Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 402: PN Tiểu Ngư tốt nghiệp 3
Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:59:30
Lượt xem: 27
Túc Miểu liếc mắt nhìn mấy phụ huynh xung quanh, cười gượng gật đầu: “Coi như vậy, đại khái học sinh cấp 3 nào cũng như thế cả."
Cô vừa thốt ra lời này xong, Hàn Lặc bật cười thành tiếng, Túc Miểu vội vàng lườm hắn một cái, hắn lập tức bổ sung thêm: "Đúng vậy, rất vất vả."
Tưởng Tiếu cái hiểu cái không.
Xét cho cùng, cường độ của kỳ thi tuyển sinh cấp ba cũng khác với kỳ thi tuyển sinh đại học, vì thế cô bé cũng tin thật.
Kết thúc buổi lễ tốt nghiệp, Hàn Tĩnh Ngọc trở lại khu vực ban 6, các vị phụ huynh xung quanh cấp tốc vây lại thỉnh giáo phương pháp dạy con của hai vợ chồng Hàn Lặc. Sau khi giằng co khoảng 20 phút, cuối cùng cả nhà bọn họ cũng thoát khỏi vòng vây.
"Ha ha, nói dối mà mặt không đổi sắc, lợi hại."
Hàn Tĩnh Ngọc nhếch miệng cười, chạy đến bên cạnh Túc Miểu lấy lòng gọi một tiếng: "Mẹ"
"Con đi ngủ từ 1 giờ bao giờ? Ngày nào mà chả mới 10 rưỡi đã ngủ như heo."
Tưởng Tiếu tức khắc phản ứng lại, chỉ vào Hàn Tĩnh Ngọc: "A Tiểu Ngư, vừa rồi em nói dối!"
Hàn Tiểu Ngư lập tức ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu: “Đây gọi là lời nói dối có thiện ý."
“Bọn họ lớn hơn em mà còn chẳng thông minh bằng em. Nếu mà em nói thật ra mình rất lười biếng, tan học không làm bài tập, như vậy chẳng phải cha me của mấy bạn học kia sẽ rất đau lòng à."
Cô bé cảm thấy lời nói dối của mình đã xoa dịu trái tim của rất nhiều bạn học có thành tích kém.
Ít nhất, thay vì nghĩ “Trí thông minh của tôi không bằng cậu, cho dù có cố gắng cũng vô dụng, tốt nhất là cứ để thuận theo tự nhiên.”, bọn họ sẽ nghĩ có phải là bình thường bản thân chưa đủ cố gắng cho nên mới thi không tốt hay không......
Túc Miểu cũng bó tay với con con bé: "Đúng là thật nhiều lời ngụy biện."
Hàn Lặc không đồng ý với lời này của cô, kiên định đứng về phía áo bông nhỏ.
Hai cha con cùng nhau chống lại chính sách chuyên chế của Túc Miểu: "Sao lại là ngụy biện? Anh cảm thấy con gái nói đâu có sai, nếu con bé nói với người khác rằng mình trời sinh đã thông mình, là hai chúng ta đã cho con bé một cái đầu tốt, như vậy rất đả kích người khác, em nói xem có đúng hay không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu trợn mắt lườm hai cha con một cái, cười ha ha hai tiéng: "Hai cha con anh biết là người ta sợ chịu đả kích hay không à?"
Mặc kệ, cô chính là tiêu chuẩn!
Hàn Lặc nghiêng đầu liếc nhìn cô, cười như không cười: “Không nói lý."
Túc Miểu hừ một tiếng, mặc kệ bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-402-pn-tieu-ngu-tot-nghiep-3.html.]
Bé mập nhìn hai vợ chồng anh lầm bầm một tiếng tôi lầm bầm một tiếng, thì có chút lo lắng, ghé vào tai Hàn Tĩnh Ngọc thầm thì: “Làm sao bây giờ, cha me em cãi nhau kìa."
Hàn Tĩnh Ngọc mặt đầy ghét bỏ nhìn cô bé, một lời khó nói hết, nói: “Ánh mắt của chị sao vậy, đấy không phải là cãi nhau, mà là liếc mắt đưa tình."
Từ nhỏ đến lớn không biết cô bé đã nhìn thấy cảnh tượng này bao nhiêu lần, cho nên đã vô cảm rồi!
Thỉnh thoảng sẽ chê bọn họ quá dính nhau, nhưng nghĩ lại, cha mẹ dính nhau tình cảm tốt dù sao cũng tốt hơn là dăm ba bữa lại trình diễn toàn vai võ phụ mạnh mẽ. Cô chỉ cần tự an ủi vì mình dư thừa là được, không cần phải xoắn xuýt xem nên đừng về phía nào.
Tiểu nha đầu phiền muộn nhìn thoáng qua bàn tay của cha mẹ lại nắm chặt lấy nhau, rất muốn nhắc nhở ba ba nên chuyên tâm lái xe, nhưng ngẫm lại vẫn thôi quên đi.
Cô bé lại rầu rĩ nhìn trời, thở ngắn than dài một tiếng: “Ai, không muốn học ở An Nam, nhưng đến nơi khác lại không thể về nhà a......"
Cô gai mười lăm tuổi không muốn nổi loạn rời nhà đi tìm tự do, mà lại lo lắng tình hình thực tế không biết sau khi đến trường có thích ứng được không, có nhớ nhà hay không.
Hàn Lặc mặc dù đang lái xe, nhưng tai hắn vẫn rất thính, nghe thấy lời con gái nói, thì vừa cười vừa nói: "Có vấn đề gì đâu, con muốn thi trường đại học nào thì cứ thì trường đó, sau này ba mẹ sẽ mua một căn nhà ở cạnh trường, có thời gian rảnh ba và mẹ con sẽ đến thăm con."
Nói xong Hàn Lặc lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng mà, ba vẫn khuyên con nên ở trong ký túc xá của trường, thiên tài cũng không thể thoát ly khỏi quần chúng nhân dân, con nên thử chung sống với nhiều người."
Cô bé rất thông minh, cũng không phải là kiểu người điểm cao nhưng năng lực kém*, chẳng qua là lười.
*Ý chỉ học sinh yếu mọi mặt (đặc biệt là khả năng kiểm soát cảm xúc) nhưng lại có học lực xuất sắc
Không muốn phải ứng phó với người lạ.
Hàn Lặc cảm thấy như thế thì không tốt lắm, nhưng cũng không muốn miễn cưỡng uốn nắn con bé. Nhà bọn họ không thiếu tài nguyên, Hàn Tĩnh Ngọc không cần phải cân nhắc nhân tình lõi đời......, con bé có thể thoải mái lựa chọn con đường mình muốn đi trong tương lại. Có điều con bé chẳng mấy nhiệt tình kết giao bạn bé, nhưng không hề có thói quen bắt nạt người khác.
Ở trong mắt rất nhiều người, Hàn Tiểu Ngư cực kỳ ưu tú.
Về phần Hàn Lặc, hắn không mong chờ con gái mình trở thành phượng hoàng, thậm chí hắn còn cảm thấy con gái không cần thiết phải kế thừa công việc kinh doanh của mình và Túc Miểu.
Tư tưởng của hắn rất cởi mở, hắn chỉ mong con cái mình được vui vẻ, mình và Túc Miểu cũng có thể hạnh phúc sống hết đời. Những thứ như công ty bọn họ có thể ủy thác cho những người chuyện nghiệp quản lý, hắn không cần phải là người nắm quyền.
Vì vậy từ bé đến lớn, con gái muốn học cái gì cũng được, hắn không ép buộc sở thích của con, mà chỉ ở bên lặng chỉ dẫn từng chút một.
Ngay cả việc đưa tiểu gia hỏa vào quân đội huấn luyện quân sự, cũng là trưng cầu ý kiến của con bé.
Khi còn bé thể chất của con bé không không tốt lắm, mặc dù vẫn khỏe mạnh, nhưng người lại gầy tong teo, giống y như cái đũa bẻ một cái là gãy.
Chỉ cần con bé va chạm với những đứa bé khác, trái tim của hắn và Túc Miểu trong nháy mắt đã bị bóp nghẹt.