Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 396
Cập nhật lúc: 2024-08-29 22:14:56
Lượt xem: 74
Yêu cầu kia của Thẩm Lâm thị đúng là không quá đáng gì, dù sao người ta cũng đã không yêu cầu gia thế hay điều kiện gia đình thế nào cả, chỉ yêu cầu đó là một người tốt, thế nhưng mấy tên tiểu tử thối nhà họ lại không phù hợp với yêu cầu này.
Bà mối Trang là người thế nào, có thể lọt vào mắt bà ấy thì người đó chắc chắn có nhân phẩm cực kỳ tốt. Ôi, nói ra vẫn do nhà họ không có cái phúc này.
Sau khi ngẫm thấy nhi tử nhà mình không có hy vọng, các thẩm này không còn tiếp tục bàn đến chuyện của Thẩm Bích Ngọc nữa, đương nhiên các bà ấy cũng sẽ không dám nghĩ đến hai khuê nữ khác của Thẩm gia nữa vì Thẩm Lâm thị đã nói rất rõ ràng, điều kiện của tất cả các tỷ muội họ đều giống nhau.
Thấy mấy thẩm kia không còn chú ý đến mình nữa, lúc này Thẩm Bích Ngọc mới lén lút thở một hơi nhẹ nhõm, sau đó nàng ấy nhìn thấy Thẩm Bích Thấm đi đến bên cạnh mình, cầm tay nàng ấy, trong mắt ẩn chứa ý cười.
Thẩm Bích Ngọc lập tức hiểu được ý của Thẩm Bích Thấm. Ngay lập tức trong lòng nàng ấy vừa căng thẳng vừa vui mừng, nghĩ đến chắc chắn Thẩm Đại Võ đã đồng ý rồi, thấy vẻ mặt này của ngũ muội muội có lẽ không phải kết quả gì hỏng bét đâu.
Mục đích các thẩm này đến nhà chúc tết xem như đã rõ ràng, ban đầu là thăm dò tình trạng của Thẩm Bích Ngọc, bây giờ biết được mình không có cơ hội nên không còn hứng thú nữa, hàn huyên thêm vào câu cũng không còn gì để nói nữa rồi.
"Muội tử à, vậy bọn ta đi về trước nhé, ngày mai còn phải quay về nhà mẹ đẻ, phải quay về chuẩn bị ít đồ nên không ở lại nữa." Một thẩm đã mở miệng lên tiếng trước.
Nghe nói như vậy, Thẩm Lâm thị vốn vẫn còn mỉm cười nói chuyện phiếm thì sắc mặt chợt ngưng trọng lại, giống như mất hồn.
"Đúng vậy, ta cũng phải về chuẩn bị, ta cũng về trước đây!"
"Vậy ta cũng về cùng lúc với các người."
Mấy thẩm này không phát hiện Thẩm Lâm thị có điều gì đó khác thường, thấy có người muốn ra về thì tất cả đều đứng lên nói lời tạm biệt rồi tất cả cùng rời đi.
"Nương, người làm sao vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-396.html.]
Thấy mọi người đều đã đi nhưng Thẩm Lâm thị vẫn còn ngồi ngẩn người như vậy, Thẩm Bích Thẩm bước lên, nàng nghi ngờ hỏi.
"À, không có gì, không có gì. Ôi, sao mấy người này đều đi hết rồi?" Lúc này Thẩm Lâm thị giống như mới tỉnh táo lại, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, nói.
"Nương, người đang suy nghĩ gì vậy? Trước khi ra về họ đã lên tiếng chào, người cũng đã gật đầu rồi" Thẩm Bích Thẩm càng tỏ ra nghi ngờ hơn, phản ứng này của nương rõ ràng không hợp lý lắm.
"Nương không có chuyện gì cả, chỉ là nhớ đến một số chuyện mà thôi, các con đi nghỉ ngơi trước đi! Đêm qua mới đón giao thừa đã không được nghỉ ngơi tốt rồi."
Thẩm Lâm thị cũng muốn mỉm cười dịu dàng, hiền hòa với Thẩm Bích Thấm như những ngày thường nhưng lại phát hiện khóe miệng bà ấy như bị đông cứng lại, cho dù thế nào cũng không kéo lên được. "Không đúng. Nương, đến cùng là người làm sao vậy?
Nếu như có chuyện thì người phải nói ra, chúng ta đều là người một nhà, người còn muốn che giấu chúng con?"
Thẩm Lâm thị phản ứng thế này thật sự vô cùng khác thường, Thẩm Bích Thẩm thật sự không thể tin lời bà ấy nói.
"Nương thật sự..."
"Nương, có phải người đang nhớ đến ông ngoại và bà ngoại không?" Lúc này Thẩm Bích Tuyết vẫn lẳng lặng đứng một bên chợt mở miệng nói.
"Ông ngoại và bà ngoại!"
Nghe Thẩm Bích Tuyết nhắc, Thẩm Bích Thẩm mới chợt nhớ ra. Đúng vậy, sao nàng chưa bao giờ nghe Thẩm Lâm thị nhắc đến nhà mẹ đẻ của mình.
Nàng chỉ nghe được tin tức về ông ngoại của mình từ Thẩm Kỳ Viễn, hình như vị ông ngoại kia của nàng còn là một tú tài, từ việc Thẩm Lâm thị biết đọc sách, viết chữ, còn hiểu được những lễ nghi cũng có thể thấy được ông ngoại cực kỳ yêu thương Thẩm Lâm thị, nhưng vì sao nàng chưa từng nghe Thẩm Lâm thi nhắc đến?
"Nương..."