Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 118

Cập nhật lúc: 2024-07-26 23:37:06
Lượt xem: 175

Thời gian này nàng không ngừng tạo cảm giác tồn tại trước mặt Thẩm Thủ Nghĩa, hơn nữa còn tiến hàng cùng lúc hai việc cảm hóa và nhắc nhở, chỉ sợ rằng bây giờ Thẩm Thủ Nghĩa cũng đã không còn bao nhiêu kiên nhẫn với nhà chính bên kia.

Nếu người bên nhà chính lại tìm đường c.h.ế.t đến cửa chọc phá thì một bên là nhà chính lạnh lùng, vô tình và một bên là người nhà ấm áp, thân thiết, phải lựa chọn thế nào, có lẽ Thẩm Thủ Nghĩa cũng không phải người ngu ngốc.

Nghĩ đến đây Thẩm Bích Thấm nheo hai mắt hạnh, trông nàng cực kỳ giống một con hồ ly đang muốn giở trò xấu. Nói không chừng lần này là cơ hội tốt để tách ra khỏi nhà chính, nàng phải suy nghĩ cho kỹ làm thế nào để có thể lợi dụng được cơ hội lần này khiến Thẩm Thủ Nghĩa đồng ý tách ra.

Ba ngày sau đó quả nhiên chủ trạch bên kia đã lên tiếng, nói rằng có chuyện muốn tuyên bố, bảo Thẩm Thủ Nghĩa dẫn theo mọi người trong nhà cùng đến nhà chính.

Lúc đến nhà chính, người ngồi trong đó đều là người quen, ngoại trừ một nữ tử áo lam đứng bên cạnh Thẩm lão thái.

Nữ tử kia chải búi tóc thiếu nữ, trên búi tóc có cài một chiếc ngân trâm bươm bướm chạm rỗng, thái dương được tô điểm thêm một bông hoa lụa màu lam, trên tai mang đôi bông tai nấm tuyết thuần khiết trĩu xuống.

Trên người mặc áo sam lụa màu hồng phấn, váy mã diện xanh biếc, từ cách ăn mặc có thể biết được nữ tử này không phải tầm thường.

Nhìn tuổi tác và quần áo trên người thế này thì Thẩm Bích Thấm không cần nghĩ

cũng biết người này chắc chắn là tiểu cô bảo bối của Thẩm gia - Thẩm Kim Mai rồi.

Nhìn bề ngoài của Thẩm Kim Mai cũng được xem là rất xuất sắc, nhưng bởi vì đôi mắt đào hoa nhìn quanh hiện lên vẻ mê hoặc muốn hấp dẫn người khác nên trái lại trông nàng ta có vẻ lẳng lơ.

Khi thấy nàng ta thế mà còn bó chân, Thẩm Bích Thấm biết được ở Thẩm gia này Thẩm Kim Mai rõ ràng có địa vị không tầm thường.

"Nương.

"Bà nội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-118.html.]

Sau khi chào Thẩm lão thái, Thẩm Thủ Nghĩa ngồi vào cái ghế ở một bên, Thẩm Lâm thị và mấy người Thẩm Bích Thấm thì đứng sau lưng Thẩm Thủ Nghĩa, các nàng đều không có tư cách ngồi.

"Hừ, ngông nghênh đến mức này, thế mà còn để lão nương chờ ngươi."

Thẩm lão thái bất mãn hừ một tiếng, sau đó mới nói: "Lão nương cũng không vòng vèo với các ngươi, Kim Mai đính hôn rồi, đối phương là đại hộ nên đồ cưới cũng không được quá keo kiệt, bây giờ ta muốn hỏi các ngươi về dự định thêm đồ cưới cho muội muội của các ngươi.

Tuy Thẩm lão thái nói là "các ngươi" nhưng ánh mắt vẫn một mực nhìn chằm chằm vào Thẩm Thủ Nghĩa.

Thẩm Thủ Nhân là con trai trưởng nên đương nhiên là người cùng nhà với nhà chính, Thẩm Thủ Lễ là người đọc sách, hơn nữa còn chưa có công danh nên căn bản sẽ

không kiếm tiền, cho nên lần thông báo này chủ yếu là muốn thông báo đến nhà Thẩm Thủ Nghĩa.

"Tiểu muội đính hôn, làm nhị ca thêm đồ cưới cho muối ấy cũng là điều nên làm.

Không biết hôn kỳ của tiểu muội được định vào thời gian nào, chờ mấy ngày nữa việc nông nhàn rỗi hơn, con sẽ đến trấn trên làm công sẽ mua cho muội một vòng tay bạc."

"Nhị đệ à, lời này của đệ không đúng rồi, ngươi đến trấn trên làm công thì tiền công là phải nộp vào tiền chung, đó không phải là tiền của riêng ngươi, hơn nữa rõ ràng trong tay ngươi có nhiều bạc như vậy lại chỉ mua một cái vòng bạc. Thật là keo kiệt!"

Thẩm Thủ Nghĩa còn chưa dứt lời đã bị Thẩm Lý thị cắt ngang bằng giọng quái gở.

"Đại tẩu có ý gì? Trên tay ta có tiền hay không chẳng lẽ tẩu còn không rõ ràng?"

Thẩm Thủ Nghĩa vừa nghe thấy thì trên mặt đã lập tức trở nên lạnh băng.

"Xùy, rõ ràng. Ta đương nhiên biết rất rõ trên tay ngươi không có tiền nhưng nó có." Thẩm Lý thị liếc xéo Thẩm Bích Thấm, bà ta lạnh lùng cười nói.

"Lý Quế Vân, ngươi đừng khinh người quá đáng! Thấm Nhi là một nha đầu thì có thể có tiền gì?" Nghe Thẩm Lý thị nói Thẩm Bích Thấm, mặt ông ấy cũng sa sầm xuống.

Loading...