Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-09-19 12:01:09
Lượt xem: 152
“Được thôi, mỗi đứa một viên cuối cùng, không được ăn thêm nữa.” Diệp Hoan vì chuyển lực chú ý của các em trai, vội vàng nói: “Chúng ta mau về lấy bình bắt ve, hôm nay bắt thêm một chút, ngày mai bảo mẹ chiên số ve đã tích trước đó ăn.”
“Được, hôm nay bắt nhiều một chút.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba đứa trẻ chạy nhảy tung tăng về tới nhà, nói với ba mẹ một tiếng rồi ra ngoài bắt ve.
Diệp Hoan muốn lén lút đưa Chiến Thần từ không gian ra, về nhà nuôi, lúc này là cơ hội tốt. Trong lúc các em trai đang mải mê đào ve, Diệp Hoan nhìn xung quanh không có ai, trời cũng nhá nhem tối, chắc sẽ không có ai nhìn thấy, vội vàng nhân cơ hội đưa Chiến Thần trong không gian ra.
Chiến Thần càng m.ô.n.g lung, không biết sao thoắt cái đã chuyển đổi trời đất. Hóa ra nó ở trong không gian cô đơn hiu quạnh, vẫn luôn lải nhải có phải chủ nhân đã quên nó rồi không, sao còn không đón nó ra. Diệp Hoan bất thình lình thả nó ra, nó còn chưa bình tĩnh được.
Diệp Hoan cố làm ra vẻ kinh ngạc kêu lên: “Ây ya, sao ở đây lại có con cún đen vậy, đáng yêu quá!”
Diệp Đông và Diệp Nam nghe vậy không thèm đào ve nữa, lập tức vây lại xem cún.
Hai đứa còn vươn tay sờ cún đen: “Hoan Hoan, cún ở đâu ra vậy?”
“Phát hiện ở ngay đây đó, chúng ta ôm nó về nhà nuôi đi.” Diệp Hoan chỉ vào bên cây, nhân cơ hội nói suy nghĩ của cô.
Diệp Đông và Diệp Nam cũng rất thích chó, chúng đã sớm muốn nuôi một con cún rồi. Đáng tiếc Lý Vệ Hoa chê phiền, không muốn tan làm về hầu hạ chồng con xong còn phải tiếp tục hầu hạ một con chó, không cho chúng nuôi. Không nói cái khác, chó ỉa đái cũng phải có người dọn, đây là nguyên nhân Lý Vệ Hoa không muốn nuôi chó nhất.
Diệp Hoan đã trọng sinh, dĩ nhiên biết vì sao mẹ không thích nuôi chó nuôi mèo trong nhà. Không phải chỉ là dọn dẹp phân của chó sao, cô tự dọn là được.
Diệp Đông và Diệp Nam lần lượt gật đầu, đồng ý đưa chó về nhà nuôi.
Diệp Nam nói: “Trời sắp tối rồi, chúng ta không bắt ve nữa, mang chó về nhà đi.”
Sau đó Lý Vệ Hoa nhìn thấy ba đứa con mang về nhà một của nợ.
“Con chó mà các con đang bồng ở đâu vậy?”
Nông thôn nuôi chó nhiều, thi thoảng chó nhà mình sinh con lại không muốn nuôi, tặng cũng không tặng được, dứt khoát vứt cún con trên đường lớn, tùy tiện để người ta ôm đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-51.html.]
Diệp Hoan chủ động khai: “Con nhặt được, mẹ, con cún này rất đáng yêu, để chúng con nuôi đi, nuôi lớn còn có thể trông nhà.”
Lý Vệ Hoa nghiêm mặt muốn từ chối, Diệp Hoan lập tức nói: “Mẹ, cún ị chúng con sẽ dọn giúp nó, không cần mẹ lo.”
Diệp Trường Vinh cũng là người yêu chó, nghe thấy cuộc đối thoại của mấy mẹ con, vội nói đỡ cho các con: “Các con muốn nuôi thì cho chúng nuôi đi, hơn nữa nuôi chó còn có thể trông nhà.”
Lý Vệ Hoa thấy ba đứa con xin xỏ nhìn bà, không khỏi mềm lòng, bà đưa ra điều kiện: “Nếu các con muốn nuôi chó, phải nhớ tự cho nó ăn, chó ị các con phải dọn giúp nó, mẹ không giúp các con đâu.”
Cho dù trong nhà nuôi gà, Lý Vệ Hoa đều luôn nhốt gà lại nuôi. Sau khi gà lớn biết bay, bà sẽ bảo chồng cắt lông trên cánh gà đi, như vậy đảm bảo gà không bay ra ngoài, sẽ không ị khắp nơi.
Ba đứa trẻ vui vẻ đồng thanh đáp: “Con biết rồi mẹ.”
Diệp Đông và Diệp Nam lập tức hỏi: “Cún đói chưa, chúng ta lấy chút đồ cho nó ăn đi, nó ăn gì vậy?”
Hai đứa trẻ suy nghĩ, cún nhặt trên đường lớn chắc chắn không có ai cho ăn, chắc chắn là đói rồi.
Diệp Hoan vội vàng trò chuyện với Chiến Thần: “Chiến Thần, em có thể ăn gì?”
Đồ thần khuyển ăn giống với đồ chó bình thường ăn không?
Kết quả thần khuyển nói: “Em ăn gì cũng được, nhưng em không đói, vừa nãy em đã ăn đào trong không gian rồi.”
Diệp Hoan không khỏi kinh ngạc: “Không phải đào ở trên cây sao, sao em ăn được?”
Chiến Thần thần khí trả lời: “Chủ nhân, chị xem thường em rồi, em biết leo cây đó!”
Trời ạ, thế mà lại là một chú chó biết leo cây, không hổ là thần khuyển, quả thực thành tinh rồi.
Lý Vệ Hoa ướp mớ ve do các con bắt về, quay lại nói với ba đứa trẻ: “Các con ở nhà bà nội lâu như thế, bà ngoại và ông ngoại đều nhớ các con rồi, để chó vào trong giỏ, mẹ dẫn các con về nhà bà ngoại một chuyến.”
Ba đứa nhỏ cũng nhớ ông ngoại và bà ngoại, nghe vậy lập tức tìm giỏ, Diệp Hoan còn kéo mớ rơm lót vào đáy giỏ, tạm thời lót ổ cho chó.
“Chiến Thần, ủy khuất em ở trong này trước, đợi chị về sẽ sắp xếp cho em.”