Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:22
Lượt xem: 180
Mẹ ruột của Diệp Hoan sợ con gái bị kẻ thù phát hiện, bà ấy đã dùng một loại chú thuật trên người Diệp Hoan, áp chế hoàn toàn vận may của Diệp Hoan. Sau khi trọng sinh, Diệp Hoan phá kén thành bướm, bùa chú vốn dùng trên người cô mới mất đi hiệu quả.
Nói đi nói lại, Lý Vệ Hoa theo các con lên núi, Chiến Thần dẫn đường phía trước.
Lý Vệ Hoa đi một hồi lại hưng phấn hỏi: “Hoan Hoan, sao các con phát hiện được cái hũ vậy?”
Không phải đào ra sao, sao các con biết bên dưới có chôn hũ?
Diệp Đông giành nói: “Mẹ, là Chiến Thần tìm được, là nó đào ra.”
Chiến Thần, không phải là con ch.ó mà con gái ôm về nhà sao? Thế mà lại là một con ch.ó đào được? Nhưng Lý Vệ Hoa không lấy làm lạ sao Chiến Thần lại đào được đồ, bởi vì thi thoảng chó sẽ bới đất chơi, đây là đặc tính bẩm sinh, dĩ nhiên không có gì đáng nghi ngờ.
Nhưng Lý Vệ Hoa lại bắt đầu tư duy, từ Chiến Thần nghĩ tới Diệp Hoan. Chiến Thần do Hoan Hoan nuôi, bình thường thân cận với Hoan Hoan nhất, mỗi lần Hoan Hoan ở nhà, đều quấn lấy bên cạnh cô. Điều này có nghĩa Chiến Thần là chó của Hoan Hoan. Bởi vì bà thấy hai đứa con trai cũng thường xuyên cho Chiến Thần ăn nhưng Chiến Thần chưa từng quấn quýt với con trai.
Chiến Thần đào được bảo, không phải có nghĩa là Diệp Hoan đào được sao, không phải chứng tỏ Hoan Hoan có tài vận sao, lẽ nào mẹ chồng bói toán chuẩn?
Lý Vệ Hoa lẩm bẩm suốt dọc đường: Nếu vận khí của Hoan Hoan tốt thật, vậy sau này bà nên đối xử với Diệp Hoan tốt hơn mới được. Diệp Hoan lớn lên cùng Đông Đông, Nam Nam, tình cảm giữa bọn chúng dĩ nhiên không cần phải nói, có thể nói là vô cùng tốt. Từ nhỏ lớn lên cùng nhau dĩ nhiên là khác. Nếu Hoan Hoan thật sự có mệnh quý nhân, nói không chừng sau này có thể giúp được Đông Đông và Nam Nam.
Lý Vệ Hoa bỗng nhiên nhớ ra, thực ra nếu nói ra lần này Đông Đông và Nam Nam có thể theo Kỷ sư phụ học võ cũng là nhờ Hoan Hoan bái sư. Nếu không phải Hoan Hoan bái Kỷ sư phụ làm thầy, nghe nói Kỷ sư phụ không dạy con cháu nhà họ Kỷ, càng đừng nói là đám nhóc bên ngoài.
Bởi vì Lý Vệ Hoa nghe Kỷ Chấn Hoa từng nói, Nguyên Sâm nhà họ có thể học võ cùng ông chú là nhờ phúc của Diệp Hoan. Nếu không ông chú tuyệt đối sẽ không dạy riêng cho Nguyên Sâm.
Đoạn đường không quá xa, cũng chỉ tầm một nửa đường lên tới đỉnh núi, bốn mẹ con đi, rất nhanh đã tới bên nguồn suối mà Diệp Hoan đến ban sáng. Sau đó Chiến Thần dẫn đường, họ tới chỗ giấu bảo bối.
Diệp Đông và Diệp Nam giành đi kéo mớ cỏ xanh đã héo, lộ ra hai cái hũ bụi đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-88.html.]
“Mẹ, mẹ mở ra xem thử.”
Thời khắc kích động lòng người nhất đã tới, Lý Vệ Hoa vội vàng ném sọt sang một bên, nhanh chóng đi lên mở hai cái hũ ra. Sau đó bà trừng to mắt, quả nhiên bên trong giống như Hoan Hoan nói, không phải vàng thì là bạc, phát tài rồi!
“Đi, chúng ta mau mang về nhà.” Lý Vệ Hoa đặt hai cái hũ vào trong sọt trúc, cõng trên lưng, gọi ba đứa con đi xuống.
Trên đường, lúc này đổi thành Lý Vệ Hoa ra sức dặn dò Diệp Đông và Diệp Nam, bảo chúng đừng nói chuyện trên núi cho người khác biết, không được nói với ai cả, sau này càng không được nói ra ngoài, cứ coi như chưa từng đào được hủ.
Diệp Hoan hiểu, Diệp Đông và Diệp Nam lại không hiểu giá trị của vàng bạc trong hủ.
“Giữ cái miệng của mình cho tốt, ngày mai mẹ hầm sườn cho các con ăn!”
Không hổ là Lý Vệ Hoa nuôi lớn Diệp Hoan, hai mẹ con thật ăn ý, đều lấy đồ ăn ra dụ dỗ trẻ nhỏ.
Sau khi xuống núi, Lý Vệ Hoa nói với ba đứa con: “Các con về nhà bà nội trước, nói với ba mẹ có việc nên về nhà, đợi chiều các con về cùng ba.” Bà đã không đợi được nữa, muốn mang đồ về nhà giấu mới an tâm.
Sau khi Diệp Hoan đồng ý, cô kéo hai đứa em trai đến cửa hàng mua vài túi bột ô mai ăn đỡ thèm, lại quay về nhà bà nội. Cô xử lý giúp mẹ, dùng đồ ăn chặn miệng của các em trai. Chúng ăn rất vui, đã quên mất chuyện vừa nãy, sau đó dồn hết tâm tư vào chuyện chơi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan sợ các em trai ra ngoài lỡ lời nói ra, dỗ hai em ở nhà học võ. Diệp Trường Vinh thức dậy, nhìn thấy chỉ có ba đứa con, không thấy vợ, không nhịn được hỏi: “Vệ Hoa đâu, sao không thấy cô ấy?”
Bà nội Diệp nhíu mày nói: “Nói là trong nhà có việc, nói với ba đứa nhỏ rồi về rồi, cũng không biết nhà nó có việc gấp gì, không phải là không muốn tuốt ngô cho nhà mình nên mới nói vậy đó chứ?”
Bà nội Diệp cho rằng vợ thằng hai muốn lười biếng nên mới cố ý ăn cơm trưa xong rồi chạy về nhà.
Nếu vợ chê mệt, hôm nay đã không tới. Diệp Trường Vinh không nhịn được giải thích thay vợ: “Mẹ, Vệ Hoa không phải người như thế, chắc chắn là có việc nên mới về.”