Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-04-20 23:02:50
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Nặc nhìn ba con vịt tinh thần phấn chấn đang nằm trong ổ, nhưng mãi vẫn không thấy trứng.
Hiện tại Vu Nhược Hoa cũng không có việc gì làm, mỗi ngày đều uống nước suối không gian, thể lực quá tốt, rảnh rỗi không chịu được nữa liền đi khắp nơi tìm việc làm, mỗi ngày đều quét tước chuồng vịt một lần, nuôi vịt cái khác còn tốt, chỉ là không thể rời khỏi nước, vịt phải uống nước liên tục, cho nên đặt một chậu nước lớn ở bên trong.
Khương Nặc cũng không biết chuyện này có khoa học hay không, dù sao cũng nuôi sống, ngày nào cũng kêu cạc cạc.
Ăn món tráng miệng xong, Khương Nặc thu dọn bát đũa, Vu Nhược Hoa đi vào phòng bếp.
Hai ngày nay bà ấy vẫn luôn nấu cơm, tiêu hóa số lương thực Khương Nặc tích trữ.
Khương Nặc trò chuyện với bà ấy về dự định tiếp theo, nói với bà ấy rằng cô sẽ không ở lại đây mãi, đợi khi nước rút, cô sẽ đến biệt thự bên kia nhìn xem.
Một là xem xem nơi đó có bị người khác xâm chiếm không, khả năng này không lớn. Tuy rằng bên đó địa thế cao, cô cũng thuê một căn biệt thự độc lập để cải tạo lại, nhưng lũ lụt lâu như vậy, chắc chắn bên đó đã bị ngập rồi. Cho dù có người cố tình vào bên trong ở, dù không c.h.ế.t đuối thì cũng chạy mất.
Hai là nhìn xem nó đã bị nhấn chìm thành cái dạng gì rồi, bùn lầy chắc chắn đã đóng thành lớp rất dày, muốn vào ở còn phải quét tước dọn dẹp trước.
TBC
Tiếp theo là thăm dò tình huống, xem gần đó có thế lực nào không, có cần xử lý trước không, để trong lòng có nắm chắc.
Vu Nhược Hoa đã quen ở nơi này, luôn lo lắng sau khi rời đi sẽ không còn an toàn, cũng sợ sau này nấu ăn sẽ không tiện như vậy.
Tầng 36 ngoại trừ cách âm rất tốt, tầng cũng đủ cao, mùi đều bay lên trên, mỗi lần bà ấy đóng cửa nấu cơm thì bên ngoài không thể nghe được bất cứ âm thanh hay mùi hương gì, cho nên bà ấy nấu rất an tâm, trong nồi xào vang đôm đốp cũng không sợ.
Cho nên gần đây bà ấy không ngừng nấu cơm, còn rất để tâm vào chuyện đó, mỗi ngày đều viết thực đơn đưa cho Khương Nặc.
May mắn là hộp đựng cơm mà Khương Nặc mua còn rất nhiều, đều để hết trong không gian, hoàn toàn đủ dùng.
Khương Nặc làm trợ thủ giúp Vu Nhược Hoa, thuận tiện học nấu nướng với bà ấy, đợi nấu xong sẽ múc vào hộp đựng cơm.
Cùng mẹ nấu cơm một ngày, dù nói thế nào, mẹ cũng rất vui vẻ.
Hôm nay chủ yếu nấu món cá, cá kho, cá hấp, cá chua ngọt, cá luộc...
Sau đó lấy toàn bộ rau xà lách thu hoạch được làm món xà lách trộn dầu hào.
Lúc trước khi mua cá, cá đều được xử lý nội tạng sạch sẽ, chỉ cần rửa sạch là có thể lấy ra dùng, đồ ăn kèm cũng không cần nhiều, Khương Nặc chủ yếu phụ trách rửa hành, bóc tỏi.
Hiện tại mỗi lúc Vu Nhược Hoa nấu ăn đều thích thêm một chút nước suối không gian, lúc ăn so sánh khi cho thêm nước suối với khi không cho thêm nước suối thì hương vị hoàn toàn là khác nhau.
Cá kho tàu được nấu bằng nước suối không gian, thịt cá vẫn vậy, nhưng ăn ngon hơn, vào miệng mùi thơm ngát lại kích thích tuyến nước bọt, không cần bỏ quá nhiều gia vị, vị tươi của nguyên liệu nấu ăn được tăng lên mấy bậc.
Khương Nặc đang nghĩ, nếu dùng nước suối không gian trồng rau, rồi lại dùng nước suối không gian để nấu thì sẽ ngon đến mức nào!
Sau đó, Vu Nhược Hoa làm món rau trộn dầu hào.
Đây vốn là một món ăn rất đơn giản, chần sơ rau xà lách rồi để sang một bên, sau đó bắt nồi lên, đổ một ít nước suối không gian vào, cho dầu hào, nước tương, xì dầu, đường trắng, mì chính, muối vào nồi đun với lửa nhỏ, bỏ thêm tỏi đã băm nhuyễn vào chờ nồi sôi lên khiến mùi thơm tỏa ra, cuối cùng xối lên rau xà lách là được.
Món ăn này vừa ngon vừa đơn giản dễ làm, xà lách vốn giòn mềm nên dù ăn sống Khương Nặc vẫn ăn được rất nhiều, lại rưới thêm nước sốt tràn đầy linh khí lên, mỗi một vị đều rất vừa vặn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-95.html.]
“Nếu không có tận thế, chúng ta có thể mở quán ăn, rau dưa tự trồng.” Khương Nặc nói: “Cộng thêm nước suối không gian, đồ ăn nấu ra ngon hơn nhà khác, chắc chắn sẽ đắt khách. Đến lúc đó, chúng ta sẽ giới hạn số lượng, mỗi ngày chỉ nhận 20 khách, một phần xà lách trộn dầu hào bán 299 tệ, trực tiếp đánh bại Michelin trong nháy mắt.”
Vu Nhược Hoa bị cô chọc cười, trừng mắt nhìn cô: “Càng nói càng thái quá, còn một phần 299 tệ, nghĩ hay quá nhỉ.” Bà thở dài: “Kiếm nhiều tiền như vậy làm gì, mặc kệ có tận thế này hay không, mẹ vẫn muốn bình an, đóng cửa lại sống cuộc sống mà chúng ta đã từng, như vậy là đủ rồi.”
Khương Nặc mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Con sẽ khiến tâm nguyện này của mẹ trở thành sự thật.”
Cô nói xong, tâm niệm chợt động, lấy mấy thanh đao từ trong không gian ra: “Mẹ, những thứ này đều lấy ở bến tàu, đều là đao tốt, mẹ chọn một chiếc dùng thuận tay, lúc rảnh rỗi con sẽ dạy mẹ dùng đao.”
Vu Nhược Hoa nhìn qua một lượt, đều cảm thấy không ổn, cuối cùng vẫn cầm lấy d.a.o phay của mình: “Quên đi, mẹ sẽ dùng cái này.”
Khương Nặc dở khóc dở cười: “Mẹ chỉ thích d.a.o phay thôi sao?”
“Đương nhiên.” Vu Nhược Hoa nói: “Hơn nửa đời người của mẹ mỗi ngày đều cầm d.a.o phay, còn con d.a.o nào quen thuộc hơn con d.a.o này không? Mẹ dùng d.a.o phay thuận buồm xuôi gió, có thể chặt xương cũng có thể cắt mảnh vụn, cầm trong tay liền an tâm. Hơn nữa con cũng đừng xem thường d.a.o phay của mẹ, d.a.o này một bộ có ba chiếc, hơn 1.000 tệ đấy, d.a.o này mẹ mang từ trong nhà ra, chặt cái gì cũng tốt.”
Nhìn dáng vẻ tự tin của Vu Nhược Hoa khi cầm d.a.o phay, Khương Nặc không khỏi nhớ lại kiếp trước.
Lúc ấy Vu Nhược Hoa cũng cầm d.a.o phay đuổi Uông Tiệm Ly và những người muốn bắt nạt cô đi, cuối cùng cũng cầm theo con d.a.o phay này, dứt khoát ngăn cản trước mặt kẻ ác, gào lên với cô:
“Tiểu Nặc, chạy mau đi! Con chạy mau!”
Khương Nặc âm thầm cuộn chặt nắm tay, nói với Vu Nhược Hoa: “Được, vậy bắt đầu từ ngày mai, con sẽ dạy mẹ một số chiêu thức phòng thân.”
Kiếp trước vẫn là mẹ bảo vệ cô, đời này, nếu Khương Nặc đã sống lại, cô sẽ không để mẹ ngăn trước mặt mình nữa. Mẹ chỉ cần nấu cơm, trồng rau, làm chuyện mình thích là được.
Nhưng càng nhiều kỹ năng càng tốt, dạy một ít thuật phòng thân cũng không sai.
...
Ngày hôm sau, Khương Nặc nghe thấy tiếng chuông Lý Mộng dùng để liên hệ với cô.
Lý Mộng cả ngày đắm chìm trong việc luyện tập b.ắ.n súng, một khi tiến vào trạng thái thì sẽ không nói chuyện, có lúc còn không thể thoát ra được cảm giác tập trung ngắm bắn. Trước khi hoàn toàn khôi phục lại trạng thái ban đầu, cô ấy căn bản không muốn suy nghĩ đến chuyện khác.
Khương Nặc rất bội phục loại người có thể toàn tâm toàn ý vào một việc như cô ấy, hai người rất ăn ý tầng trên tầng dưới tự sống cuộc sống của riêng mình.
Lần trước Khương Nặc đến tầng 35 là lúc Ngô Đại Hà tới giao 300 viên đạn đặc chế.
Lần này vẫn là Ngô Đại Hà.
Vừa vào cửa, Khương Nặc đã ngửi thấy mùi thịt dê tanh nồng.
Ngô Đại Hà vẫn thành thật ngồi trên sàn nhà, trên bàn trà bên cạnh có một túi nilong, mùi tanh phát ra từ đó.
Lý Mộng thấy cô tới mới mở chiếc túi đó ra, bên trong là một miếng thịt dê luộc.
“Là của Ngô Đại Hà.” Lý Mộng nói: “Anh ta nói là quà cảm ơn.”
Ngô Đại Hà nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, lần trước tôi làm 300 viên đạn, các cô cho tôi rất nhiều thịt, mấy ngày nay nhờ có thù lao cô Khương trả nên con gái tôi mới không bị suy dinh dưỡng.”
Khương Nặc gật đầu, biết đây không phải vấn đề chính, bèn hỏi thẳng: “Anh lấy số thịt này từ chỗ nào?”