Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài - Chương 386
Cập nhật lúc: 2024-04-23 21:31:32
Lượt xem: 290
"A!!" Lão Dương kêu lên thảm thiết, liều mạng đánh Phỉ Phỉ!
Nhưng Phỉ Phỉ chỉ nghĩ tới lời thím nói: "Tìm đúng lỗ tai anh ta, cắn c.h.ế.t anh ta! Nếu không anh ta sẽ hại c.h.ế.t cháu!"
Bởi vậy, bất luận lão Dương đánh, túm con bé như thế nào, Phỉ Phỉ đều cắn rịt tai anh ta không buông!
Lão Dương cảm thấy lỗ tai mình như bị cắn rớt, bản năng sinh lý làm anh ta kêu lên thảm thiết, về sau thậm chí còn không có sức lực túm lấy Phỉ Phỉ nữa!
Rất mau, âm thanh trong góc đã khiến người khác chú ý.
Có người chạy tới: "Làm sao vậy?"
Lúc này Phỉ Phỉ mới nhả ra, miệng đầy m.á.u cùng với một tiếng gào khóc!!
Tai Lão Dương rũ xuống, m.á.u chảy không ngừng, đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, làm gì còn có sức lực quan tâm đến Phỉ Phỉ?
Càng ngày càng nhiều người tụ tập lại, có người thấy Phỉ Phỉ, kêu lên sợ hãi: "Con bé không phải chính là đứa bé mà nhà họ Cố kia đang tìm đấy chứ?"
"Anh đang làm gì vậy? Tôi là nhân viên công tác ở đường sắt, cô bé này có quan hệ gì với anh?"
Không chờ lão Dương nói chuyện, Phỉ Phỉ đã khóc lóc hô to: "Chú ta là người xấu!!!"
Rất mau, lão Dương đã bị bắt đi, hiện tại anh ta không kịp suy nghĩ gì cả, chỉ biết xin giúp đỡ: "Đưa tôi đến bệnh viện, mau, tai của tôi, anh trai của tôi!!"
Nửa giờ sau, người trong nhà họ Cố chạy tới cục cảnh sát, lúc Đàm Ngọc Xu nhìn thấy con gái Phỉ Phỉ thì điên cuồng khóc lớn.
Phỉ Phỉ cũng khóc oa oa, được mẹ ôm, lại giơ tay ôm cả Hà Loan Loan.
Cảnh sát thuật lại quá trình tự cứu của Phỉ Phỉ, mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
Đàm Ngọc Xu cũng rưng rưng nói lời cảm ơn: "Loan Loan, cuối cùng chị cũng biết vì sao mình và Phỉ Phỉ lại thích em như vậy rồi, thật sự rất cảm ơn em!"
Còn Hà Loan Loan cũng không nhịn được rơi lệ, may mà Phỉ Phỉ đã được tìm thấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/chuong-386.html.]
Nhà họ Cố cực kỳ quan tâm đến vụ án này, cục cảnh sát bên kia cũng đã điều tra suốt đêm.
Hà Linh Linh vẫn tính toán dùng ba trăm đồng đó đi cho vay nặng lãi.
Cô ta đang ở trong phòng giao dịch với người khác: "Lần này tính tiền lãi cho anh thấp hơn một chút đấy, nhưng anh nhớ rõ phải trả lại cho tôi đúng hạn..."
Đang nói thì cửa đã bị người ta đá văng ra.
"Công an!!"
Hà Linh Linh sợ tới mức run lên: "Cái, cái gì?"
Giây tiếp theo, còng tay đã chụp vào cổ tay.
Không chỉ là lừa bán trẻ con, rốt cuộc chuyện Hà Linh Linh cho vay nặng lãi trái phép cũng đã bị phát hiện.
Hai việc trái pháp luật chồng lên nhau, lần này Hà Linh Linh không thoát khỏi cảnh ngồi tù được nữa.
Mà lão Dương dính dáng tới rất nhiều bọn buôn người, khai ra ít nhất hơn hai mươi đứa bé bị lừa bán, cảnh sát nhanh chóng đi cứu những đứa bé đó.
Hà Loan Loan cũng không ngờ, Hà Linh Linh đã là mẹ rồi mà còn có thể làm ra chuyện lừa bán trẻ con.
Nhưng Hà Linh Linh tiến vào ngục giam là chuyện hết sức đáng mừng.
Đời trước, Hà Linh Linh làm đủ mọi việc ác, đời này vẫn tội ác chồng chất, ngồi tù là chuyện sớm hay muộn thôi.
Nhưng Hà Loan Loan không ngờ, Hà Linh Linh khai ra hết thảy đều do Hà Loan Loan sai khiến.
Cô ta khai như vậy, Hà Loan Loan chỉ có thể vào phối hợp điều tra.
Hà Linh Linh ở cục cảnh sát giống như nổi điên: "Chính là Hà Loan Loan sai khiến tôi! Cô ta không muốn để con trai cả nhà họ Cố tranh đoạt tài sản với chồng cô ta! Cho tôi tiền, bảo tôi lừa bán Phỉ Phỉ! Kế tiếp còn lên kế hoạch lừa bán Chính Chính!"
Hà Loan Loan nhìn bộ dạng Hà Linh Linh đầu tóc rối bù, nước miếng bay tán loạn chỉ cảm thấy buồn cười.
Nhưng cô cần phải phối hợp điều tra chuyện này.