Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 310
Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:51
Lượt xem: 170
Lục Vân Triết: “Sau này cậu và Hoan Hoan kết hôn sống ở đâu? Có thể thường xuyên dẫn nó về nhà ở không?”
Nhiễm Hàn không thèm suy nghĩ nói: “Bọn con quay về ở đều không thành vấn đề.”
Lời này khiến Lục Vân Triết tương đối thỏa mãn.
Lục Vân Triết cảnh cáo con rể tương lai: “Hoan Hoan nhà tôi rất hiểu chuyện, sau này cậu không thể ức h.i.ế.p Hoan Hoan, nhất định phải đối tốt với con bé mới được. Nếu cậu tệ bạc với nó…”
Nhiễm Hàn nói một cách khẳng định: “Tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như ba nói.”
…
Vân Mộng Hạ Vũ
Cuối cùng, Lục Vân Triết và Khương Nhã quyết định đợi dịp tết được nghỉ sẽ cho hai người đính hôn. Chuyện tiếp theo không cần Diệp Hoan và Nhiễm Hàn lo, họ chỉ cần tham dự tiệc đính hôn là được. Lục Vân Triết sẽ liên lạc với bà con họ hàng, tổ chức tiệc đính hôn náo nhiệt cho hai đứa.
Còn bên Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa, họ đã sớm biết quan hệ giữa Hoan Hoan và Nhiễm Hàn tốt, và đang yêu đương. Họ từng gặp Nhiễm Hàn vài lần, cũng cảm thấy anh là người đáng tin, có thể để con gái dựa dẫm cả đời. Hơn nữa ba mẹ ruột của Hoan Hoan cũng đồng ý, họ càng không có lý do không đồng ý.
Chủ yếu là ba mẹ hai bên tin tưởng Diệp Hoan, biết cô là đứa trẻ có năng lực, chỉ cần Diệp Hoan đồng ý, họ chỉ việc tán đồng.
Có điều trong việc tổ chức tiệc đính hôn có chút ngoằn ngoèo, ba mẹ Diệp còn muốn tổ chức tiệc đính hôn cho Diệp Hoan và Nhiễm Hàn ở quê. Tốt xấu gì Diệp Hoan cũng lớn lên ở nhà họ Diệp, họ đưa ra yêu cầu như vậy không sai.
Diệp Hoan không suy nghĩ gì mà đồng ý ngay. Ngoài hơi rườm rà, đều là phong tục tập quán mà Diệp Hoan nên ứng phó. Nếu không người ta lại đàm tiếu cô, nói cô chỉ lo ba mẹ ruột, không màng ba mẹ nuôi. Cô ở xa, không sợ người khác đàm tiếu. Nhưng lại không thể để ba mẹ Diệp gánh lời đàm tiếu đó, để người khác nói họ ngốc, nuôi con thay người ngoài.
Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa cũng nói rồi, tổ chức tiệc đính hôn ở quê không rườm rà, tới lúc đó người thân ngồi lại với nhau ăn bữa cơm, cho chút tiền chút quà cho hai đứa, cũng chỉ có từng ấy nghi thức.
Quả thật đính hôn không rườm rà, kết hôn mới rườm rà.
Bởi vì hai đồ đệ sắp tổ chức tiệc đính hôn, năm nay Hành Vân đạo trưởng và Kỷ đạo trưởng đã tới Bắc Kinh sớm, xử lý chuyện cho hai đồ đệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-310.html.]
Bên Diệp Hoan không thiếu người sắp xếp, nhưng bên Nhiễm Hàn thiếu. Hai vị sư phụ ít nhất phải kiểm tra tổ chức tiệc đính hôn giúp Nhiễm Hàn.
Dù sao thì tới cuối cùng, hai vị sư phụ và ba mẹ Diệp Hoan thương lượng tất cả mọi việc. Diệp Hoan và Nhiễm Hàn hạnh phúc, ngồi mát ăn bát vàng. Họ chỉ cần chuẩn bị quần áo mới mặc lúc đính hôn và quà tặng lẫn nhau là được.
Vào ngày đính hôn ở Bắc Kinh, Lục Vân Triết mời cả nhà họ Lục ngồi lại với nhau, ở trước mặt tất cả thân thích, giới thiệu Nhiễm Hàn: “Đây là chồng của Hoan Hoan, Nhiễm Hàn.”
Họ hàng đã biết chuyện Diệp Hoan và Nhiễm Hàn đính hôn, lần lượt móc ví tặng tiền lễ đính hôn cho hai người. Trong đó phải kể tới dượng của Diệp Hoan cho nhiều nhất. Bởi vì ngoài phần của nhà ông ta, ông ta còn thay ba mẹ và anh chị em khác tham dự tiệc đính hôn của cháu, cho thêm vài phần lì xì.
Cũng không biết nhà họ Nhiễm có biết chuyện Nhiễm Hàn đính hôn hay không, thế mà không có một ai xuất hiện.
Thực ra thật sự có người nghe ngóng được chuyện từ chỗ Hạ Diên Phong, nhưng từ sâu trong lòng họ sợ hãi Nhiễm Hàn, cũng sợ ông cụ gọi Nhiễm Hàn đã khôn lớn về nhà họ Nhiễm chia tài sản, thế là người biết chuyện không nói chuyện đính hôn cho ông cụ biết, cho nên nhà họ Nhiễm căn bản không có ai tới.
Nhiễm Hàn nhận được lì xì của dượng, không kinh ngạc, cũng không từ chối, mà trực tiếp nhận lấy, ghi nhớ sau này trả lại nhân tình là được.
Lục Vân Triết và Khương Nhã cũng chuẩn bị lì xì cho con rể Nhiễm Hàn, Nhiễm Hàn nhận lì xì, phóng khoáng gọi hai người: “Ba, mẹ.”
Ngay cả thời gian ngắt nghỉ cũng không có. Bởi vì Nhiễm Hàn cũng biết dẻo miệng có thể khiến người ta thích hơn, đã sớm gọi ba mẹ rồi.
Nhưng ý nghĩa của ngày hôm nay khác biệt, Lục Vân Triết và Khương Nhã vô cùng vui, tha thiết nhìn anh, nói: “Sau này con phải sống hòa hợp với Hoan Hoan, phải chăm sóc lẫn nhau, thấu hiểu nhau, ở bên nhau mãi mãi.”
Hạ Diên Phong ngồi bên cạnh nhìn thấy cháu trai cao lớn anh tuấn, thân thiết gọi anh cả chị dâu là “ba mẹ”, trong lòng không thoải mái lắm, đều tại em gái đã mất sớm của ông ta.
Đợi sau khi tiệc đính hôn kết thúc, Hạ Diên Phong lặng lẽ gọi Nhiễm Hàn lại, dặn dò anh: “Có thời gian thì đưa Diệp Hoan đến tảo mộ mẹ cháu, cho bà ấy nhìn ngắm các cháu, biết cháu sống tốt, bà ấy cũng yên tâm.”
Nhiễm Hàn gật đầu bày tỏ đồng ý: “Dượng, cháu nhớ rồi, cháu sẽ đi.”
Trước đây mỗi năm Nhiễm Hàn về, ngoài việc gặp mặt ăn tết cùng ông cụ nhà họ Nhiễm, còn có chuyện quan trọng chính là thăm mộ mẹ anh.
Sau đó Nhiễm Hàn nhắc chuyện này với Diệp Hoan, hai người chuẩn bị bó hoa, tiền giấy, đồ cúng, đến mộ tế bái mẹ Nhiễm Hàn.