Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:58:56
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếp theo đó, sườn dê và thịt bò cao cấp được phân biệt chứa trong 6 chiếc container, tổng cộng hơn 170 tấn.

Hải sản đều được cấp đông, tất cả đều được phân loại đặt trong thùng đá nên không cần thiết phải tháo ra, Khương Nặc chỉ kéo kệ hàng bên trong container ra rồi phân loại hải sản.

Bởi vì không có kệ hàng nên có thể tiết kiệm một chút không gian, ba thùng hàng hải sản hiện tại dồn thành hai thùng.

Bốn chiếc container đông lạnh còn lại cũng được xếp chồng lên nhau, dùng làm tủ lạnh.

Lúc kiểm tra hải sản, Khương Nặc vừa thấy tôm hùm, cá hồi, hàu lớn, cua biển lại thèm thuồng, thuận tay lấy ra một ít, cộng thêm nước suối không gian, rau củ tự trồng, buổi tối nấu súp Tom yum, ngon tới mức mình họ gì cũng quên.

...

Thu dọn trái cây đã là ngày thứ tư.

Khương Nặc xếp chồng những kệ hàng lấy ra từ container lại với nhau thành một kệ cao hơn 70 mét, sau đó dựa theo phân loại đặt từng bao tải trái cây lên kệ.

Để thuận tiện cho việc tìm kiếm, trên mỗi kệ hàng đều dán nhãn ghi chú.

Tiếp theo là đồ dùng hàng ngày.

Thu thập cái này so với ngũ cốc và dầu đơn giản hơn, dù sao cô cũng thu hết kho hàng của siêu thị lớn nhất toàn thành phố.

Loại siêu thị quốc tế này đều có chuyên gia phụ trách phân loại cực kỳ khoa học, ngay cả người kén chọn hơn nữa cũng có thể cảm thấy thoải mái, hơn nữa bởi vì là kho hàng của siêu thị nên giá hàng đều cao mà rộng, dung lượng chứa cũng rất lớn.

Cô chỉ cần dựa trên phân loại đã sẵn có để xếp kệ hàng lại, khu hóa mỹ phẩm hằng ngày, khu đồ ăn vặt, khu bách hóa, khu quần áo, khu điện gia dụng, khu gia vị... lần lượt xếp thành ba mươi ba hàng, mỗi hàng vẫn là độ cao 80-100 mét.

Nhưng trên kệ hàng siêu thị sẽ không nhét đầy đồ, về cơ bản vẫn chừa lại một nửa không gian.

Chỗ trống này vừa vặn để Khương Nặc nhét khăn giấy, băng vệ sinh, bột giặt, đồ chăm sóc da và đồ dùng hằng ngày của cô vào.

Thật sự không nhét được nữa, ví dụ như khăn giấy cô đã mua gần 10.000 thùng, vẫn đang xếp chồng bên cạnh.

Tất cả mọi thứ chỉ cần vừa nhìn là thấy.

Quả thực chính là một siêu thị khổng lồ.

Còn có những thứ thu được từ nhà kho siêu thị, lúc thu hàng đang vội không kịp nhìn, một nơi lớn như vậy mà các loại hàng hóa lại chồng chất như núi, lúc ấy chỉ cảm thấy rất loạn, hiện tại nhìn lại mới phát hiện nhà kho cũng ngay ngắn rõ ràng, phân loại chất đống vô cùng khoa học, hơi tìm tòi một chút là có thể tìm được loại tương ứng.

Đồ vật trong kho hàng thật sự không ít hơn so với đồ bày ở bên ngoài.

Đặc biệt là kho đông lạnh, số lượng thịt, cá, hải sản, sữa chua... ở bên trong lớn kinh người, được xếp ngay ngắn trên kệ hàng với nhãn hiệu rõ ràng, Khương Nặc không tùy tiện động vào, toàn bộ kho hàng đều được sắp xếp theo thứ tự chồng lên cao.

Sau này, trên các kệ hàng của kho hàng còn để trống có thể để thêm đồ.

Rốt cuộc cũng có thể sắp xếp lại đống xe đào kia rồi.

Xe việt dã, xe vận chuyển, xe chở hàng... các loại phương tiện được xếp chồng lên nhau.

Tất cả nhiên liệu, bao gồm than tổ ong, xăng, dầu diesel... được chất đầy bên cạnh xe lửa.

Các loại đồ dùng quý báu trong nhà như gỗ đỏ, gỗ cẩm tím, bàn ghế, bình phong, giá sách...

Các loại bàn làm việc, máy tính, linh kiện thay thế, các loại linh kiện, đồ dùng khác.

Rất nhiều máy móc, vật liệu ngũ kim, vật liệu xây dựng... Mấy loại này cô không biết, cũng không làm loạn, chỉ tận lực thu dọn sang một bên.

Còn có những vật tư thu được từ trong nước.

Lúc để vào không gian là cái dạng gì thì bây giờ vẫn là dạng ấy, cho nên đã lâu vậy rồi mà mấy món đồ này vẫn còn ẩm ướt.

Ban đầu cô đã lấy đi gần như toàn bộ quầy và kệ ở tầng một của ít nhất ba trung tâm mua sắm.

Đồ bằng ngọc trong tủ đã bị không gian nuốt chửng, vàng bạc vẫn chưa vớt lên, bởi vì trong tủ đầy nước, trước tiên phải lấy ra khỏi không gian để nước chảy ra ngoài, sau đó lại hong khô toàn bộ. Ở trong nhà không thể làm chuyện đó, còn bên ngoài trời vẫn đang mưa, trước mắt chỉ có thể giữ nguyên toàn bộ, chờ đến thời điểm thích hợp lại xử lý sau.

Những quầy hàng và kệ hàng này đều rất ngay ngắn, sắp xếp cực kỳ gọn gàng, Khương Nặc chất toàn bộ lại thành độ cao khoảng 100 mét, tổng cộng xếp hơn 80 hàng.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô lấy mấy chiếc đồng hồ tương đối đơn giản đặt trước máy sấy chậm rãi hong khô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-111.html.]

Sau đó vặn dây cót, quả nhiên vẫn còn dùng được.

...

Sau khi sắp xếp lại, quả nhiên lại không gian lại rộng ra một khoảng lớn.

Tòa nhà nhỏ bên trong không gian không còn bị mấy thứ linh tinh bao vây. Trước cửa là bãi cỏ xanh, ao chứa non nửa nước suối, trong ánh nước tỏa ra linh khí khiến người ta có cảm giác an toàn.

Nếu ngồi trong sân sẽ nhìn thấy phía sau tòa nhà là hàng hóa xếp chồng cao ngất, mà phía trước là nước suối, bãi cỏ cùng với đại thụ ở đằng xa.

Bận rộn hơn một tuần lễ, mỗi ngày vừa tỉnh ngủ liền đ.â.m đầu vào không gian, nếu mệt mỏi thì để ý thức tựa vào gốc đại thụ đọc sách một lát.

Có khi ngay cả cơm cũng quên ăn, lúc rời khỏi không gian mới phát hiện trời đã tối.

Nhưng đến bây giờ, vật tư trong không gian cũng chỉ mới sắp xếp được một chút, không còn lộn xộn chất thành một đống thì nhìn sẽ không quá khó chịu.

Cứ như vậy đi.

Cụ thể có bao nhiêu vật tư thì có mười ngày nửa tháng cũng không nhất định có thể kiểm kê rõ ràng được.

Khương Nặc để ý thức rời khỏi không gian, đi vào phòng khách, phát hiện mẹ đã thu dọn lạp xưởng phơi khô, thùng giấy trên mặt đất cũng đã cất đi.

“Lạp xưởng đã làm xong rồi hả mẹ?” Khương Nặc hỏi.

“Được rồi, phơi từ 7 đến 10 ngày là vừa vặn nhất, lâu quá thì sẽ bị khô.”

Khương Nặc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, thu hết 700 cân lạp xưởng này vào khu thịt chín trong không gian.

Sau đó đi ra ban công, nhìn mưa to xối xả bên ngoài.

“Mưa này thật sự không muốn để người ta sống nữa mà.” Vu Nhược Hoa thở dài nói: “Bầu trời cứ như bị thủng vậy, ngày nào cũng mưa như trút nước, lũ thì không ngừng dâng lên, có phải là muốn nhấn chìm cả thế giới này không.”

Khương Nặc nhìn về phía tiểu khu đối diện, trong mười ngày này, lũ lại dâng đến tầng 8.

TBC

Tiểu khu của bọn họ đều như vậy, chỉ sợ rất nhiều phòng ốc ở thành phố cũ đều bị cuốn đi.

Nhưng điều này cũng có nghĩa là thời kỳ mưa lớn nhất sắp qua rồi.

Lại hơn một tuần lễ nữa thôi, mưa sẽ nhỏ dần.

Hơn nữa cho dù sau đó có lặp đi lặp lại thì cũng không còn mưa lớn nữa, mực nước không ngừng rút đi, một bộ phận lục địa đã lâu không thấy sẽ dần dần lộ ra.

Đến lúc đó, cô phải đến viện nghiên cứu xem sao.

Sau khi Khương Nặc sắp xếp vật tư xong thì đến tầng 35 một chuyến.

Những ngày qua ý thức của cô vẫn một mực ở trong không gian, trừ lúc ăn cơm đi ngủ thì không hề đi ra ngoài, dù thế giới ngoài kia có xảy ra chuyện gì thì cô cũng không biết, rất có cảm giác “Trong núi không biết ngày tháng, hết rét rồi cũng không biết tháng năm nao”.

Nhưng cũng không phải là không có thu hoạch.

Tinh thần lực của cô lại tăng lên rất nhiều.

Khương Nặc thực hiện một bài kiểm tra, hiện tại cô dùng ná cao su b.ắ.n ra bốn phát liên tiếp cũng sẽ không cảm thấy quá mệt.

Thính lực và cảm giác cũng tăng lên một bậc, chỉ cần tập trung tinh thần lắng nghe thì tất cả âm thanh nhỏ bé trong phạm vi trên dưới 50 mét đều có thể nghe được một cách rõ ràng.

Và tất nhiên đó là thanh âm tự nhiên, dưới điều kiện tiên quyết không có tường ngăn che chắn.

Sự tăng lên về cảm giác giúp cô cảm thụ được sự vật xung quanh nhanh hơn và rõ ràng hơn, đọc sách cũng càng dễ dàng lý giải hơn.

Trước đó xem tư liệu về phương diện trồng trọt bằng video thì còn đỡ, nếu xem bằng chữ thì chữ càng nhiều càng cảm thấy buồn tẻ, căn bản là chẳng muốn xem tiếp.

Cứ dính dáng đến điểm mù trong kiến thức của bản thân thì sẽ rất khó lý giải.

Hiện tại khả năng tập trung của cô đã được cải thiện, đầu óc cũng xoay chuyển nhanh hơn, xem tài liệu không còn cảm thấy khó khăn như trước, thậm chí là có thể miễn cưỡng xem hiểu một số luận văn nhờ có sự gia trì của đại thụ trong không gian.

Điều này có nghĩa là cô có thể học tập nhiều thứ hơn.

Loading...