Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 345
Cập nhật lúc: 2024-08-22 22:04:36
Lượt xem: 102
Những lời này vừa nói ra, trong phòng lập tức trở nên im lặng, tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, không thể tin được những nơi bạn thân vừa mới nghe.
"Phùng... Phùng lão, những lời vừa rồi của ngài là thật sao?" Giọng nói của Thẩm Thủ Nghĩa hơi run run.
"Đương nhiên" Phùng lão bình tĩnh gật đầu.
"Đây... điều này thật sự quá tốt rồi, Tam Lang, Tứ Lang, còn không nhanh cúi chào lão sư!" Sau khi nghe được câu trả lời chắc chắn, Thẩm Thủ Nghĩa vui vẻ đứng dậy thúc giục hai huynh đệ Thẩm Trí Viễn.
"Đệ tử Thẩm Trí Viễn, bái kiến lão sư!"
"Đệ tử Thẩm Kỳ Viễn, bái kiến lão sư!"
Vẻ mặt của Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn còn thêm mừng như điên, hai người vội vàng đứng dậy, bước nhanh đến chỗ Phùng lão sau đó quỳ xuống, 'bang bang bang' vải đầu ba tiếng, trên trán đều có vết đỏ, nhưng trên mặt vẫn cười vui vẻ.
"Tốt tốt tốt."
Nhìn thấy ánh mắt chân thành của hai người họ, khóe mắt của Phùng lão cũng đỏ
hoe, trong mắt nổi lên nước mắt, sau đó từ ông ấy cầm lấy hai chiếc hộp nhỏ từ trong tay của Mộ Dung Húc, lần lượt đưa cho hai người họ, nói: "Hai cái bút này là bút Trạng Nguyên do Thánh thượng ngự ban, hôm nay lão sư tặng nó cho hai đứa, coi như là món quà bái sư."
"Bút Trạng Nguyên?"
Tất cả mọi người nghe sau khi nghe được lời này của Phùng lão thì chấn kinh rồi, kia chẳng phải nói Phùng lão năm đó là Trạng Nguyên sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-345.html.]
"Tạ lão sư ban ân, đệ tử chắc chắn sẽ siêng năng học hành, khắc khổ luyện tập, nhất định sẽ không để sự vinh quang này của lão sư bị hủy hoại."
Hai huynh đệ vô cùng kinh ngạc liếc nhìn nhau, sau đó kìm nén sự kích động trong lòng, sau khi khấu đầu một lần nữa, vẻ mặt kiên định nói.
"Ha ha ha, tốt lắm, vi sư chờ mong thành tựu sau này của hai đứa!" Phùng lão cười vui vẻ nói.
Mọi người trong phòng cũng tràn đầy vui vẻ, có thể khiến cho Phùng lão đồng ý thu đồ đệ, điều này đã chứng minh được năng lực của hai huynh đệ Thẩm Trí Viễn, sau này có được sự dạy dỗ của Phùng lão, thành tựu trong tương lai của cả hai chắc chắn sẽ không thấp!
Ba ngày sau, trong sự mong đợi của mọi người, tương hột ớt của Thẩm Bích Thẩm cuối cùng cũng đã hoàn thành, trên thực tế, mọi người đã sớm thèm chảy nước miếng khi ngày nào Thẩm Bích Thẩm cũng lật nắp thùng ra kiểm tra rồi.
Thẩm Bích Thấm cầm một chiếc bát trắng mỏng trên tay, sau đó múc một thìa lớn tương từ trong lu đất rót vào bát.
Tương hột ớt có màu nâu đỏ, màu sắc tươi sáng bóng bẩy, nhiều nước, hồng nhuận, bên trên còn có một lớp dầu ớt, dùng tay đảo đều sẽ thành trạng thái sền sệt, mùi tương đậm đà béo thơm kia khiến cho người bên cạnh ngửi được thèm chảy nước miếng.
Thẩm Bích Thấm dùng đũa gắp một miếng tương hột bỏ vào miệng, vừa tê vừa cay, nêm nếm vừa vặt, chứng tỏ đã chế biến thành công.
"Thấm Nhi, thế nào rồi?" Cả nhà đều vây quanh Thẩm Bích Thẩm, vẻ mặt tràn đầy mong đợi hỏi. "Thành công."
Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn về phía Phong Ngâm nói: "Phong Ngâm, ngươi đã mua đủ tất cả nguyên liệu nấu ăn mà ta đã dặn chưa?"
"Đã mua đầy đủ hết rồi ạ, đậu phụ, chân giò lợn, thịt ba chỉ mà cô nương yêu cầu đã mua rồi." Phong Ngâm vội vàng gật đầu, trong lòng thì âm thầm thở ra một hơi, may mà hôm nay nàng ấy đi sớm, nếu không chân giò lợn mà cô nương đã dặn mua thật đúng là khó mà mua được.
"Rất tốt, nương, mọi người cùng nhau hỗ trợ, đồ vật cần chuẩn bị tương đối nhiều, con nghĩ đợi cha và mọi người về hẳn là đúng lúc có thể nấu xong." Sau khi Thẩm Bích Thấm nhìn sắc trời xong liền nói. "Được rồi, tùy con." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm lại sắp sáng tạo ra một đoạn món ăn mới, hai mắt của mọi người đều sáng lên, trong lòng tràn đầy chờ mong, như vậy có nghĩa là họ sắp có lộc ăn rồi.