Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 107
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:33:48
Lượt xem: 145
“Đây không phải là tên ngốc ở thôn bên cạnh sao, là anh ta trộm bò?”
Trần Đại Dũng vội hỏi: “Mọi người biết người này?”
“Biết, anh ta là người của thôn Đại Thạch, đầu óc không minh mẫn, cũng chưa cưới vợ, cả ngày lông bông khắp nơi…”
Đợi Diệp Trường Vinh và Trần Đại Dũng nghe thôn dân kể về tên trộm bò, đã đoán ra vì sao người này trộm bò.
Tên ngốc tới đồn công an, nhìn thấy rất nhiều người đội mũ liền tê tay, ngoan ngoãn khai quá trình trộm bò. Gã chỉ là thấy bò buộc ở đó không ai trông, nhất thời quỷ sai ma khiến dắt bò đi. Tên ngốc là một kẻ ngốc nửa vời, vẫn có chút tâm cơ, biết giấu bò trên núi, muốn đợi qua một thời gian không ai tìm bò nữa sẽ lén lút dắt bò tìm chỗ bán.
Sau khi kết án, Diệp Trường Vinh về nhà, ông hỏi Diệp Hoan một số vấn đề liên quan tới huyền học. Không hỏi không biết, vừa hỏi đã giật mình. Diệp Trường Vinh thông qua tìm hiểu mới biết mấy năm nay con gái đã theo Kỷ đạo trưởng học được rất nhiều thứ. Tuy ông không biết tri thức huyền học có linh nghiệm toàn bộ không nhưng ông biết quả thực thân thủ của con gái đã được luyện rất tốt.
Trước đây Diệp Trường Vinh chỉ biết con gái theo Kỷ sư phụ học võ, nhưng không biết rốt cuộc học đến mức độ nào, dù sao thì Diệp Trường Vinh chỉ biết cô lợi hại hơn hai đứa con trai. Thi thoảng Diệp Đông và Diệp Nam cũng tìm ba luyện võ, nhưng vì sức của chúng còn yếu, đều không đánh lại Diệp Trường Vinh.
Bây giờ Diệp Trường Vinh mới muốn biết rốt cuộc con gái lợi hại cỡ nào, ông đề ra để con gái tấn công ông, muốn thử thân thủ của Diệp Hoan. Kết quả nghĩ cũng biết Diệp Hoan vận dụng nguyên khí trong cơ thể dễ dàng đánh ngã Diệp Trường Vinh.
“Hoan Hoan, những gì con học khác với những gì em trai con học à?”
“Chắc chắn rồi, bởi vì con khá có thiên phú, sư phụ mới nhận con làm đồ đệ. Con luyện công pháp đạo gia, có thể luyện ra nguyên khí, bây giờ thân thủ của con đã rất lợi hại. Nếu con dùng nguyên khí trong cơ thể, kiểu giống như ba, con có thể đồng thời đánh ngã tận mấy người.”
“Còn có thể luyện ra nguyên khí?” Diệp Trường Vinh không nhịn được hỏi: “Hoan Hoan, con xem thử ba có thể luyện không?”
Diệp Trường Vinh cũng rất có hứng thú với học võ, nhưng Kỷ sư phụ lấy lý do tuổi của ông vượt quá tuổi học võ, không dạy ông luyện võ. Diệp Trường Vinh đã học được mấy chiêu thức Kỷ sư phụ từng dạy từ chỗ hai đứa con trai. Dù sao Kỷ sư phụ đã nói, thứ ông ấy dạy cho Diệp Đông Diệp Nam bọn họ đều là chiêu thức bình thường, ai học cũng được.
Bây giờ Diệp Trường Vinh thấy con gái thân thể còn nhỏ đã dùng được thứ gọi là nguyên khí, sức bạo phát kinh người, thế mà có thể đánh ngã mấy người như ông, không khỏi nổi hứng muốn học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-107.html.]
Chỉ thấy Diệp Hoan lắc đầu nói: “Ba, ba giống với Đông Đông, Nam Nam, tư chất bình thường, không có thiên phú học đạo pháp, nếu không sư phụ đã nhận mọi người làm đồ đệ rồi. Nhưng sư phụ đã cho con bí kíp học võ khác, con tìm cho mọi người vài quyển, mọi người xem thích hợp luyện loại nào, nói không chừng luyện một thời gian sẽ có thể luyện ra nội lực.”
Diệp Đông và Diệp Nam: “Ba, nếu ba có thiên phú thì bây giờ học cũng muộn rồi.”
Diệp Trường Vinh: “Thằng nhóc thối, chỉ biết đả kích ba!”
Mặc kệ thế nào, luyện võ có thể cường thân tráng thể, nếu người nhà nguyện ý luyện, Diệp Hoan sẽ nguyện ý hỗ trợ. Bởi vì bí kíp võ học bình thường để trong không gian cũng lãng phí, chi bằng lấy ra cho người nhà dùng.
Diệp Hoan về phòng mình, lấy ra vài quyển bí kíp võ học đã sớm chuẩn bị trong không gian đưa cho ba.
Diệp Trường Vinh lập tức lấy bí kíp đi nghiên cứu, Diệp Đông và Diệp Nam cũng vô cùng hứng thú với thứ gọi là bí kíp võ học, mong mỏi theo sau ba, muốn thể hiện phong thái bí kíp.
“Ba, ba đừng đi vội, con còn có chuyện nói với ba.” Diệp Hoan thấy ba định đi, gọi ông lại.
Diệp Trường Vinh không nhịn được lẩm bẩm trong lòng, không phải con gái đã giấu giếm chuyện lớn hơn chứ?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hoan Hoan, con còn có chuyện gì?”
Diệp Hoan: “Ba, đợi hết kỳ nghỉ hè, không phải con và Đông Đông Nam Nam sẽ vào thành phố học sao, chú Kỷ cho chúng con tới trung học Thực Nghiệm học…”
Diệp Trường Vinh vừa nghe chuyện đi học mới yên tâm, chỉ là ông yên tâm quá sớm, bởi vì con gái ném cho ông một tin tức cực kỳ “động địa”.
Diệp Hoan tiếp tục nói: “Sư phụ đã mua cho con căn nhà ở gần trung học Thực Nghiệm, như vậy chúng con đến học, không cần ở nhà chú Kỷ nữa.”
Diệp Trường Vinh không nhịn được cao giọng hỏi: “Cái gì, sư phụ con mua cái gì cho con? Là nhà?”