Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 755
Cập nhật lúc: 2024-09-29 16:37:07
Lượt xem: 70
Có những người này hỗ trợ, tuy hàng hóa rất nhiều nhưng rất nhanh đều đã được chuyển đi. Chỉ để lại Lý Ngôn Sanh và mười hộ vệ ở lại phụ trách trông giữ, Thẩm Bích Thẩm dẫn theo mấy người Trần Chấn Long đến nơi con thuyền buồm cổ thả neo.
Chờ đến khi thuyền buồm cổ đã được thả neo xong xuôi, mấy người Thẩm Bích Thẩm mới lên thuyền nhỏ dự bị trở lại Nguyệt Cảng, tập hợp với mấy người Lý Ngôn Sanh.
Lưu Trường Phúc dẫn theo đội tàu trở về, ngoại trừ chở hàng hóa cũng kèm thêm nhiệm vụ nhắc nhở thương đội Thẩm Ký đón Thẩm Bích Thấm ở Nguyệt Cảng, vì vậy mấy người Thẩm Bích Thẩm cần phải quay lại Nguyệt Cảng ngay trong đêm.
"Ta còn muốn chiêu mộ thêm một số nhân công ở bên này, tốt nhất là phải biết bơi hoặc biết thủ công."
Chờ đến khi sắp xếp xong xuôi tất cả mọi chuyện, Thẩm Bích Thấm nhìn nhóm người lưu dân nói: "Chỉ cần phù hợp với điều kiện tuyển chọn, các ngươi sẽ được cho chỗ ở, cơm tháng, ngoài ra còn có tiền công, tiền công cao hay thấp còn phải nhìn vào năng lực của các ngươi."
Trong số các thủ hạ của Thẩm Bích Thẩm, người có tiền công cao nhất chính là hai mươi thân vệ tham gia chuyến đi lần này, kế đến chính là các thuyền viên và gia đình, sau cùng mới là người làm việc ở trang viên và công nhân ở nhà xưởng vì công tác của họ không có tính nguy hiểm.
"Từ nhỏ tiểu nhân đã sống gần nước nên bơi rất giỏi!"
"Tiểu nhân biết rèn sắt."
"Tiểu nhân biết xây phòng.”
Nghe vậy đám đông lưu dân chen nhau bước lên tự tiến cử mình, chẳng qua họ đều bị thủ vệ ngăn cản ở nơi cách Thẩm Bích Thấm một thước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-755.html.]
"Ừm, rất tốt! Chung tiên sinh, tiên sinh phụ trách phân loại và ghi chép người mới lại." Thẩm Bích Thẩm dặn dò Chung Tương.
"Vâng."
Nghe vậy, Chung Tương được mọi người giúp đỡ dời một chiếc bàn gỗ cũ ra, xem như nơi làm việc tạm thời của hắn ta.
Thấy mọi thứ được được chuẩn bị hoàn tất, Thẩm Bích Thấm nhìn về phía đám đông đang xôn xao, trầm giọng nói: "Ta muốn chiêu mộ một trăm người, tất cả các ngươi mau xếp thành hàng, lần lượt bước lên, nếu dám quấy rối thì lập tức không được phép ở lại ngõ hẻm nữa."
Nghe Thẩm Bích Thấm nói lời này, mọi người lập tức yên tĩnh trở lại, ngoan ngoãn xếp hàng, chờ đợi đến lượt mình kiểm tra.
Thẩm Bích Thấm chỉ chiêu một một trăm người nhưng nơi này có hơn mấy trăm người, tuy có người có hy vọng được chọn nhưng nhiều người vẫn phải ở lại đây, vì vậy rất đương nhiên họ không dám chọc giận Thẩm Bích Thấm để bị đuổi ra, dù sao số lưu dân ở trong ngõ hẻm còn rất nhiều.
Một trăm người cũng không nhiều nên rất nhanh sau đó đã chiêu mộ xong, căn bản đều là những người không có nhà, tuy nhiên vẫn có ít người có người nhà nhưng Thẩm Bích Thẩm đã nói rõ trước, nàng sẽ cho tiểu hài tử và phụ nhân chỗ ở, tiểu hài tử cũng có thể được đi học miễn phí nhưng chính họ phải tự cố gắng trồng trọt kiếm cơm cho mình.
Kể cả những người nhà các thủ hạ hiện tại của Thẩm Bích Thấm cũng như thế, những người có thể làm việc đều sẽ được nàng cung cấp lương thực và trả tiền công, những người cần chăm sóc hài tử nên không thể làm việc hoặc không thể làm việc nặng thì phải biết giúp đỡ nhóm thợ thủ công giặt quần áo, may vá để đổi lấy phần cơm, tất cả đều phải tay làm hàm nhai.
Đương nhiên nếu nam nhân trong nhà có năng lực, cũng có thể không cần những nữ nhân này kiếm tiền.
Mọi người đều không phản đối điều kiện Thẩm Bích Thẩm đã đưa ra. Sống ở thời đại này đừng nói là cầm tiền công, có thể có được nơi che mưa che nắng, còn được ăn cơm no đã là chuyện hạnh phúc lắm rồi, họ thật sự không dám hy vọng quá xa vời.