Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 186
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:30
Lượt xem: 133
Diệp Hoan không lớn lên ở nhà họ Lục, không có tình cảm với người nhà họ Lục. Nếu cô theo ba ruột về, tất cả mọi người có thiện ý với cô, có lẽ cô có thể nhanh chóng tiếp nhận những người thân đó; nhưng còn có một khả năng, chính là có người không thích cô, cô về cùng ba, có người sẽ gây phiền phức cho cô hoặc khinh thường cô. Nhưng cô cũng đâu muốn về nhà họ Lục, dựa vào đâu phải chịu uất ức ở nhà họ Lục?
Diệp Hoan cho rằng mình không phải là polime, người người đều thích. Hơn nữa cho dù là polime, còn có người coi tiền bạc như phân…
Tóm lại, Diệp Hoan bởi vì sợ phiền phức, không muốn ứng đối với người thân nhà họ Lục trước khi tìm được mẹ ruột, từ chối yêu cầu của ba.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan: “Tạm thời em không muốn gặp người thân bên thầy, muốn đợi tìm được mẹ rồi tính.”
Lục vân Triết không nuôi dưỡng con gái, đối mặt với con gái không có chút tự tin gì, muốn nói ông bà cũng lo lắng cho cô nhưng lại không nói ra được. Bởi vì đó đều là chuyện quá khứ. Từ khi ông ấy tìm vợ con suốt mấy năm không có tin tức, ba mẹ đã sớm coi Khương Nhã và đứa con bà ấy sinh ra xảy ra bất trắc qua đời rồi, luôn khuyên ông ấy xây dựng một gia đình mới.
Nếu không phải ông ấy không cam lòng không tìm được vợ và con, nghe lời ba mẹ tái hôn, đoán chừng hôm nay ba con nhận nhau càng không dễ.
Quả thực, nếu Diệp Hoan nhìn ra ông ấy tái hôn từ trên tướng mặt, chắc chắn sẽ không dễ dàng nhận ông ấy. Như thế nếu Lục Vân Triết muốn nhận con gái, còn phải đến trấn Phượng Hoàng thành phố S điều tra, ít nhất phải tìm được Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa mới có thể biết được sự thật, chắc chắn Diệp Hoan không chủ động nói cho ông ấy biết.
Ít nhất Lục Vân Triết kiên trì tới cùng, tới bây giờ cuối cùng cũng có hi vọng, ít nhất đã tìm được con gái, cái khác có thể từ từ bù đắp.
“Nếu con đã không muốn gặp ông bà, vậy tạm thời không gặp, đợi sau này rồi tính. Vừa hay ba không sống cùng ông bà con, hiện giờ ba sống một mình, nếu con có thời gian thì có thể tới nhà chơi, ba đã chuẩn bị phòng cho con rồi, muốn ở lại cũng được. Đợi lát nữa ba dẫn con đi cho biết, sau này nơi đó chính là nhà của con, muốn về thì về.” Lục Vân Triết muốn đợi lát nữa ăn cơm xong sẽ dẫn con gái đi biết nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-186.html.]
Lục Vân Triết hi vọng con gái nhanh chóng tiếp nhận ông ấy. Họ gọi không ít món, hai người không ăn hết. Diệp Hoan là người khá tiết kiệm, tìm nhân viên xin bì nilon, đóng gói vài món chưa ăn nhiều mang về.
Điều này khiến Lục Vân Triết lại nghĩ nhiều. Ông cho rằng điều kiện nhà họ Diệp không tốt lắm nên mới khiến con gái có thói quen tiết kiệm. Nghĩ cũng phải, nơi con gái lớn lên chỉ là một trấn nhỏ, nếu nói về điều kiện sống, chắc chắn không thể so với thành phố. Haiz, đều tại ông ấy, lúc đầu không nên…
Bây giờ nói gì cũng muộn, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó, cố hết sức để con gái sớm tiếp nhận ông ấy, sau này ông ấy cũng có thể giúp đỡ con gái ở mọi mặt.
Năm đó Lục Vân Triết không dựa theo suy nghĩ của ba, thi vào đại học thành phố B, sau này vào bộ phận chính phủ làm việc. Trong lúc ở nông thôn, cơ duyên trùng hợp khiến ông ấy chịu ảnh hưởng của một số người, nảy sinh hứng thú với khảo cổ, lại bởi vì thích Khương Nhã, lúc đăng ký đại học, ông ấy đã đăng ký đại học tốt nhất thành phố S, sau này trở thành một giáo sư khoa khảo cổ.
Vì chuyện này, lúc đầu Lục Vân Triết bị ba mẹ la rầy không ít. Đương nhiên, cũng vì điều này, hai ông bà cụ nhà họ Lục luôn bất mãn với đứa con dâu là Khương Nhã. Đặc biệt là theo bà Lục, nếu không phải Khương Nhã dụ dỗ con trai, con trai bà cụ đã sớm thi vào đại học thành phố B, quay về quê hương rồi.
Diệp Hoan không trải qua thời đại sóng gió đó, nhưng cô từng xem không ít bộ phim về thời đại đó, biết lúc đầu rất nhiều thanh niên trí thức vì về thành phố mà bỏ gia đình bỏ con cái.
Nhưng ba ruột không phải loại người đó, nếu ba ruột thật sự là cặn bã vứt bỏ vợ mang thai, Diệp Hoan tuyệt đối sẽ không nhận ông ấy.
Ăn cơm xong, hai ba con ra khỏi nhà hàng, Lục Vân Triết lái xe đưa Diệp Hoan tới căn nhà ông ấy đang sống. Trên đường, Lục Vân Triết không ngừng tìm đề tài nói chuyện với con gái, muốn hiểu hơn về cuộc sống trong mười mấy năm qua của cô. Diệp Hoan lựa những chuyện có thể nói được nói với Lục Vân Triết.
Nhưng chuyện bái vào môn hạ huyền học học nghệ, Diệp Hoan tạm thời không nói cho ba ruột biết. Chuyện bây giờ cô còn có một sư phụ đạo trưởng, một sư bá đạo trưởng, còn có một sư huynh cũng không nói. Không phải Diệp Hoan sợ ba ruột không chấp nhận cô ọc xem bói phong thủy gì đó, mà không biết nên nói thế nào. Huống hồ, sau khi Diệp Hoan nghe ba ruột kể quá trình ông ấy và mẹ quen nhau, đoán được ba chưa từng nói với ba ruột, ông ngoại hoặc mẹ hình như cũng biết huyền học.