Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 927

Cập nhật lúc: 2024-10-07 07:46:50
Lượt xem: 47

Có trời mới biết, nhìn thấy uy lực của s.ú.n.g kíp mạnh như vậy, trong lòng bọn họ đã sợ lũ giặc Oa này sẽ bị g.i.ế.c c.h.ế.t hết đến mức nào, như vậy thì chẳng phải bọn họ sẽ không còn cơ hội để thể hiện chứ.

"Xoạch xoạch..."

Sau khi nhận được mệnh lệnh, tất cả xạ thủ đều đồng loạt lùi về phía sau, nhưng mà lúc này, con đường phía trước đã chất đầy xác c.h.ế.t của giặc Oa, mùi m.á.u tanh nồng nặc thoang thoảng trong không khí, cảnh tượng thảm thiết khiến lòng người cảm thấy ớn lạnh.

"Ọe..."

Triệu Đại Hà đứng bên cạnh chưa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cuối cùng cũng không nhịn được trực tiếp nôn ọe tại chỗ.

"Đỡ Triệu đại nhân đi nghỉ ngơi." Thấy vậy, Mộ Dung Húc nhíu mày, sau đó ra lệnh cho Long Lục đứng bên cạnh đỡ Triệu Đại Hà đi xuống.

"Những cây s.ú.n.g kia đã không sử dụng được nữa rồi, xông lên cho ta!"

Những tên giặc Oa kia đều hiểu s.ú.n.g kíp chỉ là vũ khí chiến đấu tầm xa, nếu áp sát sẽ không có tác dụng gì, bởi vậy sau khi nhìn thấy những xạ thủ kia đều rút lui hết, những tên giặc Oa vốn đang sợ hãi lập tức lấy lại tinh thần, hét lên xông thẳng về phía quân đội Nam Minh.

"A, mười bước."

"Ồ, còn mười bước."

Nhìn thấy hành động của lũ giặc Oa, trong mắt Mộ Dung Húc khẽ hiện lên sát ý, sau đó lập tức ra lệnh,"Tấn công!"

"Tấn công…”

Theo mệnh lệnh của Mộ Dung Húc ban ra, những người lính tay cầm khiên rồi tay còn lại phóng lao ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-927.html.]

"Viu..."

"A!"

Trong khoảng thời gian này, Mộ Dung Húc đã huấn luyện mỗi một binh sĩ trong quân đều phải cầm lao ném đồng xu ở khoảng cách ba mươi bước, cho nên những binh sĩ này đều đã sớm sử dụng lao một cách thành thạo, hơn nữa phạm vi mục tiêu bây giờ chỉ có mười bước.

Cho nên, ngay khi những cây lao này được phóng ra ngoài, nháy mắt một nhóm giặc Oa nữa lại ầm ầm ngã xuống, tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên, văng vẳng không dứt, hiệu quả này cũng không kém cạnh gì so với uy lực của s.ú.n.g kíp.

Những người từ phía sau xông lên cũng không hề biết phía trước đã xảy ra chuyện gì, bọn họ cứ tiếp tục tiến về phía trước, kết quả đúng vào lúc này, những người ở giữa đã dùng chùy gai để ra tay, những đầu gai ở phần đầu chùy gai trực tiếp xuyên qua quần áo đ.â.m vào da thịt bọn họ, khiến cho giặc Oa bị giữ lại, tiến không được mà lùi cũng không xong.

Bị chùy gai giữ lại, phản ứng đầu tiên của giắc Oa cũng không phải là ra tay với binh sĩ Nam Minh, mà là dùng d.a.o muốn chặt bỏ chùy gai này đi, chỉ là loại chùy gai này được làm bằng cây trúc có tính mềm dẻo, chịu lực tốt, cho dù giặc Oa dùng sức thế nào cũng không thể c.h.é.m đứt được.

Như thế, bọn chúng cứ ở đây c.h.é.m không ngừng, cũng không tính được đường thoát thân, khiến cho bọn chúng vô cùng hoảng loạn, mà đúng lúc bọn chúng đang hoảng loạn thì những cây thương dài quỷ dị không hề tiếng động lập tức công kích đến, có thể nói là một đòn trí mạng, cho dù có muốn che chắn cũng không thể nào làm được.

Bên này giặc oa hoàn toàn hỗn loạn, bọn chúng chưa bao giờ từng thấy một đội quân hùng hậu như vậy, nên trong nháy mắt liền có người muốn lùi lại chạy trốn, cho dù thủ lĩnh có ra mệnh lệnh như thế nào thì cũng vô ích.

Vì vậy, rất nhanh, số giặc Oa ở đây ngày một ít đi, nên là dưới tiểu đội chỉ có mười một người tiến hành công kích, Mộ Dung Húc đã giành chiến thắng tuyệt đối chỉ sau nửa canh giờ!

"Cả đội, kiểm kê quân số." Thấy giặc Oa đều đã thối lui, Mộ Dung Húc lạnh lùng mở miệng ra lệnh.

"Báo cáo tướng quân, quân số bên ta, đủ, chỉ có một người do sử dụng chùy gai không cẩn thận nên ngộ thương chính mình."

Kiểm kê xong quân sổ, Long nhất mặt đầy kích động tiến lên nói, "Quân địch bị g.i.ế.c 3người, bên ta toàn thắng!"

"Toàn thắng, toàn thắng!"

Nghe được lời này, những quân sĩ đang có mặt ở đây đều kích động hò hét lớn tiếng, trong lòng không ngừng tự hào, nói cái gì mà giặc Oa vô cùng đáng sợ, xem ra bọn họ cũng chỉ được như thế mà thôi! Mà người ở một bên nhìn tình cảnh lúc này, Triệu Đại Hà, đã hoàn toàn ngây người hoảng sợ.

Loading...