Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 332

Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:27:54
Lượt xem: 117

Bộ trưởng cười ha ha nói với Nhiễm Hàn: “Cậu và Diệp Hoan vừa kết hôn, không thích hợp làm nhiệm vụ m.á.u tanh, nhiệm vụ này an toàn cũng đơn giản, coi như là phúc lợi tặng cho vợ chồng các cậu. Nhưng các cậu cũng không thể trì hoãn quá lâu, cố hết sức hoàn thành nhiệm vụ trong vòng hai tháng.”

“Cảm ơn bộ trưởng.”

Liễu Nguyên biết họ nhận được nhiệm vụ tìm dược liệu, nói thẳng: “Bộ trưởng thế này chẳng phải là lấy d.a.o mổ bò g.i.ế.c gà sao?”

Nhiễm Hàn chen vào nói: “Đây là phúc lợi bộ trưởng tặng cho hai vợ chồng chúng tôi.”

Liễu Nguyên ngưỡng mộ đố kỵ: “Nói tới mức em cũng muốn kết hôn, cũng để bộ trưởng cho phúc lợi cho em.”

Bởi vì lần này đi khắp nơi tìm dược liệu tốt, cần nhiều thời gian, Diệp Hoan đã nói trước với ba mẹ, nói hai tháng tới sẽ không về.

Trong không gian, Diệp Hoan có rất nhiều dược liệu năm tuổi cao, nhưng họ không định lấy ra. Họ muốn coi nhiệm vụ lần này là du lịch tuần trăng mật, mượn cớ làm nhiệm vụ vừa hay dạo chơi khắp nơi.

Sau khi chào ba mẹ, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan lại bước vào hành trình làm nhiệm vụ. Lần này không chỉ hai người họ, còn có thêm cái bóng đèn, chính là thần khuyển Chiến Thần.

Mấy năm qua, bởi vì chủ nhân Diệp Hoan luôn đi học ở Bắc Kinh, cơ hội để Chiến Thần ra ngoài cùng rất ít, nó đã làm chó giữ nhà mấy năm rồi. Bây giờ khó khăn lắm chủ nhân mới có cơ hội đi khắp nơi, nó còn có thể ở tại chỗ chờ đợi sao?

Cho nên sau khi Diệp Hoan về, Chiến Thần từng kháng nghị với cô, lần sau ra ngoài làm nhiệm vụ nhất định phải dẫn nó theo, nếu không nó sẽ bỏ nhà ra đi.

Diệp Hoan biết mấy năm nay đã để Chiến Thần chịu ấm ức, nhốt nó ở một góc. Nói ra Chiến Thần còn không phải vì người chủ nhân là cô ư. Vì vậy Diệp Hoan rất nhanh đồng ý yêu cầu của Chiến Thần. Còn chỗ ba mẹ, đều có bùa hộ thân mà cô để lại, bảo họ mang theo bên mình, Diệp Hoan không có gì không yên tâm cả. Kẻ thù đều đã giải quyết, không cần để Chiến Thần lại bảo vệ họ.

Nhiễm Hàn và Diệp Hoan ra ngoài làm nhiệm vụ vẫn lái xe đi, nếu chê xa không tiện, họ sẽ bỏ xe vào trong không gian, hai người ngồi xe lửa và xe ô tô, thậm chí ngồi máy bay cũng được.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Sư muội, em kiên trì dẫn Chiến Thần đi, là vì cũng có thể dẫn Chiến Thần vào không gian sao?”

“Vâng, quả thật có thể, nếu không dẫn nó theo không tiện.”

Nhiễm Hàn đã sớm cảm thấy Chiến Thần khá thông nhân tính, không giống chó thường, trước đây ngại hỏi sư muội hoặc là không có cơ hội hỏi, bây giờ Chiến Thần đi theo họ, Nhiễm Hàn hỏi ra nghi vấn của mình: “Sư muội, có phải Chiến Thần thông nhân tính, có thể nghe hiểu chúng ta nói chuyện không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-332.html.]

“Vâng, Chiến Thần chẳng những thông nhân tính, còn rất mạnh mẽ, sư huynh em nói anh biết, trước đây chúng em ở…”

Diệp Hoan đã chia sẻ không gian với sư huynh, còn có gì có thể che giấu với sư huynh. Thế là cô kể toàn bộ lai lịch và kỹ năng của Chiến Thần cho sư huynh biết, còn kể cô có thể giao tiếp với Chiến Thần, thậm chí kể chuyện cô và Chiến Thần cùng bắt người xấu ở thành phố S.

“Anh đã sớm thấy Chiến Thần không phải con ch.ó bình thường, không ngờ nó lại đến từ không gian.” Nhiễm Hàn còn cho rằng Chiến Thần chỉ là thông minh hơn chó thường một chút, không biết sao lại có được tạo hóa khai mở trí tuệ, không ngờ nó lại tới từ không gian, còn có vài tuyệt chiêu.

Chiến Thần ngồi ở ghế sau nghe hai vợ chồng nói chuyện, gâu gâu hai tiếng nói chuyện với Diệp Hoan.

“Chủ nhân, vị kia nhà chị quá coi thường người ta rồi, lần này ra ngoài nhất định phải cho anh ấy mở mang bản lĩnh của em.”

Diệp Hoan còn nói: “Đúng, em có thể dùng khứu giác nhạy bén của em giúp bọn chị tìm dược liệu.”

Nhiễm Hàn hỏi: “Sư muội, nó nói gì với em?”

Diệp Hoan truyền đạt oán trách của Chiến Thần: “Nó nói anh coi thường nó, nhất định phải cho anh mở mang bản lĩnh của nó. Em nói để nó giúp chúng ta tìm dược liệu.”

Dược liệu mà nhiệm vụ cần, có loại trong không gian của Diệp Hoan có, có loại không có, họ còn cần tự tìm một phần.

“Chủ nhân, để em tìm dược liệu cũng được, nhưng chị phải cho em hàng mẫu, để em ngửi mùi trước.”

“Không thành vấn đề, chị có thể lấy dược liệu có năm tuổi ngắn cho em ngửi mùi, tới lúc đó em tìm dược liệu có năm tuổi cao.”

“Chỉ cần mùi hương tương đồng, chị biết đủ đi!”

“Ha ha, Chiến Thần, chị thấy lần này em ra ngoài hoàn toàn phóng túng, quá thần khí.”

“Chủ nhân, em bị chị làm cho ngột ngạt tới bất ổn.”

“Đều tại chị, được rồi chứ.”

Trên đường có Chiến Thần lắm lời chọc cười này, Diệp Hoan cảm thấy thời gian trôi đi rất nhanh. Chỉ là có cái bóng đèn này ở đây, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan muốn thân mật phải chú ý một chút. Bởi vì Chiến Thần nó thông nhân tính, hai người ngại thân mật trước mặt nó.

Loading...