Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 132
Cập nhật lúc: 2024-07-27 19:40:01
Lượt xem: 170
"Hả! Mười lượng, cái này cũng quá đắt rồi!"
"Đúng vậy, có uống thuốc hay không thì ai biết chứ, cho dù đã uống thuốc thì loại thuốc nào mà đắt đến mức này chứ?"
"Chắc chắn là không có uống thuốc, cái tên tiểu nhân đê tiện này lại lừa người nữa rồi!" Người qua đường Giáp tỏ ra tức giận trừng mắt nhìn gã đại phu kia.
"Này, vị huynh đệ này, những lời kia của cậu có ý gì vậy?" Người qua đường Ất lập tức tò mò hỏi người vừa nói kia. "Ngươi không biết chuyện này à? Gã đại phu của Quý Nhân Đường này chính là như vậy, tôi thấy mấy người này chắc là trong người có chút tiền, cho nên bị hắn ta gây khó dễ như vậy.
Bá tánh Bính nghe được câu chuyện, cũng lập tức túm tụm lại nói nhỏ.
"Đúng vậy, có một người họ hàng của tôi đã từng bị lừa rồi, tất cả tiền tích kiệm trong nhà cũng hết sạch, nhưng bệnh vẫn không khỏi, thật quá thảm." Một người đứng bên cạnh cũng hùa theo nói.
Nghe được những lời nói của Thẩm Đại Võ, những người đang vây xem cũng bắt đầu xì xào bàn tán, khá nhiều người đều ném cho đám người Thẩm Thủ Nghĩa một ánh mắt thương hại, y quán này cũng không phải nơi mà người bình thường có thể đến.
"Đại đường huynh, đó là y quán của huynh đúng không." Nghe được mấy lời nói này, trong đám đông, một người thiếu niên mặc hoa phục trong đám người trêu ghẹo nhìn về phía người thanh niên mặc nguyên phục đứng bên cạnh. "Quả thực quá vô lý!" Sắc mặt của người thanh niên mặc nguyên phục kia đã sớm âm trầm xuống rồi.
"Hai vị xin tạm thời bình tĩnh, chân tướng còn chưa rõ ràng, chúng ta nên hỏi rõ mọi chuyện trước rồi mới đưa ra quyết định."
Trần đại phu đứng bên cạnh lên tiếng khuyên ngăn, sau đó tiến lên hỏi một trong số
những người đang vây xem: "Những gì mà mấy người nói về đại phu của 'Quý Nhân Đường' kia đều là sự thật sao?"
"Tất... Tất nhiên là thật, huynh đệ này của ta đã từng bị y quán này lừa rồi, tiêu hết tất cả tiền trong nhà, nhưng cuối cùng muội muội của huynh ấy vẫn bị bệnh chết, cái y quán này quả thực quá thâm độc!" Người qua đường Bính tràn đầy tức giận nói.
"Thật sự tốt lắm, lá gan của kẻ này cũng lớn lắm!"
Người thanh niên mặc nguyên phục kia nghe vậy thì sắc mặt xanh mét phun ra những từ này từ trong kẽ răng, sau đó dẫn đầu chen qua đám đông đi về phía Quý Nhân Đường, thiếu niên mặc hoa phục và Trần đại phu cũng đi theo phía sau.
"Ôi chao, Thẩm Đại Võ, ta nói này, Quý Nhân Đường này cũng không phải là y quán bình thường đâu, ngươi không có tiền còn dám đến đây khám bệnh, đây là lỗi của ngươi rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-132.html.]
Nhưng đúng lúc này, một giọng nữ âm dương quái khí đột nhiên truyền ra từ trong đám người.
Nghe giọng nói này, sắc mặt của Thẩm Bích Thấm lập tức tối sầm lại, Thẩm Thủ
Nghĩa cũng gầm lên giận dữ:
"Bích Lan, cháu rốt cuộc có phải người của nhà họ Thẩm không hả? Không biết rõ chân tướng sự việc thì đừng có nói lung tung!"
"Hả, là nha đầu kia"
"Hả, là Trọng Thành."
Vừa rồi hắn bị đám đông chắn tầm nhìn, bây giờ đi vào mới nhìn thấy rõ người đang đứng bên trong, thiếu niên mặc hoa phục kia và Trần đại phu đi bên cạnh đồng thời kinh ngạc kêu lên.
"Bình Chi, ông quen biết mấy người họ sao?" Người thiếu niên mặc hoa phục dừng lại, nhìn về phía Trần đại phu. Tên của Trần đại phu là Trần Đỉnh Kỳ, tự là Bình Chi.
"Đúng vậy, họ là người của thôn Thẩm gia ở xã Thủy Đầu, kẻ hèn (*khiêm ngữ, người xưa thường dùng để tự xưng mình) thường xuyên đến đó để khám bệnh tại nhà cho người dân trong thôn, đặc biệt là nha đầu đó, là một cô nhóc rất thông minh lanh lợi, khiến người ta có ấn tượng rất tốt, Tam gia, ngài cũng quen biết Thấm nha đầu sao?"
Trần đại phu kính cẩn hỏi người thiếu niên trẻ mặc hoa phục kia.
"Không, đệ biết nàng ấy, nhưng nàng ấy lại không quen biết đệ."
Người thiếu niên mặc hoa phục nở nụ cười sung sướng nói: "Đại đường huynh, chúng ta đừng vội qua đó, đệ muốn xem nha đầu kia sẽ xử lý chuyện này như thế nào"
"Đệ đấy, thật quá ham chơi!"
Nghe được lời này của thiếu niên mặc hoa phục nói, người thanh niên mặc nguyên phục mặc dù tỏ ra bất đắc dĩ, nhưng cũng dừng lại, cùng thiếu niên mặc hoa phục yên lặng quan sát diễn biến tiếp theo của sự việc.
"Tôi đương nhiên là người nhà họ Thẩm rồi, chính là bởi vì tôi là người nhà họ
Thẩm, cho nên tôi muốn biết rõ sự thật, để tránh mấy người làm mất mặt nhà họ Thẩm, cái người Thẩm Đại Võ kia từ trước đến nay đều không phải người tốt gì, nhị thúc, thúc tốt hơn hết đừng có nhúng tay vào chuyện này. ' Thẩm Bích Lan nhìn Thẩm Bích Thấm lạnh lùng nói.