Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 176
Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:22:49
Lượt xem: 161
"Ta... Ta không quỳ, ta sẽ không quỳ xuống trước mặt người như tiện nha đầu ngươi đâu!"
Thẩm Bích Lan lập tức đứng lên, hét ta xong liền muốn chạy đi, nhưng chưa chạy được ra ngoài đã bị mọi người vây xem xung quanh đẩy về.
"Ta nói với ngươi này, nói lời xin lỗi đi, sao thế nào mà lại đòi đi rồi!"
"Đúng vậy, nhanh xin lỗi tiểu cô nương người ta đi, đây là do chính ngươi tự nói đó!"
Việc ăn trộm vốn là việc mà mọi người đều chán ghét, nhưng nữ tử có tâm địa độc ác cũng bị mọi người chán ghét như vậy, mọi người đều chỉ vào Thẩm Bích Lan bắt nàng ta xin lỗi.
"Thấm Nhi, đều là người một nhà cả, để con bé xin lỗi là được rồi, còn việc quỳ xuống thì.." Thẩm Lâm thị đứng một bên có chút không đành lòng, đi lên lôi kéo tay Thẩm Bích Thẩm khuyên bảo.
"Mẹ, nếu lần này con thật sự trộm đồ, thì mẹ có cảm thấy nàng ta có thể đưa chúng ta ra quan phủ không." Sắc mặt Thẩm Bích Thấm không hề hòa hoãn lại.
"Me..."
Thẩm Lâm thị bị con gái hỏi á khẩu không trả lời được.
Cuối cùng cũng bị vài vị thím đứng sau lôi kéo đứng sang một bên.
"Muội tử à, không phải ta nói gì muội, nhưng ta cảm thấy Thấm nha đầu làm rất tốt, cô gái kia cũng nên bị giáo huấn chứ, vừa rồi nàng ta còn bôi nhọ chúng ta đó, muội mềm lòng đồng ý tha cho nàng ta, nhưng chúng ta không muốn!". Vợ Cường Tử mang theo vẻ mặt bất mãn nhìn Thẩm Bích Lan nói.
"Đúng vậy đó, nhà Thủ Nghĩa à, chuyện này ngươi đừng quản nữa, ta cũng cảm thấy Thấm nha đầu làm rất đúng mà." Vợ Hậu Thổ cũng lên tiếng khuyên ngăn.
"Ai..."
Nghe mấy người khuyên bảo xong, lại nghĩ lại hành động hôm nay của Thẩm Bích Lan, Thẩm Lâm thị thở dài sau đó cũng lựa chọn im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-176.html.]
"Ta... Ta rất xin lỗi!"
Thẩm Bích Lan biết nếu hôm nay nàng ta không xin lỗi thì nhất định sẽ không đi được, cuối cùng cắn răng quỳ xuống với Thẩm Bích Thẩm, chỉ là trong mắt vẫn không buông xuống được sự nhục nhã và hận ý ngập trời.
Thẩm Bích Thấm, giữa ngươi và ta, không đội trời chung!
"Nhị tỷ, ta hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ lần giáo huấn này, không cần làm mấy trò hề này nữa, nếu không, đến lúc đó đừng trách ta vô tình."
Lạnh lùng nói một câu, sau đó cáo từ với Quý tam nương, Thẩm Bích Thấm liền dẫn mọi người nhanh chóng rời đi.
Nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm rời đi, Thẩm Bích Lan lập tức đứng lên đẩy đám người đang vây xem ra chạy thẳng về vào trong nhà, sự khuất nhục và không cam lòng trong nháy mắt khiến cho nước mắt Thẩm Bích Lan rơi xuống.
Che giấu sắc mặt vô cùng dữ tợn và oán độc, Thẩm Bích Thẩm, những gì hôm nay ngươi làm với ta, một ngày nào đó ta sẽ đòi lại gấp bội từ trên người ngươi!
"Muội tử!, ta không có ý gì, như đứa cháu gái kia của muội làm chuyện này không quá tốt đâu." Mọi người ngồi ở trên xe ngựa, vợ Đại Ngưu cau mày nói với vẻ mặt bất mãn.
"Khụ khụ..."
Nghe thấy vợ Đại Ngưu nói vậy, vợ Hậu Thổ ở một bên cũng kéo tay áo của bà ấy, đây là việc nhà người ta, người ngoài như bọn họ vẫn không nên bình phẩm nhiều thì tốt hơn.
"Nhà Hậu Thổ à, ngươi kéo ta làm gì, hôm nay Thẩm Bích Lan kia suýt chút nữa đã vu oan chúng ta rồi đó, để ta nói vài câu cũng không được sao." Vợ Đại Ngưu rút tay về vẻ mặt tức giận nói.
"Tẩu tử, ta có thể thay Bích Lan nói lời xin lỗi với mọi người." Thẩm Lâm thị vẻ mặt có lỗi nói.
"Nhà Thủ Nghĩa à, chuyện này không có liên quan gì đến muội cả, muội không cần xin lỗi đâu, ta nói đều là người một nhà, sao lại kém nhau nhiều như thế chứ, muộn nhìn muộn đều dạy được mấy đứa con hiểu chuyện hiểu lý lẽ như vậy, sao đứa cháu gái kia của muộn lại thế chứ." Vợ Cường Tử cũng mang vẻ mặt bất mãn nói.
"Đại a đầu và tử nha đầu à, không phải thím nghĩ nhiều đâu, nhưng mà hai đứa vẫn cách loại người như Thẩm Bích Lan xa một chút, tránh cho việc bị dạy hư đó." Vợ Đại Ngưu nói lời thấm thía với hai người Thẩm Bích Thẩm.
"Chúng cháu hiểu mà, cảm ơn thím đã quan tâm."