Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:02:29
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nặc mặt không biểu tình, quan sát tỉ mỉ ông ta, cuối cùng lạnh lùng nói: “Đừng diễn nữa.”

Biểu cảm của lão Hồ cứng đờ: “Cô gái... Cô đang nói cái gì?”

Khương Nặc chậm rãi nói: “Ông nói bị nhốt nửa tháng, nhưng trên người ông cũng không có mùi gì khác thường. Bị còng lâu như vậy, thế mà cổ tay cũng không có dấu vết gì. Tóc của ông, mấy thứ bẩn thỉu trên mặt, rất rõ ràng là vừa mới xoa lên, ngay cả nước cũng chưa khô... Còn có cổ áo sơ mi của ông, không bẩn chút nào! Tôi hỏi ông, những điều này phải giải thích thế nào?”

“Tôi...tôi...” Lão Hồ ấp úng, đột nhiên bắt đầu cầu xin tha thứ: “Cô gái, tha cho tôi đi, đều là bọn họ bức ép tôi, thật đó! Tôi không làm thì bọn họ sẽ g.i.ế.c tôi, tôi cũng chẳng còn cách nào khác!”

“Vẫn còn giả vờ giả vịt?” Ánh mắt Khương Nặc lạnh lẽo: “Thật ra ông mới là kẻ cầm đầu ở nơi này, đúng không?”

“Tôi không phải...”

“Ông và họ Tiếu kia đều là kỹ thuật điện, là người quản lý đồ vật, chắc là quen biết đã rất lâu.” Khương Nặc nói: “Họ Tiếu kia căn bản không có đầu óc, nhưng ông ta có thể đánh nhau, mà ông rất thông minh, không chịu lộ diện tuỳ tiện, một khi phát hiện tình hình không đúng, còn biết ngụy trang thành người bị hại. Cho nên ông ta là lang, ông chính là bái trốn sau lưng ông ta, hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, cùng nhau khống chế nơi này, g.i.ế.c người cướp của, chà đạp phụ nữ.”

Lão Hồ ngây dại.

Ông ta và cô gái này chỉ là vừa đối mặt, vì sao lại vừa nhìn một lần đã nhìn thấu lai lịch của ông ta?

Cô có lai lịch gì?

Sau khi lão Hồ kinh hãi, đại não cũng nhanh chóng xoay chuyển, vội vàng nói: “Rơi vào trong tay cô, tôi cũng không còn trông mong gì, chỉ xin một đường sống, tôi nói cho cô biết chỗ giấu đồ, cô thả tôi ra, có được hay không?”

“Không được.” Khương Nặc từ chối: “Tôi vẫn nên trực tiếp tiễn ông lên đường đi.”

Nói xong, d.a.o găm trong tay cô đ.â.m thẳng vào tim lão Hồ.

Lão Hồ cho đến chết, cũng không hiểu vì sao đột nhiên cô lại động thủ, hai mắt ông ta trừng lớn, không dám tin.

Khương Nặc nhìn về phía trần nhà của phòng nước.

Vừa rồi lúc cô và Lý Mộng đang xử lý người bên ngoài, lão Hồ này đã trốn vào trong phòng nước.

Nhưng vì sao lại cứ phải là nơi này? Rõ ràng ông ta có thể trốn được xa hơn.

Nếu như ông ta trốn lên trên tầng, Khương Nặc căn bản không phát hiện ra ông ta.

Lúc đang nói chuyện, ông ta lại thỉnh thoảng dùng mắt liếc trộm lên trần nhà.

Vậy thì rất rõ rồi.

Kiểu văn phòng này, trên trần nhà còn có một khoảng không rất lớn ở giữa, đủ để giấu đồ.

Khương Nặc nhìn d.a.o găm trong tay, đây là vũ khí mà cô dùng vừa tay nhất, nhưng gần đây dùng quá nhiều, lưỡi d.a.o đã hơi bị hao tổn, trở về vẫn phải mài giũa một chút.

Cũng may ngày đó ở bến tàu nhặt được một chiếc của anh chàng áo đen đẹp trai làm rơi, trong container còn có mấy con d.a.o găm, cũng có thể sử dụng.

Lúc này Lý Mộng vừa thu xong thịt khô, theo động tĩnh đi tới nhìn một chút, không khỏi ngẩn người.

“Đây là ai?”

“Là thủ lĩnh của bọn họ, bị tôi giải quyết rồi.” Khương Nặc chỉ lên trên đỉnh đầu: “Đồ chắc hẳn là được giấu ở phía trên.”

Lý Mộng khẽ gật đầu, cũng không hỏi nhiều, động tác nhanh nhẹn kéo một cái bàn làm việc từ bên ngoài vào, lại dựng thêm ghế.

“Giúp tôi đỡ một chút.” Cô ấy nói với Khương Nặc.

Lý Mộng leo lên, tìm tòi bên trên trần nhà, nước trong phòng này không lớn, rất nhanh đã tìm tới nơi, hai miếng trần rất lỏng, tuỳ tiện là có thể tháo ra, lại chui vào xem xét, hai mắt Lý Mộng nhất thời sáng lên.

Đồ vật thật sự không ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-88.html.]

Mì ăn liền, gạo, mì sợi, hoa quả khô... Còn có dầu, muối, bột ngọt, tương ớt các loại, một đống lớn như thế, đủ ăn rất lâu.

Lý Mộng cầm túi bện xếp toàn bộ đồ của nhóm người kia vào, Khương Nặc ở phía dưới đỡ.

Hai người xách đồ xuống lầu, trong lòng Lý Mộng nhớ thương nhất là máy phát điện kia, còn có máy lọc nước, buông đồ xuống lại một mình đi lên khiêng.

Khương Nặc thì nhân cơ hội lấy tàu xung kích từ không gian ra, bỏ đồ lên.

Xe đạp 60 cân, khiêng xuống dưới hai tầng, Lý Mộng chỉ lau mồ hôi sơ qua.

Thấy cô ấy hơi mệt, Khương Nặc bảo cô ấy trông coi tàu xung kích, đồng thời nghỉ ngơi, chính mình lại đi tới lấy thiết bị phát điện và máy lọc nước.

Trên tàu xung kích cơ bản đã sắp đầy, cũng gần như không còn dư lại bao nhiêu tải trọng, Lý Mộng còn lấy ra vải chống nước màu đen đắp lên trên toàn bộ đồ, đột nhiên, cô ấy nghĩ đến điều gì đó, động tác hơi cứng lại một chút.

“Cô nói xem, thịt khô kia là thịt gì? Có phải là....”

“Cô nghĩ nhiều rồi, không phải thịt người.” Khương Nặc cắt ngang cô ấy.

Những thịt khô kia xem ra là được chuyển tới từ siêu thị nào đó, trên cơ thể người làm gì có thịt ba chỉ ngũ hoa tiêu chuẩn như vậy.

Khương Nặc đã từng thấy thịt người, biết nó có dáng vẻ thế nào.

Hai người mặc áo mưa vào, khởi động tàu xung kích, rời khỏi nơi này.

Trên đường, Lý Mộng kéo vải chống nước, để Khương Nặc ngồi vào, bản thân phụ trách lái thuyền: “Cô chờ chút hẵng xuống nước, ăn chút gì đó bổ sung thể lực trước đi.”

Mặc dù mưa đã nhỏ hơn rất nhiều, nhưng ngồi trong mưa ăn uống vẫn không thoải mái, vải chống nước duy trì được một không gian nhỏ vừa vặn.

Cô ấy lấy từ trong túi ra một túi đồ nước sốt đưa tới: “Tôi nấu, chắc chắn không ngon bằng dì, cô chấp nhận ăn một chút, một mình tôi ăn không hết, bỏ đó hỏng thì phí.”

Khương Nặc nhận đồ, cũng không khách khí với cô ấy.

TBC

Công thức của nước sốt này là Vu Nhược Hoa viết ra, ban đầu ăn cũng có mùi vị quen thuộc, nhưng Lý Mộng căn cứ vào khẩu vị của chính mình để điều chỉnh, bỏ thêm nhiều ớt, hiện tại ăn vừa vặn, cơ thể ấm áp hơn rất nhiều.

Nước mưa rơi trên tấm vải chống nước, vang lên những tiếng tạch tạch, trong không khí ướt át có mùi thơm chua cay, tất cả đều cực kỳ chân thực.

Khương Nặc ăn lửng dạ, lại uống chút nước, cảm giác trạng thái của mình không tệ, lập tức nói với Lý Mộng: “Tôi chuẩn bị xuống nước, có thể sẽ đi được khá xa, tôi sẽ tự tìm nơi để nghỉ ngơi, cô ở bên trên trông đồ là được.”

Lý Mộng nghiêm túc gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”

Trong tay Lý Mộng có súng, tàu xung kích lại có tốc độ nhanh, Khương Nặc vẫn khá yên tâm, cô cởi áo khoác, thay dụng cụ lặn, ngụp đầu xuống là chui vào trong nước.

Nước vẫn rất đục, tầm nhìn vô cùng thấp, Khương Nặc mở đèn mức mạnh nhất, lại lấy từ trong không gian ra một cái đèn pin tụ sáng, bơi về phía cửa hàng.

Điểm đến đầu tiên chính là quảng trường mua sắm lớn.

Bao gồm cả rạp chiếu phim ở bên trong, tất cả có 5 tầng, nhưng đã bị ngập từ lâu, Khương Nặc không dừng lại, trực tiếp lặn xuống tầng 1.

Tầng này bởi vì bị nước ngập nhanh nhất, đồ bên trong về cơ bản đều được duy trì nguyên dạng.

Cô nhanh chóng bơi đến một tiệm vàng, phát hiện bên trong có rất nhiều đồ trang sức chưa kịp thu lại, ngoại trừ vàng bạc, còn có không ít khuyên tai ngọc, vòng tay phỉ thúy, thẻ tên ngọc.

Quầy hàng khóa cửa, kính có thể chống đạn, mặc dù đã ngập nước, nhưng không có ảnh hưởng lớn lắm, những thứ kia đều yên lặng nằm trong tủ.

Khương Nặc ngay cả quầy hàng cũng thu vào.

Những quầy hàng này còn có thể đặt chồng lên nhau, vô cùng tiết kiệm không gian, Khương Nặc nhanh chóng thu toàn bộ cửa hàng vào, lại du hí đến cửa hàng trang sức khác.

Đây là một cửa hàng đồ trang sức hàng hiệu nước ngoài, giá cả vô cùng đắt, nhưng đồ lại cơ bản chỉ là vàng 18K, thêm chút kim cương gì đó, tất cả đều là bán thiết kế, một cái vòng tay cơ bản phải trả một món tiền đến mấy chục ngàn.

Vòng tay, dây chuyền, khuyên tai, nhẫn... Cho dù là những thứ này có cần hay không, cũng phải thu hết những quầy kệ hàng này.

Loading...