏi, đi theo nàng cắm hoa, uống trà rồi nói chuyện phiếm, cũng khuyên bảo trấn an nàng.
Nếu không phải có bọn họ đưa than sưởi ấm tới trong ngày tuyết rơi, Thẩm Nghi Thu cũng chẳng biết mình có thể chống đỡ nổi qua quãng thời gian tối tăm nhất cuộc đời kia không.
Nói cho cùng thì đều là người mà Trương hoàng hậu nhìn trúng, phẩm chất và tính tình đương nhiên sẽ không tệ.
Thẩm Nghi Thu sớm biết thể chất của mình không dễ thụ thai. Đời trước điều dưỡng hai năm mới mang thai lần đầu lòng nhưng chưa được hai tháng đã bị sảy thai. Lại trải qua tiếp hai năm khổ sở nữa mới lại mang thai lần hai, nhưng cuối cùng vẫn giống như trăng trong nước, không thể sờ thấy. Có lẽ nàng không có duyên với đường con cái.
Uất Trì Việt là Thái tử, không có khả năng sẽ chờ đợi một hai năm, đợi tới khi nàng sinh được trưởng tử.
Dù sao cũng đều là sinh con, bọn họ sinh dù sao cũng sẽ tốt hơn là người khác sinh.
Nàng cười cười với Tố Nga:
Ba người bọn ta cùng nhau vào cung, đương nhiên nên thân thiết với nhau hơn một chút. Tương lai thời gian cũng còn dài, ngươi đừng thất lễ với bọn họ.
Nàng dừng một chút lại nói:
Về sau trong cung không chỉ có mấy người chúng ta, ngươi cứ đi so đo với bọn họ như vậy, làm sao có thể so đo được hết?
Tố Nga nghe nàng nói xong câu này, trong lòng chợt cảm thấy hụt hẫng. Mới tân hôn có thêm hai thê thiếp đã đủ bực bội rồi, về sau còn phải tận mắt nhìn từng người, từng người vào cửa. Chỉ mới nghĩ thôi đã có cảm giác như bị d.a.o cùn cứa vào da thịt.