Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 405: PN Mang thai ngoài ý muốn.
Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:59:34
Lượt xem: 23
Túc Miểu ngoài ý muốn mang thai!!!
“...... Mẹ, mẹ nói thật à?" Hàn Tĩnh Ngọc trợn mắt hốc mồm, xem ra cha đúng bảo đao chưa già, lại nhìn gương mặt thẫn thờ của mẹ mình, cô có cũng có chút ngây ngốc: "Sao đột nhiên lại có em trai em gái vậy?"
Sau khi mẹ của Tiếu Tiếu sinh một cặp sinh đôi, bà ngoại và cậu thỉnh thoảng lại thúc giục mẹ sinh thêm một đứa nữa.
Lần nào mẹ cũng nói không muốn.
Ba ba cũng nói không muốn sinh thêm em trai em gái, trong là chỉ nuôi một tiểu bảo bối là cô là được.
Ban đầu Hàn Tĩnh Ngọc cũng có chút thèm khát nhìn em nhà người người khác, nhưng nhiều năm trôi qua, cô bé đã chấp nhận việc mình là con một, nhưng vây giờ tự dưng cô bé lại sắp có em trai em gái?
Thật không thể tin được.
Con ngươi Túc Miểu không nhúc nhích, nhìn báo cáo xét nghiệm trên bàn, giống như nhìn yêu quái ăn thịt người.
Lẩm bẩm trong miệng: “...... Sao em lại mang thai được, không phải chúng ta......"
Phát giác còn có trẻ vị thành niên đang ngồi bên cạnh, Túc Miểu im bặt, kéo tay Hàn Lặc trở về phòng.
Hàn Tĩnh Ngọc nhìn bóng lưng mờ mịt của ba mẹ, thở dài như ông cụ non: "Có phải hai người đã quên không học môn sinh rồi không, cũng chẳng phải con không hiểu gì hết, giấu diếm cái gì chứ, hẹp hòi."
Túc Miểu đóng cửa phòng lại.
Đặt m.ô.n.g ngồi xuống giường, cô cảm thấy việc này vô cùng kỳ quái: "Sao lại mang thai được chứ, không phải anh vẫn luôn dùng bao cao su sao? Bọn mình dùng biện pháp tránh thai suốt mười năm nay chưa từng xảy ra vấn đề gì, sao đột nhiên lại có......"
Túc Miểu cau mày, vừa nói vừa nắm tóc, cả người đều có chút nôn nóng.
Hàn Lặc trầm tư một lát: "Vợ à, em quên có một hôm hết sạch đồ, chúng ta......"
Túc Miểu liều mạng, cố gắng nghĩ.
Cuối cùng cô cũng nhớ lại chuyện ngày hôm đó.
Hàn Lặc chuẩn bị cho cô một bất ngờ, hai vợ chồng bọn họ trốn Hàn Tĩnh Ngọc ra ngoài chơi trò lãng mạn, chèo thuyền hoa uống rượu vang đỏ, về đến nhà, tự nhiên không thể tránh làm ra một chút chuyện hài hòa sinh mệnh, lúc tình cảm hai người đang nồng cháy, thì việc hết áo mưa cũng không thể ngăn được sự nhiệt tình của bọn họ......
Khéo sao chỉ nhỡ một lần mà đã trúng thầu!
Túc Miểu không nói lên lời, không ngờ đây lại là cái nồi của mình.
Nếu như không phải cô khăng khăng mình trong kỳ an toàn, thì sẽ không có đứa bé!
"Bây giờ phải xử lý thế nào?"
Con gái đã lớn thế rồi, qua mấy năm nữa con bé sẽ kết hôn, bây giờ bọn họ còn sinh em trai em gái cho cô bé.
Túc Miểu chỉ cần nghĩ đến thôi đã cảm thấy đau hết cả đầu.
Hàn Lặc tiến lên hai bước, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Túc Miểu, nắm lấy tay cô nói: "Nếu em không muốn thì chúng mình phá thai."
Túc Miểu không hề nghĩ ngợi, bật thốt: "Sao có thể phá thai được chứ, không được, không được."
Cô chưa sẵn sàng sinh thêm một đứa nữa, nhưng đứa bé đến tình cờ như vậy, cô không thể độc ác quyết tâm vứt bỏ nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-405-pn-mang-thai-ngoai-y-muon.html.]
Vẻ mặt Hàn Lặc dịu dàng, khẽ nắm chặt ngón tay cô: "Không muốn phá thai, vậy thì sinh đứa bé ra."
Ánh mắt Túc Miểu có chút mờ mịt, nhưng vẫn hơi giãy giụa: “...... Anh thật sự muốn giữ lại à? Liệu Tiệu Ngư có không vui không?"
So với một cái phôi thai thứ hai chưa từng gặp mặt, Túc Miểu phải thừa nhận, cô coi trọng tâm trạng của con gái mình hơn.
“Chúng ta có thể thử hỏi suy nghĩ của con bé."
Hàn Lặc không cảm thấy đây là vấn đề.
Từ nhỏ con bé đã được lớn lên trong tình yêu thương, tính tình con bé có khá là thẳng thắn và thoái mái, khồng phải là kiểu người đa sầu đa cảm.
Nếu thật sự có em, chắc chắn con bé sẽ rất vui vẻ chào đón bọn chúng.
Mặc dù đứa bé này đến rất bất ngờ, nhưng nếu nó đã đầu thai đến nhà bọn họ, hắn không muốn cướp đoạt cơ hội đến với thê giới này của nó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Có điều, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn này xảy ra lần nữa, có lẽ hắn phải đi hỏi một chút chuyện thắt ống dẫn tinh.
Túc Miểu hoang mang lo sợ.
“Được, đi hỏi Tiểu Ngư một chút."
Giờ phút này, cô nhớ lại tình huống lúc sinh Tiểu Ngư năm đó, cái cảm giác đau đớn muốn sống không được muốn c.h.ế.t không xong trước lúc gây mê, thật sự chẳng khác nào như bị xe cán qua.
Cái khuyết điểm yếu ớt của cô thật sự kiếp này vẫn không thể thay đổi được, nghĩ đến việc mình sẽ phải chịu khổ thêm một lần nữa, cô cảm thấy không còn gì lưu luyến nữa.
Nhưng nếu vảo cô cắn răng nhẫn tâm bỏ đứa bé thì Túc Miểu lại không nỡ.
Bất kể nói thế nào, đây cũng là kết tinh tình yêu của cô và Hàn Lặc, sao có thể nói không cần là không cần dược chứ.
Nghĩ như vậy, sự mê mang nơi đáy mắt lập tức tan biến, ánh mắt cô dần trở nên kiên định: "Ừ, lát nữa chúng ta đi tâm sự với con gái."
Hàn Lặc đứng dậy ngồi xuống bên cạnh cô, vòng tay qua bờ vai cô, thâm tình in lên gò má cô một nụ hôn.
Giọng nói trầm thấp, mang theo khả năng có thể xoa dịu tình cảm của con người.
“Yên tâm, chẳng qua chúng ta chỉ từ một nhà ba người biến thành một nhà bốn người mà thôi. Tình yêu thương hai chúng ta dành cho con gái sẽ không chỉ giảm bớt dù chỉ nửa phần. Vả lại, em phải tin tưởng Tiểu Quai nhà chúng ta, con bé không phải là người có lòng dạ hẹp hòi, đúng không?"
Hàn Lặc cực kỳ có lòng tin đối với phẩm hạnh của con gái.
Hắn cũng rất tin tưởng vào môi trường mà mình và Túc Miểu đã xây dựng cho con bé trong những năm qua.
Mà sự thật đúng như những gì hắn dự đoán, Hàn Tĩnh Ngọc chẳng có gì không vui hết.
Trái lại, cô bé vẫn luôn ghen tị Tiếu Tiếu có em trai để ức hiếp, còn có thể dẫn hai đứa em đi chơi......
Là con một, thỉnh thoảng cô bé cũng cảm thấy hơi cô đơn, nhất là lúc cha mẹ dính lấy nhau rải cơm chó không để ý đến cô bé, những lúc như vậy cô bé đặc biệt cảm thấy phiền muộn.
Hiện tại thì tốt rồi, cô sắp có em trai hoặc là em gái.
Không cần phải hâm mộ Tiếu Tiếu có tay sai trung thành rồi.