Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 413
Cập nhật lúc: 2024-08-29 22:30:11
Lượt xem: 86
Ông không nghĩ đến ý của Túy ông không phải là ở rượu, sở dĩ ông được giữ lại làm giáo viên là bởi vì Lâm Xuân thích Thẩm Lâm thị, muốn thông qua con đường này tiếp cận Thẩm Lâm thị.
Thẩm Lâm thị là con cái của tú tài, hơn nữa tri thư đạt lý, lại có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, không chỉ ở thôn Kha Sơn, mà toàn bộ huyện Trường Thái đều biết bà, bởi vậy Lâm Xuân đã nhìn trúng Thẩm Lâm thị từ cái nhìn đầu tiên.
Đương nhiên Lâm Bác Văn không muốn, theo như Lâm Bác Văn, loại người như Lâm Xuân dù muốn cưới Thẩm Lâm thị làm chính thê còn không có cửa, chứ đừng nói là làm thiếp, cho nên ông đã lấy lý do Thẩm Lâm thị có hôn ước để lịch sự từ chối.
Nhưng Lâm Xuân không tin, cảm thấy Lâm Bác Văn cố ý không gả Thẩm Lâm thị cho hắn, đến khi Thẩm Lâm thị thật sự xuất giá, Lâm Xuân cầu mà không được lập tức ghi hận Lâm Bác Văn, phải người đi tung tin đồn khắp nơi hãm hại Lâm Bác Văn không dạy được học sinh, hơn nữa không nói hai lời sa thải Lâm Bác Văn.
Tuy tú tài có địa vị nhất định, nhưng không có thực quyền, hơn nữa Lâm viên ngoại quyền cao chức trọng, cho dù Lâm Bác Văn phẫn nộ cũng chỉ có thể ẩn nhẫn, kết quả cuối cùng là trong thị trấn không ai nguyện ý mời Lâm Bác Văn làm giáo viên, không chỉ vì lời đồn đại, càng vì Lâm Bác Văn đã đắc tội Lâm viên ngoại.
Như thế, Lâm Bác Văn chỉ có thể viết chữ thuê cho người khác để kiếm phí sinh hoạt, hơn nữa ông làm giáo viên mười mấy năm đã tiết kiệm được không ít tiền, đủ cho hai vợ chồng sinh hoạt.
Nhưng Lâm Xuân không buông tha bọn họ, vẫn không c.h.ế.t tà tâm điều tra tung tích của Thẩm Lâm thị, mỗi ngày đều sai người tới quầy hàng của bọn họ quấy rối, đồng thời vừa đe dọa vừa dụ dỗ Lâm Bác Văn nói cho hắn nơi ở của Thẩm Lâm thị, nhưng bất luận Lâm Xuân bức bách như thế nào, Lâm Bác Văn vẫn im miệng không nói.
Sau đó Thẩm Lâm thị không trở về, Lâm Bác Văn rất vui mừng, nữ nhi không trở
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-413.html.]
càng tốt, nếu không Lâm Xuân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bà, nhưng Lâm Bác Văn cũng không ngờ Thẩm Lâm thị từ biệt mười mấy năm.
Vào năm thứ hai sau khi Thẩm Lâm thị xuất giá, Lâm Dương thị bởi vì cả ngày lo lắng hãi hùng, cộng thêm ưu tư thành tật, hậm hực mà chết.
Cái c.h.ế.t của Lâm Dương thị khiến Lâm Bác Văn bị đả kích rất lớn, tuyệt vọng cùng cực mà một đêm đầu bạc, nếu không phải thôn trưởng thôn Kha Sơn khuyên bảo, để ông làm giáo viên dạy hài tử trong thôn nên ông mới có nơi để ký thác tinh thần. Sau chưa đầy ba năm, Lâm Bác Văn đã gặp được Lâm Chấn.
Nghe Lâm Bác Văn nói xong, hốc mắt của mọi người đều đỏ hoe, Thẩm Thủ Nghĩa nắm chặt song quyền, trong mắt tràn đầy dữ tợn, nếu bây giờ tên Lâm Xuân xuất hiện trước mặt ông, ông tuyệt đối sẽ không chút lưu tình giáo huấn cho hắn một trận.
"Cho nên, phụ thân, nhà của chúng ta trước kia cũng bị tên súc sinh đó cướp đoạt rồi sao?" Vẻ mặt Thẩm Lâm thị xuất hiện sự phẫn nộ hiếm thấy.
"Đúng vậy, Hàm Nhi à, các con cũng đã tới gặp phụ thân, biết hiện giờ con sống tốt là phụ thân yên tâm rồi."
Lâm Bác Văn nắm tay Thẩm Lâm thị, lo lắng khuyên nhủ,"Các con nhanh chóng trở về đi, bằng không nếu bị tên Lâm Xuân nhìn thấy, chỉ sợ lại xảy ra nhiều chuyện."
"Phụ thân, nữ nhi đang muốn nói với người, nữ nhi đã quyết định sẽ mang theo cha trở về thôn Thẩm Gia"