Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam - Chương 18: Mồi dụ 2

Cập nhật lúc: 2024-10-19 17:13:57
Lượt xem: 15

La Tam Nương sửng sốt trong giây lát, sau đó liên tục gật đầu: "Được được, chỉ cần cô nương không tố cáo ta, thì ta sẽ nghe theo sự sắp xếp của ngươi."

 

....  

 

Nàng về đến thôn Vân Tây thì trời đã tối.

 

Trước khi vào thôn, Tô Ngọc Uyển cố ý lấy ra lọ kem Ngọc Bích do La Tam Nương tặng, thoa một ít lên mặt.

 

Mặc dù kem làm đẹp này sử dụng nhiều sẽ gây tổn hại cho da, nhưng nếu thi thoảng mới dùng thì nó cũng có công dụng làm ẩm và sáng da.

 

Cất hộp đi, nàng bình tĩnh đi bộ về thôn, nhưng không về Thẩm gia luôn, mà đi vòng xuống cuối thôn.

 

"Ha, đây không phải là Ngọc Uyển tỷ sao? nàng dâu Lưu gia Phương Tú Nga đang ngồi ở cổng bóc đậu đột nhiên trông thấy một người đẹp đi tới, nhìn kĩ lại hóa ra là Tô Ngọc Uyển.

 

"Nga muội, là ta." Tô Ngọc Uyển dừng lại, tươi cười chào nàng ấy.

 

Phương Tú Nga nhìn nàng chằm chằm một lúc lâu, rồi kinh ngạc thốt lên: "Oa, Ngọc Uyển tỷ, sao đột nhiên tỷ lại xinh đẹp như vậy?”

 

Đúng lúc này, Thẩm Ninh trùng hợp đi đâu đó về,  ngang qua nhà họ Lưu, từ xa đã thấy Tô Ngọc Uyển và Phương Tú Nga vui vẻ chuyện trò.

 

Nàng ta bỗng cảm thấy khó chịu, chửi thầm "đen đủi”, rồi tiếp tục đi về phía trước.

 

Khi đi ngang qua Tô Ngọc Uyển, nàng ta vô tình nhìn thoáng qua gương mặt của nàng, rồi giật mình sửng sốt.

 

"Ngọc Uyển tỷ, tỷ dùng gì mà lại trắng đẹp như vậy, mau nói cho ta biết đi, ta cũng muốn trở nên xinh đẹp hơn." Phương Tú Nga tỏ ra ghen tị khen ngợi khuôn mặt Tô Ngọc Uyển.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-18-moi-du-2.html.]

Trong lòng Thẩm Ninh cũng đang tự hỏi tại sao Tô Ngọc Uyển bỗng nhiên trở nên xinh đẹp như vậy. Vì thế cố ý thả chậm bước chân, dỏng tai lên nghe lén.

 

"Tú Nga muội đừng trêu đùa ta, ta có thứ gì tốt mà dùng chứ, chẳng qua hôm nay ta gặp một thương nhân bán tiên dược ở trên trấn, bà ấy nói rằng bôi thứ này lên có thể làm cho da trở nên đẹp hơn.  Vì vậy ta năn nỉ cầu xin mãi, xin bà ấy cho ta thử một chút, không ngờ hiệu quả lại thần kỳ đến vậy, thực sự khiến ta trông đẹp hơn hẳn."

 

"Lại có chuyện kì diệu như vậy ư?” Phương Tú Nga nghe mê mẩn, ở phía bên kia Thẩm Ninh cũng hết sức hưng phấn, đến mức không hề nhúc nhích.

 

Tô Ngọc Uyển gật đầu: "Còn không phải vậy sao? Nhìn trên mặt ta xem, chỉ bôi thử thôi mà đã thấy hiệu quả rõ ràng như vậy. Người bán hàng nói nếu dùng thường xuyên thì càng ngày càng xinh đẹp. Nhưng đáng tiếc, loại tiên dược này cực kỳ đắt đỏ, tận mười lượng bạc một hộp, ta không thể mua nổi."

 

Phương Tú Nga giật mình: "Mười... mười lượng bạc, đắt như vậy?”

 

Tô Ngọc Uyển thở dài nói: "Người bán nói, phương thuốc này là tổ truyền nhà bà ta, chuyên sử dụng cho phu nhân hoàng tộc ở Tây Vực. Nếu không phải vì Tây Vực có chiến loạn, tổ tiên bà ta chạy nạn đến vương triều Đại Kinh này thì cho dù có mười lạng bạc cũng không mua được thứ này."

 

"Ta hiểu rồi." Phương Tú Nga bỗng nhiên nói: "Khó trách người ta nói Tây Vực khắp nơi đều là mỹ nhân, hóa ra là bởi vì dùng loại tiên dược này."

 

Thẩm Ninh nghe được càng thêm tò mò, loại thuốc mỡ này thần kì như vậy thật sao?

 

"Xem ta chỉ mải nói chuyện thôi, Ninh muội, muội đến khi nào?” Tô Ngọc Uyển nghiêng đầu, dường như giờ mới nhìn thấy Thẩm Ninh đứng gần đó.

 

Thẩm Ninh bị phát hiện đang nghe lén, xấu hổ quay đầu lại, đồng thời cũng nhìn rõ khuôn mặt của Tô Ngọc Uyển.

 

Thực sự là đẹp hơn trước rất nhiều.

 

Không hiểu sao trong lòng Thẩm Ninh cảm thấy khó chịu, càng không muốn tiếp lời với Tô Ngọc Uyển, nên lập tức rời đi.

 

Phương Tú Nga giễu cợt: "Thẩm Ninh này đúng là cố ý, tẩu là tẩu tử của nàng ta mà nàng ta còn không trả lời."

 

Tô Ngọc Uyển cười thầm, nói chuyện với nàng hay không không quan trọng, chỉ cần cá cắn câu là được...

Loading...