Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:36
Lượt xem: 132
Sau khi người lớn hai nhà thương lượng xong mới nói chuyện cho các con vào thành phố học. Đợi khi Diệp Hoan biết phải vào thành phố học cấp hai, sự việc đã được định đoạt rồi. Vừa hay cô cũng muốn rời khỏi tầm mắt của ba mẹ để làm một số việc, ví dụ kiếm tiền mua nhà gì đó, vì vậy cô rất vui vẻ đồng ý.
Diệp Đông và Diệp Nam nghe nói sẽ vào thành phố học, hưng phấn nhảy cẩng lên hoan hô: “Còn có thể vào thành phố học cấp hai, tốt quá rồi!” Đợi xa nhà, ba mẹ không quản được chúng nữa. Hai đứa tưởng sau khi thoát khỏi sự quản giáo của ba mẹ, chúng có thể thoải mái tự do hơn.
Cơ hội để chúng ra ngoài không nhiều, có thể vào thành phố học, cảm thấy vô cùng quang vinh, đáng để kiêu ngạo, cho nên vô cùng vui. Chúng không hề cảm thấy rời xa ba mẹ sẽ buồn, càng không ưu sầu vì rời xa quê nhà, nhìn dáng vẻ hăng hái của chúng, mong không thể sớm vào thành phố học.
Sau khi Diệp Hoan vẽ xong bùa bình an, lại tìm tấm vải đỏ, đích thân may vài chiếc túi nhỏ, đựng bùa bình an vào, muốn tặng bùa cho người nhà.
Thực ra cho dù Diệp Hoan có thiên phú vẽ bùa, vẽ bùa bình an tốn nhiều nguyên khí, còn phải kết hợp các phương diện, vẽ ra được mấy tấm bùa bình an này cũng tốn không ít công phu của Diệp Hoan. Bây giờ bùa bình an do cô vẽ có thể chắn được tai vạ nhỏ mấy lần, chỉ cần tiêu hao hết nguyên khí trời đất hàm chứa bên trong, bùa bình an sẽ hóa thành tro bụi; nếu là tai nạn lớn, có thể tiêu hao hết trong một lần. Nhưng chỉ vậy cũng vô cùng trân quý, người bình thường hiếm có được.
Trong đầu Diệp Hoan còn có cách dùng gỗ đào, ngọc thạch điêu khắc bùa hộ thân, nhưng những thứ đó khó hơn, tay nghề của Diệp Hoan vẫn chưa đạt tới trình độ khắc được bùa bình an. Cô định đợi sau này học được sẽ đổi bùa bình an tốt hơn cho người nhà.
Diệp Hoan muốn tặng bùa bình an, không biết nên nói với ba mẹ thế nào mới có thể khiến họ đeo bùa bình an cô tặng bên người.
Diệp Hoan nghĩ ngợi, ra tay từ các em trai trước rồi tặng cho ba mẹ.
“Đông Đông, Nam Nam, tới đây, chị có quà tặng cho các em!”
Diệp Đông và Diệp Nam nghe Hoan Hoan có quà tặng chúng, vui vẻ vào trong phòng chị.
Sau khi Diệp Hoan học tiểu học, cô yêu cầu ba mẹ cho mình ở một phòng. Lý do đương nhiên là cô lớn rồi, là con gái, không nên ở cùng một phòng với các em trai. Cái cớ chính là Nguyên Trân nhà bên, cô ấy còn nhỏ hơn Diệp Hoan vài tháng đã ngủ riêng một phòng rồi.
Diệp Hoan móc hai túi nhỏ màu đỏ ra, vươn tay đưa cho các em trai: “Đây là bùa bình an chị tặng cho hai đứa, sau này phải mang theo bên mình, không được bỏ xuống!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-98.html.]
Diệp Hoan sợ các em trai không nghe lời, nói thẳng không cho chúng lấy xuống. Lỡ như gặp phải nguy hiểm, hi vọng bùa bình an có thể bảo vệ chúng.
Diệp Đông nhận lấy quan sát, trực tiếp bày tỏ: “Hoan Hoan, đây là gì? Còn là màu đỏ, trông giống như thứ cho con gái đeo, em không muốn…”
Diệp Nam nhìn tỉ mỉ chiếc túi rồi nói: “Hoan Hoan, đây là đồ do chị tự làm sao, bên trong đựng cái gì? Hoan Hoan, vì sao chị phải làm màu đỏ, con trai mang theo màu đỏ sẽ khiến người ta cười đó.” Cậu gián tiếp bày tỏ không muốn mang cái túi màu đỏ.
Diệp Hoan nghĩ ngợi, bây giờ là mùa hè, em trai sỉ diện không muốn mang màu đỏ, chỉ đành xoa dịu nói: “Các em không muốn đeo trên cổ, buộc trên eo cũng được, tóm lại phải mang theo bên người.”
Diệp Đông hỏi: “Bên trong đựng cái gì?”
Diệp Hoan mặt không cảm xúc nói: “Bùa bình an.”
Nếu các em trai chê, cũng nhất định khiến chúng mang theo, Diệp Nam đột nhiên có một suy đoán to gan: “Hoan Hoan, đây không phải là do chị vẽ chứ?”
Bởi vì Diệp Đông và Diệp Nam ở cùng Diệp Hoan lâu, chúng đều biết Hoan Hoan còn theo Kỷ sư phụ học thứ khác, nhưng chúng không biết cụ thể Hoan Hoan học gì mà thôi. Mà sau khi Diệp Đông và Diệp Nam dần hiểu chuyện, cũng biết Kỷ sư phụ không phải người thường, chúng theo ông ấy học võ là do hưởng ké từ chị gái.
Diệp Hoan thấy Nam Nam đoán trúng, không phủ nhận, trực tiếp thừa nhận nói: “Là chị vẽ, có thể bảo vệ bình an vào thời điểm quan trọng, nhất định phải mang theo, biết không?”
Diệp Đông ngốc nghếch hoài nghi: “Hoan Hoan, chỉ một tờ bùa nhỏ xíu như vậy thật sự có thể bảo vệ bình an sao?”
Diệp Hoan bĩu môi không vui: “Chị không hi vọng các em có thể đích thân phát hiện tác dụng của nó.” Điều đó đại biểu gặp phải nguy hiểm, mới có thể phát hiện bùa bình an hữu dụng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Đông và Diệp Nam nghe Hoan Hoan nói bùa bình an thật sự hữu dụng, không nhịn được muốn lấy ra xem thử.