Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 290
Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:23
Lượt xem: 75
Quả thật có người đàn ông nào rộng lượng như thế, có thể nhẫn nhịn để sư huynh mãi đối xử tốt với cô. Dù sao cũng không phải anh em ruột, quan hệ sư huynh sư muội, rất dễ dẫn tới hiểu lầm. Diệp Hoan vỗ đầu, cô nghĩ gì vậy, bây giờ còn chưa tới lúc suy nghĩ tới bước đó, trọng điểm là vì sao sư phụ lại nói với sư huynh như vậy; còn nữa, rốt cuộc sư huynh có ý gì? Là như cô nghĩ, muốn hai người dắt tay nhau cả đời sao?
Nếu sau này đối tượng là sư huynh, Diệp Hoan suy nghĩ một chút, không phản cảm. So với sở hữu tình yêu nồng nhiệt, cô thích tình cảm bình yên bền bỉ. Trọng điểm bây giờ là sư huynh có ý đó với cô không.
Nếu sư huynh chỉ có tình sư huynh muội với cô, chỉ muốn báo đáp cô vì đã cho anh cùng hưởng không gian, vậy cô không thể làm bừa với sư huynh được.
Lỡ như sau này sư huynh đột nhiên thông suốt, sau này thích người phụ nữ khác, vậy cô khổ rồi, đừng tự tìm phiên phức cho mình thì hơn.
Nếu sư huynh có chút cảm giác với cô. Vậy họ có thể qua lại xem. Sau này nếu họ thật sự ở bên nhau, cùng sử dụng không gian cũng tiện, hơn nữa sau này cô muốn tới bộ phận của sư huynh làm việc, mặc kệ là chồng xướng vợ tùy hay là vợ xướng chồng tùy đều rất tốt.
Còn Diệp Hoan có tình cảm với sư huynh hay không, bởi vì trước kia rất ít nghĩ tới phương diện đó, cho nên cảm giác của cô với sư huynh là nghiêm túc, làm việc nghiêm túc cẩn trọng, học nhanh, IQ rất cao, chỉ là EQ hơi thấp, không giỏi giao thiệp lắm.
Đương nhiên điều này ở trong mắt Diệp Hoan không phải là chuyện lớn gì. Bởi vì ngành nghề của sư huynh không cần qua lại với quá nhiều người. Hơn nữa nhìn thái độ hào phóng của sư huynh đối với cô, sau này tiền trong nhà chắc chắn có thể để mình quản. Hai người đều có thu nhập cao, sau này cuộc sống không cần lo lắng gì.
Tóm lại sư huynh giá trị nhan sắc cao, thu nhập cao, còn có năng lực, có chút khuyết điểm cũng có thể bỏ qua. Huống hồ sư huynh không có gia đình vướng bận, có như không có, điều này đại biểu sau này cô cũng sẽ không chịu cảnh mẹ chồng nàng dâu.
Điều này cũng vô cùng quan trọng, đều là mẹ chồng nàng dâu xưa nay không hợp, lời này vẫn có đạo lý. Mặc kệ là hào môn thế gia hay là bách tính bình thường, mẹ chồng nàng dâu có thể sống chung hòa hợp, thân như ruột rà thật sự không nhiều. Nếu không có mẹ chồng, căn bản không cần lo lắng vấn đề mẹ chồng nàng dâu, điều này đã bớt đi không ít phiền phức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-290.html.]
Có thể bên sư huynh còn có thân thích cực phẩm, vậy cũng không sao, họ đều không dám tới gần sư huynh, Diệp Hoan sợ cái gì.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan làm rõ vấn đề, phát hiện sư huynh lại là lựa chọn vô cùng tốt. Còn sư huynh không hiểu tình cảm, không sao, cô cũng chưa từng yêu đương, hai người đều là người mới, tìm hiểu dần, không thử thì làm sao biết có được hay không.
Sau khi nghĩ thông, Diệp Hoan mới cười nói: “Sư phụ nói đúng. Nếu em kết hôn, chúng ta qua lại quá thân thiết, quả thực không thỏa đáng. Sư huynh muốn ở cùng em cả đời, em có thể suy nghĩ, nhưng…”
Diệp Hoan nói xong, to gan nắm tay của sư huynh, hỏi: “Sư huynh, em muốn biết, chúng ta nắm tay như thế này hoặc ôm nhau, xem anh có cảm giác đặc biệt với em không?”
Nếu đối mặt với người khác, Diệp Hoan tuyệt đối sẽ không to gan như vậy. Nhìn dáng vẻ của sư huynh, nghĩ tới môi trường sống từ nhỏ của anh, chắc chắn không biết chủ động, Diệp Hoan chỉ đành tự xông lên. Nếu có cảm giác thì yêu đương thôi. Kiếp trước, cho tới c.h.ế.t cũng chưa từng cảm nhận được cảm giác yêu đương, sau khi trọng sinh, Diệp Hoan còn từng vì vậy mà tiếc nuối, lần này đừng đợi sau này bỏ lỡ rồi để lại nuối tiếc lần nữa.
Nhiễm Hàn bị sư muội nắm tay, sao có thể không có cảm giác? Đây là lần đầu tiên anh ấy nắm tay con gái, anh nắm lại tay của sư muội, dần dần không muốn buông tay, ngay cả nhịp tim của anh cũng đang tăng dần lên, đập bình bịch. Nhiễm Hannf cảm thấy tay của sư muội mềm mềm, núng nính, mang theo nhiệt độ hơi nóng. Lúc nắm tay khiến người ta tham luyến nhiệt độ của cô, không muốn rời tay.
Tay của sư muội hoàn toàn khác với tay anh. Nhiễm Hàn từng theo sư phụ học kiếm thuật, trong tay chai sạm một lớp, ngoài tay to nắm được nhiều thứ, không có ưu điểm gì khác. Còn có, sát thể bẩm sinh trước đây để lại hậu di chứng hay là sao đó, tay của anh hơi lạnh, không ấm áp như tay của sư muội.
Nhiễm Hàn đang cảm nhận cảm giác mà sư muội cho anh, Diệp Hoan cũng đang quan sát tay của sư huynh. Cô khá thích kiểu day thon dài của anh, ngón tay thon dài có lực, móng tay cong tròn, hình tay vô cùng đẹp, trong lòng bàn tay có vết sần, xem ra lúc sư huynh luyện võ đã rất cố gắng, càng có chất vị đàn ông.
Diệp Hoan quan sát tay của sư huynh một lúc, không nghe được câu trả lời của sư huynh, không nhịn được hỏi lại một câu: “Sư huynh, rốt cuộc anh có cảm giác gì?”