Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 93
Cập nhật lúc: 2024-07-25 19:14:20
Lượt xem: 136
Gia cảnh của Thẩm Đại Võ cũng không quá tốt, ngoài củi lửa ra, Thẩm Bích Thẩm không đụng đến bất cứ thứ gì khác, mặc dù không có dầu, nhưng sau khi cắt thịt và xào với rau, hương vị ngon hơn nhiều so với nước trắng rau xanh bình thường.
Động tác Thẩm Bích Thẩm rất nhanh gọn, ngoại trừ món canh xương lớn cần hầm lâu ra, những món ăn khác đều được chuẩn bị nhanh chóng, một miếng sườn heo với nấm hương và một lát thịt heo xào với rau xanh.
Hai đĩa thức ăn mặn tràn đầy khiến Thẩm Kỳ Viễn nhìn thèm nhỏ dãi, ngay cả
Thẩm Triệu thị cũng không nhịn được nuốt nước miếng.
Thẩm Bích Thẩm chia đồ ăn làm ba phần, một phần để lại cho nhà Thẩm Đại Võ, một phần để lại cho nhà mình buổi tối ăn, phần còn lại mang cho Thẩm Thủ Nghĩa và những người khác đang làm việc ngoài cánh đồng.
Ngoài đồ ăn, Thẩm Bích Thẩm còn sử dụng chuyên môn của mình, nấu cháo gạo tinh trộn với đậu nành rồi chưng thành cơm khô.
Ban đầu Thẩm Triệu thị không nhận đồ ăn của Thẩm Bích Thấm, bởi vì tất cả đều là thịt, thật sự quá mức quý giá, nhưng cuối cùng vẫn bị Thẩm Bích Thẩm dùng lý do trước đó thuyết phục. Một người già hơn sáu mươi tuổi, bởi vì một chén thức ăn, khóc cạn nước mắt.
"Triệu nãi nãi, Thấm Nhi vẫn luôn ghi nhớ ân tình của Đại Võ thúc đối với nhà chúng cháu, cái này cùng lắm chỉ một ít thức ăn, nãi nãi an tâm nhận lấy là được, còn nhờ
người giúp cháu chăm sóc tam ca ca, cháu đi đưa cơm cho phụ thân và Đại Võ Thúc."
Thẩm Bích Thẩm dùng khăn lau nước mắt cho Thẩm Triệu thị, khuyên giải an ủi.
"Nha đầu Thấm Nhi à, cháu là một hài tử ngoan, Triệu nãi nãi cảm ơn cháu, cháu cứ
yên tâm để Tam Lang ở chỗ của Triệu nãi nãi." Thẩm Triệu thị nghẹn ngào vuốt tóc Thẩm Bích Thẩm, đứa nhỏ này thật sự là quá hiểu chuyện.
"Cháu cảm ơn Triệu nãi nãi nhiều lắm." Thẩm Bích Thẩm nói xong, mang theo rổ
đồ ăn ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-93.html.]
Khoảng cách giữa nhà và đồng ruộng khoảng hai dặm, Thẩm Bích Thẩm phải đi bộ
nửa giờ mới đến nơi vì mang đồ ăn hơi nặng.
Khi Thẩm Bích Thấm đến vừa vặn là giờ cơm trưa, bãi đất trống bên cạnh cánh đồng có rất nhiều nông dân đang ăn trưa, khi nàng nhìn thấy Thẩm Thủ Nghĩa, bọn họ
cũng đã đứng dậy chuẩn bị ra đồng lại lần nữa. ...
"Phụ thân. Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Thẩm Bích Thẩm cảm thấy tắc nghẽn.
Những người làm công việc nhà nông gần đó đều dừng lại để ăn trưa cùng một lúc, những người khác vẫn đang ăn trưa, bọn họ đã ăn xong rồi, chỉ có một nguyên nhân là bọn họ có rất ít thức ăn!
Không sai, vốn dĩ Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Trí Viễn mỗi người chỉ có hai cái bánh bã đậu, Thẩm Đại Võ và Thẩm Điền tới hỗ trợ, tự nhiên không thể để bọn họ đói bụng, chia ra, mỗi người bọn họ chỉ có một nửa cái bánh bã đậu nhỏ nhoi đáng thương.
"Thấm Nhi, sao con lại tới đây?" Nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm đến đây, Thẩm Thủ
Nghĩa kinh
ngạc hỏi.
"Phụ thân, con tới đưa cơm trưa cho mọi người." Thẩm Bích Thẩm đè xuống chua xót trong lòng, nâng cái giỏ trong tay lên, trên mặt mang theo nụ cười nói.
"Thẩm Nhi, chúng ta đã ăn rồi...
"Phụ thân, chỉ có một cái bánh bã đậu, phụ thân gọi đó là cơm trưa sao? Nữ nhi đã mang đến đây rồi, không thể để Đại Võ thúc cũng chịu đói chứ." Thẩm Bích Thấm không khỏi phân trần, lôi kéo mấy người ngồi xuống.
"Nếu Thấm Nhi đã mang đến đây, chúng ta ăn đi."
Nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy, Thẩm Thủ Nghĩa cũng không từ chối, nếu đã mang đến đây thì không có lý gì lại mang về, chỉ là nghi hoặc hỏi,"Thấm Nhi à, là nãi nãi bảo con đi đưa cơm sao?"