Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 577
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:51:19
Lượt xem: 80
Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm chỉ đạo đâu ra đó, cực kỳ có trật tự, rất có phong thái của người làm việc lớn, vẻ mặt Thẩm Thủ Nghĩa cưng chiều xoa đầu của Thẩm Bích Thẩm, sau đó mới dẫn theo mấy người Lưu Đại Tuệ đến sân phơi để cho tương hột vào lọ phong kín đem đi ủ.
Sau khi dặn dò xong công việc cho Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Thấm lập tức dẫn mọi người đến bên khu trồng dong riềng (*Liên tiêu-Canna hay còn gọi là dong tây hoặc cây chuối hoa).
Dong riềng là loại cây đến từ nước ngoài, người Nam Minh chưa từng thấy bao giờ nên khó tránh khỏi sẽ cảm thấy tò mò, nhưng mà hai mươi người do Mộ Dung Húc gọi đến kia trong mắt mặc dù cảm thấy tò mò nhưng cũng không ai chen lấn đi xem, vẫn đứng đó rất kỷ luật, điều này khiến Thẩm Bích Thẩm càng thấy ngạc nhiên hơn.
"Đây gọi là cây dong riềng, chính là thứ hôm nay chúng ta cần phải thu hoạch, mọi người nhìn thật kỹ nhé, thứ chúng ta muốn thu hoạch chính là cái củ màu tím dưới đất này."
Thẩm Bích Thấm đã sớm trang bị đầy đủ, gạt bỏ suy nghĩ và những thứ lung tung trong đầu, bắt đầu làm mẫu và giới thiệu cho mọi người nghe: "Đã hiểu chưa?"
"Hiểu rồi."
Những việc này cũng không khó, mọi người chỉ cần nhìn qua đã hiểu, sau khi trả lời một tiếng, họ bắt đầu học theo Thẩm Bích Thấm để thu hoạch.
Những người mà Mộ Dung Húc gọi đến này cực kỳ năng động, cũng rất chăm chỉ, nếu không phải Thẩm Bích Thấm bảo họ nghỉ ngơi thì những người này cũng không thèm nghỉ, thể lực tốt đến kinh người.
Biểu hiện của mấy người họ khiến cho đầu của Thẩm Bích Thấm nảy ra một ý tưởng, trong lòng âm thầm nghĩ, có thời gian hỏi Mộ Dung Húc, nếu như có thể thuê tất cả những người này vào làm việc trong trang viên, vậy thì đây nhất định sẽ là một lực lượng lao động tốt nhất.
Người ta thường hay nói nhiều người nhiều sức, chỉ mất nửa ngày họ đã thu hoạch xong chín mẫu dong riềng, về phần một mẫu đất cuối cùng, Thẩm Bích Thẩm còn cần dùng đến nó.
Sau khi thu hoạch xong, mọi người bắt đầu nhanh chóng mang đi cân, kết quả thu hoạch vượt xa mong đợi của Thẩm Bích Thẩm.
"Bốn... Bốn mươi thạch (*đơn vị tính toán thời xưa)!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-577.html.]
Nhìn thấy kết quả này, tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả Mộ Dung Húc cũng không nhịn được mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Sản lượng lương thực mỗi năm của hai mùa thu hoạch của Nam Minh hiện tại nhiều nhất là sáu thạch, vậy mà một mẫu dong riềng này lại có thể thu hoạch được bốn mươi thạch?
Bốn thạch, đây là khái niệm gì?
Sản lượng này quả thực khiến người ta thấy chấn động, nếu như truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ gây chấn động cả thiên hạ!
"Cô nương, thứ này thật sự có thể ăn được sao?"
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào đống dong riềng này, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, miệng lớn đến mức không khép lại được, sau khi tỉnh táo lại, tất cả ánh mắt của họ đều trở nên nóng rực nhìn về phía Thẩm Bích Thấm.
Thẩm Thủ Nghĩa cũng bị dọa cho sững sờ, mặc dù trước đây Thẩm Bích Thẩm đã từng nói rằng sản lượng của thứ này ước tính khoảng ba mươi thạch, nhưng trong lòng ông ấy luôn cảm thấy Thẩm Bích Thấm đang nói quá lên, lại không ngờ kết quả thu hoạch còn vượt xa dự tính ban đầu hơn mười thạch nữa!
"Đúng vậy, đây chính là thức ăn."
Ngay cả Thẩm Bích Thấm cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy sản lượng đạt được bốn mươi thạch, đây còn nhiều hơn số lượng mà nàng đã dự tính.
"Hít hà -"
Sau khi nghe được câu trả lời chính xác, tất cả mọi người đều kinh ngạc hít một hơi thật sâu, trong lòng cũng vô cùng chấn động, một việc thần kỳ như vậy, nếu như không phải do chính mắt bọn họ nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ không bao giờ tin tưởng.
"Chúng ta nhanh cân xem những mẫu khác, xem có phải cũng được bốn mươi thạch như vậy không. Lưu Đại Tuệ là người đầu tiên tỉnh táo lại, vẻ mặt kích động nói với mọi người.
"Đúng đúng đúng, tất cả đều đem đi cân hết, cân hết." Nghe vậy, mọi người không cần Thẩm Bích Thẩm phải nói, đã tự giác bắt đầu làm việc.