Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 278
Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:05
Lượt xem: 118
Lục Vân Triết không yên tâm nói: “Hay là ba đi cùng con?”
Trong lòng Diệp Hoan hoảng lên, vội vàng ngăn cản sự quan tâm của ba ruột, lắc đầu nguầy nguậy nói: “Ba, ba còn có tiết, đâu thể tùy ý thiếu tiết? Dù sao thì con sẽ bình an quay về, ba yên tâm.”
Ngồi máy bay trong nước cũng cần làm một số thủ tục, Lục Vân Triết nhờ bạn mua vé máy bay giúp con gái, ông ấy làm thủ tục đi máy bay tạm thời cho Diệp Hoan, tới lúc đó Diệp Hoan chỉ cần mang chứng minh nhân dân của cô đi tìm người quen nhận vé máy bay ngồi máy bay là được.
Diệp Hoan gạt ba ruột, lại nhờ ba ruột xin nghỉ phép giúp cô, về nhà nói với mẹ một tiếng giúp cô. Cô tới ký túc xá thu xếp hai bộ quần áo nhét vào trong cặp, chuẩn bị đợi lát nữa đến sân bay đợi máy bay. Bởi vì buổi chiều vừa hay có một chuyến bay tới thành phố Y. Cô chỉ cần chuẩn bị ít đồ ngồi máy bay là được.
Diệp Hoan dành thời gian lại đến cửa hàng mua một số mì ăn liền, bánh mì, sữa, hộp quẹt, muối, đường bỏ vào không gian, để đề phòng bất trắc. Rau củ quả vẫn còn một ít trong không gian, Diệp Hoan không sợ đói.
Diệp Hoan về chỗ ba ruột, lấy chứng minh tạm thời đã làm xong, trấn an ba: “Ba, ba yên tâm đi, con sẽ không để mình gặp phải nguy hiểm. Không phải con có bùa bình an sao, vẫn luôn đeo trên người, còn có vài lá dự bị, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì, ba và mẹ không cần lo cho con, con làm xong chuyện sẽ về ngay.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó Diệp Hoan ngồi lên taxi tới sân bay, để lại Lục Vân Triết thấp thỏm lo lắng. Đợi con gái đi, Lục Vân Triết mới nhớ ra ông ấy nên gọi điện thoại cho sư huynh của Hoan Hoan, dặn Nhiễm Hàn đừng quên đi đón con gái. Đáng tiếc Lục Vân Triết không có số của Nhiễm Hàn, chỉ mong Nhiễm Hàn đáng tin một chút, đừng mặc kệ con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-278.html.]
Diệp Hoan một đường truân chuyên tới thành phố Y, trước khi ngồi xe ô tô đã liên lạc với Liễu Nguyên sư huynh, bảo anh ta tới trạm xe huyện X được chỉ định đón cô. Diệp Hoan tới trạm xe huyện X, nhìn thấy Liễu Nguyên lại lái một chiếc xe cảnh sát tới đón cô. Cô biết sư huynh bọn họ thi thoảng sẽ qua lại với cảnh sát địa phương, không có tâm tư quản chuyện nhỏ này, mà hỏi thăm chuyện khu nghĩa địa và sư huynh.
Thông qua Liễu Nguyên giải thích cặn kẽ, Diệp Hoan mới biết hóa ra là một đám trộm mộ phát hiện khu nghĩa địa trong núi X đầu tiên. Những tên trộm mộ này định lén lút trộm mộ. Bởi vì trước đây họ đều dựa vào việc bán đồ cổ ở nghĩa địa, kiếm một số tiền lớn.
Đáng tiếc lần này bọn trộm mộ đá phải thiết bản, phí tâm phí sức đào mộ xong, gặp phải chuyện kỳ lạ, mấy tên trộm mộ vừa xuống dưới không biết đã gặp phải chuyện gì, kinh hô hai tiếng rồi im bặt. Cuối cùng chỉ còn một tên tay mơ chưa vào ngành lâu, lề mề còn chưa kịp xuống mộ. Tên trộm mợ tay mơ cảm thấy không đúng, gan vẫn còn nhỏ, anh ta gọi vài tiếng, không nghe thấy có người trả lời, xung quanh ngoài anh ta lại không có ai khác, lập tức dọa anh ta lăn lê bò lết bỏ chạy. Anh ta cảm thấy mấy anh lớn xuống trước có thể đã xảy ra chuyện, thế là anh ta chủ động tới đồn công an địa phương báo án, hi vọng có thể cứu mấy tên trộm mộ đã xuống trước đó.
Sau khi đồn công anh xuất cảnh, quả thật đã tìm được mấy tên trộm mộ, thế nhưng thứ tìm được là t.h.i t.h.ể của họ. Bởi vì bên dưới mộ mà họ đào có cơ quan, mấy người xuống dưới động nhầm cơ quan, thoắt cái bị cơ quan g.i.ế.c chết.
Nghiên cứu khu nghĩa địa không phải chuyện của đồn công an, cho nên có lẽ ủy thác cho người của cục văn vật địa phương tiếp tục điều tra, nhưng sau đó bởi vì sự quỷ dị của nghĩa địa, lại xảy ra án mạng, lúc này mới có người báo lên bộ phận đặc biệt, để mấy người Nhiễm Hàn và Liễu Nguyên tới điều tra chuyện quỷ dị của khu nghĩa địa.
Sau đó khi Nhiễm Hàn đang điều tra miệng hố do nhân viên cục văn vật đào ra, không biết đã khởi động cơ quan gì, trong chớp mắt liền biến mất. Đám người Liễu Nguyên tìm manh mối từ nơi Nhiễm Hàn mất tích, lại không có ai có thể khởi động cơ quan, đến cùng một nơi với Nhiễm Hàn. Họ không tìm được người ở đây, tiếp tục lên trước tìm, cũng không tìm được Nhiễm Hàn. Sau đó bên trên cử một tiền bối tới hỗ trợ, vẫn không tìm được Nhiễm Hàn.
Sau khi nghe xong, Diệp Hoan nhíu chặt mày nói: “Liễu Nguyên sư huynh, anh trực tiếp dẫn em tới chỗ sư huynh mất tích xem thử, có lẽ em có thể tìm được manh mối gì đó.” Cô lo lắng an nguy của sư huynh, ngoài hỏi chuyện liên quan tới sư huynh, không có tâm tư nói chuyện khác với Liễu Nguyên.