Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 171

Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:47
Lượt xem: 167

Lý Vệ Hoa nói: “Chúng tôi tới sớm, cách trường gần nên tiện, bèn tới sớm.”

“Đây là con gái tôi, Khương Đình Đình, sau này sống cùng một ký túc xá với con gái chị.” Mẹ Khương lại nói với Diệp Hoan đang trải giường: “Sau này mấy đứa phải hòa thuận sống chung.”

Diệp Hoan nhìn mẹ Khương, gật đầu nói: “Mọi người đều là bạn học, chắc chắn phải hòa thuận sống chung.”

*

Sau khi biết xem tướng mặt, có lẽ đã quen, Diệp Hoan thường theo thói quen đánh giá tướng mặt của người đối diện, nhìn một cái đã có thể biết đại khái tình huống gia đình, tính cách gì đó của người đối diện. Diệp Hoan quét tướng mặt của gia đình ba người, đã hiểu đại khái tính cách và vận trình của nhà họ.

Mẹ Khương là một người sảng khoái, rất có trách nhiệm, có lẽ làm một lãnh đạo nhỏ ở đơn vị; ba Khương tính tình ôn hòa, không phải kiểu đàn ông quá có chủ kiến. Chính vì ông ấy và vợ tính cách bổ trợ cho nhau, gia đình khá hạnh phúc. Cho nên con gái Khương Đình Đình được họ nuôi dưỡng mang tính cách khá mong manh, còn có hơi ngạo khí, không phải cô gái dễ sống chung lắm, nhưng tuyệt đối không phải người xấu.

Diệp Hoan chỉ để trong lòng, sẽ không dễ dàng nói ra những gì mình biết. Trừ phi có người gặp phải chuyện nguy hiểm tính mạng. Nếu người sắp gặp nguy hiểm là người tốt, hoặc là bạn bè người thân của cô, Diệp Hoan có thể sẽ bỏ công lo bao đồng một chút.

Diệp Hoan cảm thấy mẹ nói đúng, cô không nên để lộ chuyện biết xem bói ở trước mặt các bạn học. Người bây giờ tư tưởng hơi bảo thủ, nếu các bạn học biết cô từng học xem bói, chắc chắn sẽ ở sau lưng nói ra nói vào. Hơn nữa nếu có người biết cô có thể nhìn ra quá nhiều bí mật từ trên mặt của họ, đại khái sẽ không được vui lắm.

Diệp Hoan có thể không để tâm lời đồn, nhưng chưa chắc trường học không để tâm. Dự đoán có thể gây ra chuyện phiền phức, Diệp Hoan cảm thấy vẫn nên tránh là tốt nhất.

Chung quy là lần đầu tiên gặp mặt, mặc kệ Khương Đình Đình có dễ sống chung hay không, Diệp Hoan vẫn chủ động chào cô ấy: “Chào cậu, Khương Đình Đình, rất vui làm quen với cậu.”

Khương Đình Đình cao ngang cỡ Diệp Hoan, tầm khoảng một mét sáu lăm, dáng người tầm trung, nhưng cô ấy khá đẫy đà hơn so với dáng người của Diệp Hoan. Nhìn từ ngũ quan, khóe mắt Khương Đình Đình hơi xếch, ánh mắt lần đầu tiên nhìn người khác mang theo dò xét, cho người ta cảm giác hơi khó sống chung.

Vân Mộng Hạ Vũ

Diệp Hoan nhìn ra cô gái này không xấu, chẳng qua là miệng hơi đanh đá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-171.html.]

Khương Đình Đình khá kiêu ngạo, cô ấy thấy mẹ Diệp Hoan và bạn học Diệp Hoan đều ăn mặc kiểu dáng lưu hành đương thời, không có coi thường người ta, mỉm cười chào nhưng không nhiệt tình mấy: “Chào cậu, Diệp Hoan.”

Sau đó Khương Đình Đình bắt đầu thu xếp hành lý của mình, mẹ Khương nói với Lý Vệ Hoa: “Mọi người tới sớm, đã giúp quét dọn sạch sẽ phòng rồi, cảm ơn mọi người.”

Lý Vệ Hoa: “Không có gì, chúng ta quét dọn sạch sẽ trước, đợi người khác tới sẽ không phải phiền phức nữa. Đường xá xa xôi, các con ra ngoài học không dễ dàng, chúng ta có thể giúp thì giúp.”

Mẹ Khương nghe khẩu âm của mẹ Diệp Hoan liền đoán được họ không phải người bản địa: “Chị đúng là một người chân chất, tôi thấy con gái chị cũng rất chín chắn, sau này chăm sóc Đình Đình nhà chúng tôi chút nhé.”

Lý Vệ Hoa nghe vậy không vui lắm, sau đó nói: “Vẻ ngoài của Hoan Hoan nhà chúng tôi trông chín chắn, thực ra vẫn chưa tròn mười tám tuổi nữa, sau này còn phải nhờ con nhà anh chị chăm sóc mới đúng.”

Lý Vệ Hoa nghĩ: Đều là con cái đồng trang lứa, bình thường khiêm nhường với nhau một chút thì được, nhưng ai có thể chăm sóc ai hơn, cô gái đó cũng không phải là bệnh tật gì, còn cần đặc biệt chăm sóc?

Mẹ Khương tựa như phát giác được lời nói của mình có vấn đề, vội vàng sửa miệng: “Không phải, ý của tôi là sau này bảo chúng chăm sóc lẫn nhau.” Sau đó bà ấy vội vàng chuyển chủ đề nói: “Con chị mới 17 tuổi đã đỗ đại học B, thành tích học tập tốt thật. Cậu chàng này là con trai chị nhỉ, cậu ấy mấy tuổi, học ở đâu?”

Lý Vệ Hoa tự hào nói: “Nó cùng tuổi với Hoan Hoan, đỗ đại học Q.”

Mẹ Khương lấy làm lạ hỏi: “Chúng là sinh đôi sao? Chị đúng là có phúc.”

Lý Vệ Hoa hơi ngập ngừng, sau đó nói: “Nhà tôi sinh ba, còn có một đứa đỗ trường quân đội, hôm trước đã đưa tới trường báo danh rồi.”

Mẹ Khương lập tức ngưỡng mộ nhìn Lý Vệ Hoa nói: “Chị gái, tôi thật bội phục chị, chẳng những phúc khí sinh ba, còn bồi dưỡng cả ba thành tài…”

Lý Vệ Hoa lấy làm lạ hỏi: “Nhà chị gốc ở đây, sao còn cho con ở trường?”

“Nhà chúng tôi hơi xa trường, Đình Đình đi đi về về phải ngồi xe đi sớm về tối, tôi và ba nó không yên tâm, cho nó ở trường an toàn hơn. Hơn nữa ở trường, không phải có thể kết thêm vài người bạn sao?”

Loading...