Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 269
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:52:13
Lượt xem: 120
“Sư muội, đừng lo lắng cho anh, ý trời đã định, có lẽ ngày nào đó đột nhiên có thể tìm được cách giải quyết thì sao?” Nhiễm Hàn nói lời này là an ủi sư muội, anh ấy đã chuẩn bị xong cho tình huống không tìm được cách rồi.
Diệp Hoan nghe vậy càng khó chịu, định trở về sẽ lật đọc sách trong không gian, xem có thể tìm được ghi chép liên quan không. Diệp Hoan để tâm chuyện của sư huynh, định cho tới khi tìm được cách giải quyết giúp sư huynh mới thôi. Trước đây không biết thì thôi, biết rồi nhất định phải dốc hết sức.
Nhiễm Hàn lái xe đưa Diệp Hoan về Bắc Kinh, đưa cô thẳng tới nhà. Bởi vì Diệp Hoan còn hứa sau khi ăn tối sẽ cùng cô đi dạo.
Hai người tạm biệt ở con ngõ, Diệp Hoan về nhà, Nhiễm Hàn lái xe về nơi anh ở.
Diệp Hoan về tới nhà, chuyện đầu tiên chính là tặng bùa an hồn gỗ đào đã khắc xong hôm qua cho mẹ, bởi vì buổi sáng cô ra ngoài sớm, cho nên vẫn chưa kịp tặng.
“Hoan Hoan, con tặng cho mẹ sao?” Khương Nhã nhận được bùa gỗ đào do con gái tặng thì vô cùng vui vẻ và cảm động. Một là cảm động tâm ý của con gái, hai là vui vì con gái mạnh hơn bà ấy, lợi hại hơn bà ấy trên con đường tu hành, sau này chắc chắn có năng lực bảo vệ chính mình. Không giống bà ấy, gặp phải kẻ thù ngay cả con cũng không bảo vệ được, còn sợ liên lụy tới chồng.
Diệp Hoan gật đầu: “Mẹ, tặng mẹ.”
“Để khắc bùa, con đã tốn không ít công sức nhỉ, tay có bị thương không?” Khương Nhã vội vàng cầm tay của con gái kiểm tra.
“Mẹ, con đã sớm biết cách điêu khắc, đâu thể bị thương chứ? Chỉ là có chút thiếu sót trong việc khắc trận pháp lên bùa, hôm qua mới thành công khắc được bùa an hồn gỗ đào đầu tiên, đương nhiên phải tặng cho mẹ rồi. Bây giờ mẹ thích hợp đeo loại bùa này, hữu dụng hơn bùa giấy.”
Lục Vân Triết nhìn thấy đôi tay của con gái vẫn trắng trẻo mịn màng, không có vết thương mới yên tâm nói: “Cảm ơn con, Hoan Hoan.”
Họ không làm gì cho con gái, con gái lại nghĩ cho họ, Lục Vân Triết cảm ơn sự chu đáo của con gái.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ba, ba nói vậy là khách sáo rồi, con là con gái ruột của ba mẹ mà?”
Lục Vân Triết vui vẻ cười to: “Ha ha, đúng, con là con gái ruột của ba mẹ, sau này không thể khách sáo nữa.”
Khương Nhã cười, cảm thấy cuộc sống hiện giờ giống như ông trời ban cho bà ấy, quá hạnh phúc!
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-269.html.]
Còn chưa đợi Diệp Hoan ăn cơm tối ở nhà, cô Lục Vân Phỉ đã tới đón cô, nói muốn đưa cô ra ngoài ăn cơm trước rồi đi dạo trung tâm thương mại.
Diệp Hoan quan tâm hỏi: “Ba, mẹ, mọi người có muốn cùng ra ngoài dạo không?”
Khương Nhã lắc đầu nói: “Con ra ngoài với cô con đi, đợi mẹ khỏe hơn rồi đưa con ra ngoài dạo.”
Lục Vân Triết: “Hoan Hoan con đi đi, ba ở nhà với mẹ con.”
Sau đó Diệp Hoan vẫy tay tạm biệt ba mẹ, lên xe của cô, cô phát hiện em họ cũng có mặt.
“Triều Dương, em đi dạo cùng bọn chị à?” Diệp Hoan thắc mắc không phải con trai bình thường sẽ không thích dạo phố cùng nữ giới sao, sao em họ lại đi cùng?
Lục Vân Phỉ nói: “Ha ha, nó cảm thấy bùa cháu tặng nó hữu dụng, muốn tới gặp con, cô liền cho nó theo.”
Diệp Hoan không nhịn được trêu cậu ta: “Bùa chị tặng em chắc chắn hữu dụng, em là em họ chị vừa nhận, chị còn có thể gạt em?”
Hạ Triều Dương không quan tâm lời bông đùa của chị họ, mà hỏi: “Chị họ, em dùng bùa của chị quả thật cảm thấy trong lòng bình tĩnh đi không ít, lá bùa này em có thể dùng bao lâu? Sau khi dùng xong còn có thể dùng nữa không?”
Bởi vì Hạ Triều Dương còn phát hiện sau khi dùng bùa có một diệu dụng, chính là bây giờ có thể tĩnh tâm học tập, khiến hiệu suất học hành của cậu ta được nâng cao rõ rệt, tư vị đắm chìm trong biển đề quá tươi đẹp, hoàn toàn khác với lúc hậm hực bức bối trước kia.
Hạ Triều Dương đã tới giai đoạn lớp 12, biết năm nay là năm cuối cùng trước khi thi đại học, cũng là thời khắc bức phá mấu chốt nhất, không thể lỡ dở. Cho nên sau khi lên 12, cậu ta dồn nhiều tinh lực vào học tập hơn. Nếu bùa tịnh tâm hữu dụng, cậu ta muốn hỏi chị họ có thể tiếp tục sử dụng không, tốt nhất có thể dùng tới sau khi thi đại học.
Diệp Hoan cười nói: “Em phát hiện chỗ tốt của bùa tịnh tâm rồi? Không sai, bùa tịnh tâm có thể giúp em tịnh tâm lại, chuyên chú làm một chuyện. Đối với người mất ngủ nóng nảy cũng có hiệu quả. Yên tâm đi, loại bùa này có thể tùy ý dùng. Sau khi lá bùa tịnh tâm đó của em mất hiệu quả, lại tìm chị lấy là được.
Hạ Triều Dương tò mò: “Làm sao để biết phù lực của bùa tịnh tâm mất hiệu quả?”
Diệp Hoan giải thích: “Sau khi mất hiệu quả, nó sẽ tự cháy biến thành tro, sẽ không có ảnh hưởng tới em.”
“Thế mà lại còn tự cháy, thần kỳ quá, chị họ, vì sao nó lại tự cháy?”
Diệp Hoan bị hỏi đứng, cô thật sự chưa từng suy nghĩ vấn đề này. Nhưng cô nghĩ nguyên lý chế bùa, sau đó giải thích: “Có lẽ là khoảnh khắc phù lực mất hiệu quả, phát sinh phản ứng hóa học với bên ngoài, cho nên mới xảy ra hiện tượng tự cháy.”