Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-07-25 19:07:06
Lượt xem: 118
"Vậy cháu biết rồi. Trần đại phu, nếu có cách cố định xương rồi thì người có thể
chữa cho cánh tay của tam ca cháu khôi phục lại hoàn toàn đúng không ạ?"
Nghe đến đó Thẩm Bích Thẩm đã hiểu được, thì ra thời đại này vẫn chưa có khái niệm về thạch cao. Thảo nào.
"Đương nhiên! Chỉ cần có thể cố định xương thì lão phu có thể giúp tay hắn khôi phục lại như ban đầu." Trần đại phu nói một cách chắc chắn.
"Được! Vậy phải làm phiền Trần đại phu giúp cháu chuẩn bị băng gạc, thạch cao, hồ dán và một lò lửa." Nghe Trần đại phu khẳng định như vậy trong chớp mắt Thẩm Bích Thẩm cũng bình tĩnh lại.
Nàng không biết y thuật, cũng không hiểu nối xương nhưng bó thạch cao lại là môn học nàng đã từng học qua.
Muốn bó thạch cao phải dùng băng vải bó thạch cao lại, ở kiếp trước băng vải thạch cao được sử dụng rất rộng rãi trong việc chữa trị chấn thương xương cốt nên tuyệt đối là một vật liệu cố định rất tốt. Thế nhưng ở Nam Minh lúc này chắc chắn vẫn chưa có sự
xuất hiện của băng vải thạch cao nên nàng phải tự tạo ra.
"Ba loại cháu vừa nói, lão phu đều có cả. Chỉ là hồ dán là gì vậy?" Trần đại phu nghi ngờ nhìn Thẩm Bích Thẩm, hỏi.
"Ách."
Bị Trần đại phu hỏi như vậy Thẩm Bích Thẩm cũng ngẩn người ngay lập tức. Lẽ
nào Nam Minh cũng chưa có hồ dán? Nghĩ đến đây, nàng phả mở miệng giải thích:
"Chính là thứ có thể khiến cho đồ vật dính lại với nhau."
"A, thứ cháu nói có lẽ là nhựa cây mới đúng. Có. Nhanh đi chuẩn bị đem đồ vật đến đây!"
Nghe Thẩm Bích Thấm giải thích, Trần đại phu giống như bừng tỉnh, ngay sau đó ông ấy lập tức sai gã sai vặt của mình chuẩn bị đồ mang đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-80.html.]
Nghe thấy "hồ dán" được gọi là "nước dán", lại nhìn thấy nụ cười khoan dung trên mặt Trần đại phu khiến Thẩm Bích Thấm khóc không ra nước mắt. Nàng biết Trần đại phu cho rằng nàng đã gọi nhầm tên hoặc là đã nghe nhầm nên mới nói sai như thế, thế
nhưng ông ấy làm sao biết được ở kiếp trước người ta đều gọi nó là hồ dán.
Sau khi đồ vật đã được chuẩn bị xong, Thẩm Bích Thấm do băng gạc cần thiết, đầy đủ lớn nhỏ dài ngắn, sau đó mới cắt băng gạc thành mười bốn miếng, tiếp theo nàng dùng hồ dán quét một lớp lên mỗi miếng băng gạc... Thẩm Bích Thẩm nhìn xuống thứ gọi là
"nước dán", thật ra kiếp trước người ta đều gọi là hồ dán, bột mì hoặc tinh bột chế thành, đây đúng là thứ nàng đang cần, chất lỏng làm bằng tinh bột dán lên băng gạc.
Sau khi quét hồ dán lên, Thẩm Bích Thẩm bảo Trần đại phu tiếp tục dùng cách của nàng để tạo ra băng vải dài, sau đó hơ cho khô.
Còn nàng trải băng gạc đã được quét hồ dán lên, rải thạch cao lên bề mặt, vì bó thạch cao nên đương nhiên phải có thạch cao.
Sau khi rắc bột xong thì trải lên bàn, dùng miếng gỗ làm đều lớp thạch cao, băng thạch cao đã được tạo ra như thế.
Bởi vì nàng rắc bột thạch cao nên trên cơ bản thì băng thạch cao đã khô, Thẩm Bích Thấm chồng chúng lại, ngâm trong nước một lát, mãi đến khi không thấy bọt khí nổi lên nữa thì đưa chúng cho Trần đại phu.
Nàng vẫn còn nhớ nếu bị gãy xương ở tay thì cần quấn mười bốn tầng, nếu là chân thì mười sáu tầng, Thẩm Kỳ Viễn bị gãy tay nên nàng làm mười bốn tầng.
Trần đại phu vặn lại xương cho Thẩm Kỳ Viễn xong, ông ấy lập tức làm theo cách nói của Thẩm Bích Thấm, trước tiên trải một tầng lớp vải bông mỏng lên, sau đó đè thạch
cao lên, dán chặt và cố định, sau cùng mới vùng băng thạch cao đã được làm ra trước đó cố định lần nữa, viết ngày lên trên cùng.
Băng thạch cao xong, dùng thêm vải vòng qua gáy để cánh tay được treo lên.
Chờ cho đến khi hoàn thành, nhìn cánh tay đã được cố định, trên mặt Trần đại phu đầy vẻ sợ hãi, thán phục, ông ấy kích động đến mức khó mà kiềm chế được. Có cách cố
định xương hoàn mỹ thế này không biết có thể cứu được biết bao nhiêu người.
"Kì diệu! Thật sự quá kì diệu! Thẩm gia tứ nha đầu, không biết cháu đã kế thừa phương pháp này từ ai? Phương pháp rất tuyệt vời! Người kia chắc chắn có tài chữa bệnh rất cao siêu, không biết lão phu có thể may mắn gặp được người đó một lần không?" Trần đại phu nhìn Thẩm Bích Thẩm một cách kích động, hỏi.