Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 801
Cập nhật lúc: 2024-10-02 08:37:08
Lượt xem: 58
Nghe vậy trong thoáng chốc ông chủ Trần cũng sững sờ.
Không ngờ tiểu cô nương này lại là thiên kim bá tước phủ, vừa rồi ông ta còn nói năng lỗ mãng như vậy.
Ông chủ Trần chỉ là thương nhân bình thường, bối cảnh không lớn, nghĩ đến hậu quả nếu chọc giận Thẩm gia, trên lưng ông ta lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh, thế nên vội vàng cung kính xin lỗi: "Thẩm tiểu thư, thật sự có lỗi, vừa rồi tiểu nhân không biết thân phận của người..."
"Ồ, ý của ngươi là nếu ta không phải thiên kim bá tước phủ thì ngươi có thể tùy ý nhục mạ ta?" Thẩm Bích Thẩm cắt ngang lời ông chủ Trần, lạnh lùng cười nói.
"Ôi, đương... Đương nhiên không phải." Nghe vậy, ông chủ Trần vội vàng lắc đầu phủ nhận.
Ông chủ Trần hoàn toàn e ngại bá tước phủ này, không chỉ vì địa vị hiện nay của họ mà còn bởi vì hai nữ tế hiện nay của Trung Nghĩa bá.
Từ khi Mộ Dung Húc được triệu về Sơn Đông, dưới sự quản lý của hắn, toàn bộ quân kỷ vùng duyên hải đã được hắn chỉnh đốn, bảo vệ nghiêm ngặt khiến tất cả giặc Oa không chiếm được lợi gì, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, giặc Oa phải liên tục rút lui, thanh bình của vùng duyên hải Sơn Đông cũng được khôi phục lại.
Từ đó tình hình Sơn Đông chống giặc Oa diễn ra rất tốt, trong thoáng chốc danh tiếng của Mộ Dung Húc cũng vang dội.
Còn về Lâm Chấn, vì có công tiến cử nên được thăng thêm một cấp, trở thành thị độc (*) chính lục phẩm.
(*) Thị độc: Một chức quan thảo luận về văn học và lịch sử, phân loại sách, chuẩn bị cố vấn cho hoàng đế, giảng kinh sách cho hoàng tử.
Phủ Chương Châu là quê hương của hai trạng nguyên này, người có lòng phải luôn chú ý đến động tĩnh của hai người này, vì vậy tin tức này vừa được đưa ra, toàn bộ người của phủ Chương Châu đều biết đến.
Vì vậy mọi người ở phủ Chương Châu đều vô cùng kiêu ngạo nhưng đồng thời cũng tỏ ra cung kính và kiêng kị Trung Nghĩa bá này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-801.html.]
Xem tình hình trước mắt có thể thấy được hai người Mộ Dung Húc và Lâm Chấn có tương lai rộng lớn, mà Trung Nghĩa bá có chỗ dựa là hai nữ tế này thì càng khiến trong đầu những người khác có một suy nghĩ không thể tùy tiện gây thù với ông ấy.
Cho nên với một thương nhân nho nhỏ như ông chủ Trần, ông ta càng không dám chọc tức Trung Nghĩa bá phủ.
"À."
Thẩm Bích Thấm không để ý đến ông chủ Trần đang ngụy biện, nàng chỉ lạnh lùng cười một tiếng, sau đó mới nói tiếp: "Ngươi quay về thì nói với những người khác, nói rằng Thẩm Ký của chúng ta cũng dự định mở cửa hàng tơ lụa nên muốn thu mua kén lớn, tất cả kén lớn đều được thu mua với giá tơ thu." Nói xong Thẩm Bích Thẩm chào tạm biệt trưởng thôn, còn mình thì liếc ông chủ Trần rồi dẫn Lưu Trường Phúc đi, chỉ để lại ông chủ Trần đang ngây ngẩn đứng yên tại chỗ.
Lúc này trong đầu ông ta vẫn là một mảnh hỗn độn. Thẩm tiểu thư vừa nói cái gì?
Thẩm Ký mở cửa hàng tơ lụa? Cũng muốn thu mua kén lớn? Còn thu mua theo giá tơ thu?
Nghĩ đến đây trong nháy mắt ông chủ Trần trợn trừng hai mắt, trong lòng vô cùng phiền muộn.
Bây giờ Thẩm Ký hùng hậu thế nào, ai ai cũng thấy rất rõ ràng, nếu họ thật sự muốn mở cửa hàng, chỉ sợ sẽ thu mua hết tất cả kén lớn ở khu vực này vào túi mất, nếu thật sự là như vậy thì năm nay bọn hắn phải uống gió tây bắc sao?
"Ngũ tiểu thư, tiểu thư thật sự muốn mở cửa hàng tơ lụa?" Lưu Trường Phúc đi theo sau lưng Thẩm Bích Thẩm, hắn hơi lo lắng hỏi.
Thẩm Bích Thấm làm như vậy hiển nhiên sẽ làm tổn hại lợi ích của rất nhiều thương hộ, đến lúc đó nếu chọc giận đến thương hội địa phương, chỉ sợ sẽ mang đến không ít phiền toái.
"Trường Phúc, năng lực hiện tại của Thẩm gia có thể chống đối được với những áp lực này, ngươi yên tâm đi!"
Nghe vậy Thẩm Bích Thẩm hơi cong môi lên, trên mặt nàng vẫn là vẻ ung dung, thản nhiên: "Thẩm gia bây giờ đã không còn là Thẩm gia làm chuyện gì cũng phải lo trước lo sau nữa rồi. Huống hồ hội trưởng thương hội Chương Châu lại là Quý đại công tử nên chúng ta căn bản không cần lo lắng về phương diện thương hội.”