Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:18:45
Lượt xem: 179
Tuy Nhiễm Hàn không đi học chính quy, nhưng anh ấy biết đi học phải tuân thủ quy tắc trường học, không nên tùy ý bỏ tiết.
Nhiễm Hàn đã tìm được tộc thân đời trước của nhà họ Khương, hỏi thăm được một số chuyện cũ của Khương Ất Khôn.
Sau khi tới Dung Thành Giang Nam, Nhiễm Hàn đã tốn công sức tìm được mấy lão bối nhà họ Khương, anh ấy hỏi thăm được năm đó nhà Khương Ất Khôn thuộc đích chi trong gia tộc họ Khương, nhưng người trong đích chi không nhiều, tới đời của Khương Ất Khôn lại chỉ còn một mình ông cụ kế thừa gia nghiệp. Phân chi nhà họ Khương đều cho rằng đó là do đích chi biết huyền học, nhìn thấu thiên cơ, chịu mệnh lý “ngũ tệ tam khuyết”, đích chi mới dần héo tàn.
(đích chi/phân chi có thể hiểu là dòng dõi trong gia tộc lớn, tuy cùng họ nhưng sẽ phân làm dòng chính và dòng phụ)
Tuy Khương Ất Khôn không có anh chị em, nhưng trong nhà ông cụ lại nhận nuôi một bé trai nhỏ hơn ông cụ vài tiếng, tên là Hình Hải. Hình Hải vốn là đứa trẻ của gia đình nghèo khó, số mệnh không tốt, ba mẹ mất hết, không ai chăm sóc, tổ phụ nhà họ Khương thấy ông ta đáng thương, nhận ông ta vào trong nhà làm bạn với cháu trai, cùng nhau trưởng thành.
Tổ phụ nhà họ Khương nhận nuôi ông ta, cũng là muốn ông ta trở thành trợ lực cho cháu trai, sau này có thể hỗ trợ cháu trai bảo vệ gia nghiệp nhà họ Khương, si với Khương Ất Khôn chính trực hậu đạo, từ nhỏ Hình Hải đã cơ trí hơn.
Sau đó Hình Hải lớn tới mười tám tuổi, ông ta ra ngoài lang bạt, qua mấy năm mới về nhà họ Khương. Khi đó nhà họ Khương chỉ còn lại Khương Ất Khôn, Khương Ất Khôn trở thành người tiếp quản gia tộc. Không biết vì sao, Hình Hải cãi nhau một trận với Khương Ất Khôn (tin tức do người làm nhà họ Khương truyền ra khi đó), sau lại rời nhà bỏ đi, mấy năm nữa mới về.
Mà lần này, sau khi Hình Hải trở về, chẳng bao lâu lại đi; ông ta đi chưa được mấy ngày, Khương Ất Khôn đã cho người làm trong nhà nghỉ việc, dẫn con gái rời khỏi nhà tổ nhà họ Khương, từ đây cũng không về nữa. Sau này Hình Hải lại về tìm Khương Ất Khôn, biết mấy năm trước ông cụ đã dẫn con gái đi, vẫn chưa trở về, còn từng hỏi thăm ông cụ đã đi đâu.
Sau đó Hình Hải dò la xong cũng đi, từ đây tộc nhân nhà họ Khương không thấy hai người nữa.
Nhiễm Hàn dò la được những chuyện này, cảm thấy có lẽ người tên Hình Hải có vấn đề. Vì sao Hình Hải nhiều lần rời khỏi nhà, lại vì sao lại cãi nhau với Khương Ất Khôn, sau đó vì sao lại dò la kỹ hành tung của Khương Ất Khôn?
Sau đó Nhiễm Hàn dựa theo suy đoán xủ một quẻ, bói ra chuyện mẹ ruột sư muội mất tích quả thực liên quan tới Hình Hải, định điều tra từ việc điều tra hành tung của Hình Hải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-210.html.]
Nhiễm Hàn không nói chuyện anh ấy tra được cho sư muội biết, mà gọi điện thoại nói cho sư phụ và sư thúc của anh ấy.
Hành Vân đạo trưởng nói: “Hình Hải? Ta và sư thúc con chưa từng nghe nói người này trong giới huyền học. Hoặc là hắn ta cố ý che giấu thực lực và hành tung của mình, hoặc là hắn ta dùng đạo hiệu khác, chúng ta không đối chứng được tên và đạo hiệu của hắn ta, cho nên không biết rốt cuộc hắn ta là ai. Nhưng nếu đã tra được có liên quan tới hắn, vậy thì tiếp tục tra. Đợi tra được manh mối của hắn, đừng nóng lòng ra tay, tìm hiểu rõ thực lực của hắn rồi tính. Quan trọng nhất là tìm được mẹ ruột giúp sư muội của con trước, nếu thật sự là do Hình Hải làm, sớm muộn cũng có thể xử được hắn.”
Nhiễm Hàn: “Con biết rồi, sư phụ, đều nghe theo người.”
“Ở bên ngoài chú ý an toàn, vấn đề không giải quyết được có thể tìm ta hoặc tìm sư thúc của con.”
“Vâng.” Nhiễm Hàn nghe sư phụ dặn dò xong, cúp điện thoại.
Nhiễm Hàn định đến nhà tổ nhà họ Khương tìm đồ vật cũ mà Hình Hải từng dùng, xem có thể lợi dụng đồ vật cũ tìm được hành tung hiện giờ của Hình Hải không.
Lục Vân Triết nhân lúc cuối tuần rảnh rỗi, mang bùa bình an do con gái tặng ông về nhà tổ, thăm ông bà cụ.
Mẹ Lục hỏi: “Hôm nay sao lại rảnh rỗi quay về? Dạo gần đây có phải con rất bận không, mẹ thấy số lần con về ít đi hẳn.”
Lục Vân Triết chỉ đành nói: “Vừa khai giảng có thể khá bận, qua một thời gian nữa sẽ đỡ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông ấy hỏi: “Ba con đâu, một mình mẹ ở nhà?”
“Hình như ba con ra ngoài đánh cờ tướng với người ta rồi. Gia đình Vân Thanh đến nhà vợ nó, ai cũng ra ngoài hết nên mẹ ở nhà có một mình.”
Mẹ Lục không trách con trai cả dạo gần đây ít về nhà, mà không nhịn được càm ràm: “Dạo gần đây ba con không sao, con bận việc của con cũng được. Nhưng con đã lớn quá rồi, bên cạnh ngay cả một người có thể nương tựa cũng không có, đợi mẹ và ba con mất, ai quản con? Con còn có thể trông mong cháu con lo cho con, ngay cả mẹ nó cũng chưa chắc nó chịu nữa là.”