Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:28:01
Lượt xem: 128
Ăn cơm xong, hai người lên xe, lúc nhìn xung quanh không có ai, đưa Chiến Thần ra khỏi không gian.
Sau khi Chiến Thần đi ra, lập tức hỏi: “Chủ nhân, tới nơi nào rồi?”
“Thành phố T, chị và sư huynh muốn mua vài khối nguyên thạch có phỉ thúy, không biết em có thể ngửi được mùi của phỉ thúy, giúp bọn chị tìm được nguyên thạch mang theo phỉ thúy không.”
Sau đó Diệp Hoan đưa mặc ngọc và lục đế vương vừa mở ra được cho Chiến Thần phân biệt, Chiến Thần ngửi ngửi rồi nói: “Hai loại này có mùi khác nhau.”
“Chỉ là không biết cách một khối đá, em còn có thể ngửi ra không? Dù sao thì khối đá có mùi này có khả năng mang theo phỉ thúy. Em nói với chị, chị mua vài khối về.”
Chiến Thần chưa từng làm việc này, chỉ đành nói với chủ nhân: “Để em thử trước, nếu không ngửi được, em cũng lực bất tòng tâm.”
Diệp Hoan dứt khoát nói: “Không ngửi được thì không mua nữa. Chị lựa chọn vài món trang sức phù hợp ở trong tài bảo để lại kia, điêu khắc trận pháp lên cũng có thể tặng cho mọi người.”
Sau đó hai người một chó dạo tới địa điểm đổ thạch khác, Chiến Thần bắt đầu phát huy sở trường của nó, dựa vào khứu giác tìm kiếm nguyên thạch có phỉ thúy.
Cuối cùng Chiến Thần giúp Diệp Hoan tìm được vài khối, bên trong có phỉ thúy hay không không chắc chắn được. Với mấy khối này, tổng cộng tốn mười mấy vạn tệ, khiến Diệp Hoan cảm thấy hơi đau lòng. Bởi vì ngoài mua nhà, Diệp Hoan chưa từng tiêu số tiền lớn như vậy, không đợi sư huynh khuyên cô, cô tự giác không mua nữa.
Chỉ mua nguyên thạch không được, còn có thể có cơ khí mở đá, trừ phi mở đá tại chỗ. Bởi vì Diệp Hoan không muốn mở đá ngay, thế là Nhiễm Hàn đề nghị mua một máy mở đá về. Dù sao thì sau khi mua cũng dùng tới, không tính là tiêu tiền oan. Mau về để ở bên nhà mới là được, lúc dùng vô cùng tiện.
Nhiễm Hàn và Diệp Hoan tìm chỗ lặng lẽ cất nguyên thạch và máy mở đá vào không gian, lại đến nơi khác tìm dược liệu. Cho tới khi thu thập xong toàn bộ dược liệu, họ mới quay về bắc Kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-337.html.]
Chuyến đi này kéo dài hơn hai tháng, thời gian chia cách với ba mẹ hơi dài, sau khi về Khương Nhã và Lục Vân Triết kéo Diệp Hoan hỏi này hỏi nọ, sợ Diệp Hoan chịu khổ trên đường. Sau khi hỏi han, Khương Nhã và Lục Vân Triết phát hiện, thế mà con gái lại thích chạy khắp nơi làm việc, thi thoảng nhiệm vụ không gấp, còn có thể thuận tiện du lịch, quả thực rất tốt.
Thực ra Khương Nhã và Lục Vân Triết hi vọng Diệp Hoan có một cuộc sống an ổn hơn, có thể ngày ngày tan làm về bên cạnh họ. Nhưng họ vẫn không nói ra được. Họ hi vọng sau khi con gái có con, có thể chủ động ổn định cuộc sống là tốt nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó Diệp Hoan tiếp tục cùng Nhiễm Hàn ra ngoài làm nhiệm vụ, có khi đi giải quyết quân nhân chấp hành nhiệm vụ bị vây khốn, cũng có khi đi tìm tàu thuyền mất tích trên biển…
Trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, họ tiện tay bắt bọn buôn người, cũng cứu cô bé bị bọn buôn người bắt; còn cảnh báo tài xế xe ô tô sắp xảy ra chuyện, cũng từng cứu người bị thương trong tai nạn xe…
Dù sao thì chỉ cần có thể tiện tay giúp đỡ, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan sẽ làm, chân thực làm không ít việc tốt. Họ còn làm việc tốt không để lại danh tính, mỗi lần chỉ để lại truyền thuyết liên quan tới họ.
Sau khi du học nước ngoài trở về, Kỷ Nguyên Sâm mở một công ty máy tính ở Bắc Kinh. Diệp Hoan biết anh ấy thiếu vốn, còn đầu tư cho anh ấy vài trăm vạn. Ngược lại giúp Kỷ Nguyên Sâm khỏi phải chạy khắp nơi tìm đầu tư, để Diệp Hoan giữ một phần nhỏ cổ phần trong công ty của anh ấy, tương đương với đầu tư một con gà vàng biết đẻ trứng.
Điều khiến người ta kinh ngạc là Diệp Nam lại từ bỏ công việc an ổn ở đơn vị, đến công ty của Kỷ Nguyên Sâm làm việc.
Chuyện Diệp Nam từ chức chủ yếu là khiến Lý Vệ Hoa tức giận một trận. Nhưng làm người lớn, có thế nào cũng không hơn được con, cuối cùng Lý Vệ Hoa vẫn đồng ý Diệp Nam đi làm ở công ty của Kỷ Nguyên Sâm.
Đợi khi Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa nghỉ hưu, Diệp Đông và Diệp Nam vẫn chưa kết hôn, khiến ba mẹ sầu não. Đặc biệt là Lý Vệ Hoa, sau khi chuyển tới Bắc Kinh, ngày nào cũng lải nhải Diệp Nam mau tìm đối tượng kết hôn. Có thời gian còn gọi điện thoại cho Diệp Đông, bảo cậu cũng mau chóng tìm đối tượng kết hôn.
Mấy năm gần đây, giá nhà ở Bắc Kinh tăng lên không ngừng, căn nhà Diệp Hoan mua lúc đầu đã tăng lên, bây giờ mua rất đắt.
Lý Vệ Hoa cúp điện thoại, nói với chồng: “May mà lúc đầu Hoan Hoan mua nhà cho Diệp Đông và Diệp Nam. Nếu để tới bây giờ, hai chúng ta ngay cả sắm sửa nhà cho con trai cũng không sắm nổi. Một căn nhà trăm mười vạn, ai mua nổi? Anh nói chúng ta một tháng mới kiếm được hai nghìn tệ, đâu có tiền dư mua nhà?”