Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 580

Cập nhật lúc: 2024-11-03 08:39:12
Lượt xem: 7

Kiêu Kiêu rốt cuộc cũng bị anh ta chọc điên!

Đồng chí Đỗ Quân vừa sợ sệt trong lòng lại vô cùng đắc ý, anh ta đứng lên, nhìn Lục Bắc Kiêu: “Cậu nhỏ ta đây nói sự thật! Kiêu Kiêu, con làm lính nhiều năm như vậy, suốt ngày huấn luyện, thể lực đã giảm xuống từ lâu rồi!”

Diệp Kiều ngồi trên ghế salon ngửa đầu nhìn tên ngu ngốc nào đó có vóc dáng cao gầy, như thể nhìn thấy anh ta đã bay lên trời rồi vậy!

Lục đại ma vương đứng lên, sắc mặt nghiêm túc, đồng chí Đỗ Quân sợ đến mức hai chân như nhũn ra, nhanh chân chạy: “Hừ! Tôi đi tìm Manh Manh!”

“Đỗ Quân! Em không ăn cơm à?”. Bà Đỗ nhìn em trai ngu ngốc, lớn giọng gọi.

“Em chờ Manh Manh dậy ăn cùng!”. Anh không quay đầu lại mà chạy thẳng lên cầu thang, thông báo một câu.

“Ôi, yêu vợ lắm nhỉ!”. Bà Đỗ khen một câu, thằng nhóc thúi, có điểm mấu chốt rồi đó…!

Lục Bắc Kiêu nhìn hình bóng vui sướng của đồ đần độn, khóe miệng không khỏi cong lên, kiếp trước, trước khi anh hi sinh, tên đần độn này còn chưa lập gia đình, gia sản cũng suýt nữa bị anh ta thua sạch, kiếp này, nhìn thấy sự nghiệp của anh ta thuận gió xuôi nước, còn tìm được chốn trở về, người cháu này là anh cũng vui vẻ từ tận đáy lòng.

Đương nhiên, trong đó không thể thiếu công lao của nhóc con!

Kiếp này, người được Diệp Kiều dẫn dắt thật tốt không chỉ có cậu nhỏ!

Anh xoay người kéo Diệp Kiều: “Ra ngoài đi dạo đi! Thành phố N mùa này cảnh đẹp vô cùng!”. Nói xong, anh nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Anh còn tám tiếng nữa!”

Câu anh nói khiến cô nhớ về năm đó khi bọn họ vừa mới yêu nhau, cũng ở thành phố N, anh có hai tiếng nghỉ ngơi cũng khẩn cấp đi gặp cô…

Bọn họ dẫn theo ba đứa con rời khỏi nhà cũ nhà họ Đỗ, dạo chơi một ngày ở thành phố N!

Bên kia, đồng chí Đỗ Quân vọt vào phòng tân hôn, dựa lưng vào ván cửa, lẩm bẩm: “Sợ muốn chết, suýt nữa bị Kiêu Kiêu đánh rồi!”

Anh ngẩng đầu lên, chỉ thấy Nhuyễn Manh Manh đang bọc cái chăn màu đỏ thêu hình long phượng màu vàng hoan hỉ, nhìn chòng chọc anh với vẻ mặt ai oán.

Đồng chí Đỗ Quân lập tức khôi phục dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo trước sau như một, nhìn cô gái đã thành vợ chồng danh chính ngôn thuận của mình, ờm, đúng là vẫn chưa quen lắm!

“Nhuyễn Manh Manh, em dậy ăn cơm chứ?”. Anh bước tới, nhìn Nhuyễn Manh Manh đang nhìn mình như nhìn quái vật, hắng giọng nói.

Cô gái xinh đẹp trong mái tóc đen dài, nghiêm mặt, hung dữ nhìn anh chằm chằm!

Nhớ đến cái vẻ cầm thú của anh đêm qua, Nhuyễn Manh Manh có cảm giác như bị vẻ bề ngoài của anh lừa gạt vậy.

Anh trông yếu đuối đó, nhưng tối qua lại dung mãnh như sói!

Cô là nữ cảnh sát, thể lực tốt, thân thủ tốt, thế mà lại bị cái tên yếu đuối này hành hạ đến mức không dậy nổi, đến giờ mà toàn thân vẫn đau nhức khó chịu!

“Em trừng anh xong chưa?!”. Nãy giờ cô không nói gì, anh cau mày hỏi.

Mắt cô vốn đã to, lúc trừng anh giống như muốn ăn thịt người vậy!

“Đỗ Quân, tối hôm qua, anh uống thuốc có phải không?”. Cô nghi ngờ nhìn anh, hỏi.

“Uống thuốc? Uống thuốc gì? Thân thể anh vẫn khỏe, uống thuốc làm gì?!”. Anh khó hiểu hỏi lại.

“Thuốc cường dương!”. Madam nói chắc như đinh đóng cột.

Ngay sau đó, cả căn phòng tân đỏ rực, tĩnh lặng…

!!!

Cô thế mà lại nghi ngờ anh uống thuốc cường dương!

Đồng chí Đỗ Quân cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình bị sỉ nhục!

Anh bước từng bước tới giường, híp mắt nhìn cô: “Nhuyễn Manh Manh, em vẫn còn nghi ngờ anh không được?”

“Anh không uống thuốc, anh, anh sao lại thế…a…”. Cô còn chưa dứt lời thì người đàn ông yêu nghiệt gầy yếu kia lại đẩy ngã cô!

“Anh làm gì thế?”

“Nhuyễn Manh Manh, anh muốn chứng minh, anh không uống thuốc! Ngay cả bữa sáng anh còn chưa ăn! Cho em nói anh “không được” tiếp này!”. Đồng chí Đỗ Quân khí phách nói.

Cô dâu đêm tân hôn bị hành hạ đến mức mệt mỏi không dậy nổi, khó khăn lắm mới thức dậy, kết quả lại bị tên yêu nghiệt nào đó vừa mới sáng ra đã hóa cầm thú đè bẹp!

Chị đại ngang ngược bị tàn phá đến mức hoa lệ mà khóc.

Dáng vẻ lê hoa đái vũ, vô cùng xứng với cái tên của cô: vừa mềm vừa đáng yêu!

Thấy Nhuyễn Manh Manh khóc thật, đồng chí Đỗ Quân rất đau lòng, một người chưa bao giờ biết an ủi người khác như anh, cứng đờ nói: “Manh Manh, đừng khóc mà, anh sẽ nhẹ chút!”.

Nhìn cái người “xuống giường là đàn bà, lên giường là đàn ông” trước mắt, madam cảm giác cuộc sống sau này của mình nhất định sẽ “vô cùng thê thảm”!

Mồ hôi chảy dọc theo cái cằm xinh đẹp của anh, xưa nay trong mắt cô, anh là người vô cùng yếu ớt, bây giờ trông lại gợi cảm như thế, cô không khỏi đưa tay vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh.

Anh nào có chịu nổi khi cô vuốt ve yêu thương như thế, không khỏi làm nặng thêm…

Ngày hôm sau sau tân hôn, cô dâu ngủ thẳng đến khi mặt trời lặn!

Đồng chí Đỗ Quân muốn đi tìm cháu trai để khoe khoang, kết quả người ta đã bay đi rồi!

“Bận rộn như thế à!”. Đồng chí Đỗ Quân oán trách.

“Cậu nhỏ, anh Kiêu bận rộn thế nào, cậu còn không biết sao?”. Diệp Kiều cười híp mắt nói.

“Đương nhiên cậu biết! Cho nên, Kiêu Kiêu vẫn yêu cậu!”. Đồng chí Đỗ Quân đắc ý nói.

Diệp Kiều: “…”

“Cậu nhỏ, madam với anh Kiêu, cậu yêu ai hơn?”. Diệp Kiều cố ý trêu cái tên đần độn này.

“Đương nhiên là Kiêu Kiêu!”. Đồng chí Đỗ Quân đáp lời không hề nghĩ ngợi, madam nào đó đã đứng phía sau anh, lúc anh xoay người lại, quả thật bị hoảng hồn!

Nhuyễn Manh Manh thật sự thấy hơi chua trong lòng, bởi vì cái tên này mặc dù là bạn với cô, nhưng vẫn không biểu hiện ra tình yêu của một người đàn ông đối với một người phụ nữ, luôn nói lời ác độc, cao ngạo!

Cô cố ý xoay người đi về phía khu vườn sau nhà.

“Cậu nhỏ cậu nhỏ, madam đau lòng rồi! Cậu mau đi dỗ cô ấy đi! Phụ nữ nào có thể bằng lòng chấp nhận chồng mình nói yêu người khác, không yêu mình chứ!”. Diệp Kiều vội vã đẩy anh, khuyên nhủ anh.

Đồng chí Đỗ Quân nhìn bóng lưng cô đơn của Nhuyễn Manh Manh, nghĩ lại tối hôm qua cô ấy mới nói yêu mình, thế là vội vàng chạy nhanh tới.

Xa xa, anh nhìn thấy Nhuyễn Manh Manh ngồi xổm bên góc tường, dáng vẻ đó trông như một cô gái đau lòng khổ sở, trái tim của đồng chí Đỗ Quân như thắt lại…

“Nhuyễn Manh Manh! Em khó chịu cái gì vậy?! Tấm lòng của anh dành cho em thế nào, em vẫn không nhìn ra được sao?!”. Anh đứng trước mặt cô, cúi đầu nhìn cô đang ngồi xổm, lớn tiếng nói.

Giọng điệu rất hung dữ.

Nhuyễn Manh Manh không nói lời nào, hít mũi, tỏ vẻ rất khó chịu.

“Em nói anh ngốc, em mới ngốc! Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã rung động với em rồi, chưa từng có một người phụ nữ nào khiến anh rung động! Em nói anh không phải kiểu em thích, anh còn đau khổ nửa năm! Sau đó đến Hong Kong, cố ý đi dạo trong khu vực làm việc của em, muốn nhìn trộm em, ai ngờ thật sự bị người ta ăn trộm, còn bị đánh…”

Đồng chí Đỗ Quân nói ra những lời mà những tưởng anh sẽ chôn giấu trong bụng cả đời, madam đang ngồi chồm hổm dưới đất cũng phải sững sờ…

“Thấy em đã có bạn trai, trong lòng anh khó chịu muốn chết, sau đó em còn đi xem mắt, ngoài mặt thì anh tham mưu giúp em, nhưng trong lòng khó chịu thế nào không cần phải nói!”. Đồng chí Đỗ Quân lại nói, hai tay siết chặt.

Madam đột nhiên đứng lên, ôm lấy anh, rất chặt, mấy năm nay, mặc dù anh là một người “bạn xấu”, nhưng vẫn giúp đỡ cô, lúc cô bị thương, lúc nhà cô xảy ra chuyện…

Được cô ôm, trái tim anh dần yên ổn lại, giống như lần đầu tiên gặp cô, ngồi sau xe cảnh sát của cô, ôm cô thật chặt, giống như lúc theo cô đi cứu Kiều Kiều, cái cảm giác kiên định vững vàng này ấy!

Như thế đã được định sẵn, cô phải là người bạn đồng hành khác của anh…

“Nhuyễn Manh Manh, em đừng buồn, người anh yêu nhất đương nhiên là em!”. Đồng chí Đỗ Quân nghiêm túc nói.

Anh lại nghe thấy người trong lòng cười haha!

“Em có buồn đâu, vừa rồi cố ý lừa anh nói ra lời trong lòng thôi!”

Đồng chí Đỗ Quân: “…”

Hừ, đêm nay tiếp tục bắt nạt cô ấy!

Sau này mỗi tối đều phải bắt nạt cô ấy!

DTV

Thời kỳ cửa sổ của HIV là 26 tuần, bắt đầu từ tuần thứ 6, mỗi cuối tuần Đường Thiếu Đình đều đi xét nghiệm một lần, kết quả đều âm tính, tuy sau lần đó anh đã uống thuốc phòng chống trước tiên, nhưng anh vẫn không yên lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-580.html.]

Phải biết rằng, đàn ông xxx với đàn ông mà không có biện pháp an toàn thì vô cùng dễ lây nhiễm HIV, đặc biệt là còn chảy máu!

Cho đến ba tháng sau, kết quả xét nghiệm vẫn âm tính, dường Thiếu Đình mới hoàn toàn yên tâm!

Lục Bắc Kiêu liều c.h.ế.t lấy thuốc giải để cứu anh, cái mạng này quý giá lắm, nếu như c.h.ế.t trong tay một tên gay thì oan uổng quá!

Mỗi lần nhớ lại là anh lại cảm thấy xui như chó!

May mà cái tên đáng c.h.ế.t kia thức thời, ba tháng nay không xuất hiện nữa!

Anh cam đoan, anh mà gặp lại cô thì chắc chắn sẽ không khách sáo!

Xúc cảm đàn hồi mà không phải mềm mại, cảm giác quấn chặt, ấm áp, ngây ngất, mái tóc dài hơi xoăn màu đỏ của người phụ nữ lay động, ngửa đầu, không ngừng kêu to…

Người đàn ông mơ thấy mộng xuân, toàn thân khô nóng, miệng khô lưỡi khô, nhưng khi người phụ nữ quay đầu lại, toàn thân anh toát mồ hôi lạnh!

Anh tỉnh lại, ảo não chửi tục!

Anh ngồi dậy, chăn mỏng trượt xuống, lộ ra lồng n.g.ự.c rắn chắc của anh, cho dù cuối cùng vẫn thành ác mộng, nhưng nơi nào đó trên người vẫn đang kêu gào, anh không thể làm gì khác hơn là hút điếu thuốc cho tỉnh táo tinh thần!

Ba tháng nay, đã không phải lần một lần hai anh mơ thấy mộng xuân rồi, hầu như đêm nào cũng mơ, cảm giác trong mơ quá chân thực, quá ngây ngất…

Anh thế mà lại nhớ mãi không quên một tên gay!

Đình Tử, mày sắp xong đời rồi!

Anh tự giễu trong lòng!

Tìm phụ nữ thì sẽ tốt thôi, nhất định là như vậy!

Mỗi lần em Kiều nhắn tin đến hỏi thăm anh có bạn gái chưa là anh luôn nói rằng vẫn đang tìm!

Nào có nói là mình bị một tên gay chà đạp, sợ bị si đa, không dám hẹn hò!

Quán bar bên cạnh sau khi chuyển nhượng thì lại khai trương lần nữa.

Ngày khai trương đầu tiên, buổi tối trong quán bar có vũ hội hóa trang, phàm là khách hàng đeo mặt nạ vào quán đều không tính tiền rượu.

Trong qán bar đèn màu rực rỡ, cả trai lẫn gái đeo mặt nạ nhảy múa, mập mờ, có cái mặt nạ che giấu, bọn họ phóng túng hết mình hơn, cũng càng tăng thêm cảm giác kích thích!

Một người đàn ông đeo mặt nạ kỵ sĩ vừa bước vào quán bar đã hấp dẫn nhiều người phụ nữ đeo mặt nạ đến gần, hết cô này đến cô khác, chưa có cô nào khiế anh ta có thể khiến anh ta dâng trào nhiệt huyết và hứng thú nhảy múa ca hát cả.

Ngọn đèn mập mờ trong giai điệu soi động, đám đông chen lấn, mấy người đàn ông đến gần một cô gái đeo mặt nạ công chúa màu trắng khảm vô số kim cương giả, cô nhanh chóng né phải né trái, cuối cùng cơ thể ngã vào lồng n.g.ự.c của kỵ sĩ…

Lúc xoay người đối mặt với anh, khung cảnh mờ tối, bầu không khí cuồng nhiệt, bàn tay công chúa vuốt ve lên n.g.ự.c kỵ sĩ mang tính dò xét, anh cũng không từ chối.

Cô gái mặc quần sooc jean, áo ba lỗ đen trễ ngực, trên n.g.ự.c có xăm hình hoa hồng đen, một kẻ yêu tinh như vậy lại đeo chiếc mặt nạ công chúa tượng trưng cho sự thuần khiết, thú vị!

Ngón tay cô như thể có điện, vẽ vòng tròn lên n.g.ự.c anh xuyên qua lớp áo, giữa đôi môi đỏ mọng đẹp lạ thường là đầu lưỡi mềm mại như xà tinh, khi thì thè ra khi thì rút vào, sau lưng có người đẩy cô một cái, cô càng dính chặt vào anh hơn…

Hầu kết kỵ sĩ rung động, anh thừa nhận, anh đã bị người phụ nữ xa lạ này chọc ghẹo rồi!

Anh đưa tay muốn tháo mặt nạ của cô xuống, lại bị cô ngăn lại: “Anh, có hứng thú với tôi phải không?”

Cô dùng tiếng Anh lưu loát nói vào lỗ tai anh.

“Cô nói xem?”. Anh cong môi hỏi lại.

“Anh vô cùng có hứng thú đối với tôi…”. Cô lại nói nhỏ bên môi anh.

Sau đó cô lùi về sau một bước, chủ động tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt thanh thuần với nụ cười ranh mãnh.

“Anh Đình, đã lâu không gặp ~”. Cô nhìn người đàn ông đã cứng đờ bất động, cười nói.

Trong ánh đèn mập mờ, cô gái đeo mặt nạ công chúa màu trắng khảm vô số kiem cương đập vào trong tầm mắt anh! Hơi thở mùi đàn hương tỏa ra từ miệng cô, mặc dù hai mắt được mặt nạ che chắn, nhưng vẫn có thể thấy cô tỏ ra rất vô tội.

Nhưng cách ăn mặc của cô thì lại chẳng vô tội!

Quần sooc jean, áo ba lỗ màu đen trễ ngực, trên n.g.ự.c có hình xăm hoa hồng đen, trông như yêu tinh vậy!

Lại còn đeo mặt nạ công chúa tượng trưng cho sự thuần khiết!

Anh cong môi, vẫn không nhúc nhích, nhìn cô “biểu diễn”!

Cô to gan chủ động kéo anh tay, đi đến sàn nhảy chật chội đông người, anh cũng không đẩy cô ra, hai người lên sàn nhảy, công chúa thè chiếc lưỡi mềm mại l.i.ế.m môi, sau đó giơ hai cánh tay lên, cơ thể trước lồi sau vểnh trông rất vô tội, uốn éo theo âm nhạc giống như rắn vậy!

Ánh mắt kỵ sĩ nhìn cái miệng anh đào tỏa ra hơi thở đàn hương, nhìn đầu lưỡi phun ra nuốt vào như xà tinh, anh mất hồn, cô bị người phía sau đụng vào, cơ thể yếu ớt không xương va vào người anh lần nữa, mềm mại dựa vào lồng n.g.ự.c nóng bỏng của anh, cô lại không rời đi, hai cánh tay lớn mật ôm anh, đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng anh.

Đầu ngón tay cô như thể chứa điện, hữu ý vô tình làm anh nhiễm điện.

Người đàn ông trường thành 32 tuổi, không thể nào không biết điều này thể hiện cho cái gì.

Hầu kết của kỵ sĩ không tự chủ rung động, anh thừa nhận, anh bị cô gái xa lạ này trêu chọc rồi!

Tay cô rời khỏi lưng anh, cô xoay người rời đi, trong lòng anh không hiểu sao thấy hơi mất mát, công chúa lại đột nhiên xoay người dán về phía anh, hai cánh tay trực tiếp vòng lấy cổ anh, kiễng hai chân lên, bờ môi như vô tình như cố ý lướt qua cô anh.

Hơi thở mạnh mẽ chỉ thuộc về anh là mùi hương mà cô quyến luyến.

Cô rõ ràng cảm thấy bắp thịt trên người anh căng cứng, nhiệt độ cơ thể anh cũng đang tăng cao.

Anh không đẩy cô ra!

Cô gái nhếch môi nở nụ cười đắc ý, nói bằng tiếng Anh lưu loát: “Nơi này ồn quá, chúng ta ra ngoài trò chuyện nhé?”

“Tự tin vậy sao?”. Anh cũng hỏi lại bằng tiếng Anh lưu loát, giọng khàn khàn mà gợi cảm, khiến người ta c.h.ế.t chìm.

“Anh có cảm giác với tôi!”. Tay cô nhẹ nhàng chuyển động trên thắt lưng của anh, cơ bắp của anh càng căng cứng.

Anh không nói nên lời, giữ lấy eo cô, xoay người lách ra khỏi sàn nhảy. Trên sàn nhảy, một người phụ nữ mang mặt nạ con bướm trơ mắt nhìn cảnh tượng đó.

Ra khỏi quán bar, Đường Thiếu Đình vừa định tháo mặt nạ của cô ra thì bị cô ngăn cản, anh buông lỏng cô ra, đi về phía căn cứ quán bar bên cạnh, cô nhanh chóng nắm lấy tay anh.

“Anh Đình về sớm thế à!”. Tay trống cất giọng nói, ngay sau đó thì thấy một người phụ nữ đi theo bên cạnh anh.

Đường Thiếu Đình mở đèn lớn của quán bar lên, sáng trưng, có thể thấy rõ người phụ nữ gợi cảm đeo mặt nạ công chúa, cô ấy có mái tóc màu đen, nơi n.g.ự.c xăm hình hoa hồng đen, dáng người ma quỷ, là phụ nữ thứ thiệt!

Anh lấy mặt nạn kỵ sĩ xuống, ra hiệu cho người pha rượu mang rượu lên.

Anh ngồi trên ghế chân cao, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, cô gái vẫn còn đeo mặt nạ công chúa bước tới, ngồi xuống.

“Anh Đình, đây là chị Đình à?”. Có người nói.

Đường Thiếu Đình từ chối cho ý kiến, cười như không cười.

“Sẽ không giống Ưu Ưu đấy chứ!?”. Sau này bọn họ cũng mới biết Ưu Ưu là gay, bởi vì anh Đình đã thông báo rồi, không cho phép Ưu Ưu tới căn cứ, nói cô ấy là người chuyển giới.

Lần này Đường Thiếu Đình giơ ly rượu ném qua!

“Muốn c.h.ế.t à! Nào có nhiều người chuyển giới như vậy! Anh Đình đây chỉ có cảm giác với phụ nữ thôi!”

“Cho nên, anh thừa nhận có cảm giác với tôi?”. Người phụ nữ dùng tiếng Anh lưu loát hỏi.

“Còn phải hỏi à, anh Đình nói, đêm nay sẽ mang chị Đình về cho chúng tôi, hơn nữa còn là phụ nữ thứ thiệt, không có cảm giác thì anh ấy sẽ không đưa về đâu!”. Tay trống cất giọng nói.

Đường Thiếu Đình từ chối cho ý kiến, khóe miệng nở nụ cười xấu xa.

Cô gái đeo mặt nạ công chúa cong môi cười, lấy mặt nạ xuống.

Một khuôn mặt thuần khiết, vô hại, thanh thuần như thiên sứ đập vào mắt anh!

!!!

Nụ cười xấu xa của Đường Thiếu Đình lập tức cứng đờ, cả người anh cũng đều cứng đờ!

“Anh Đình, đã lâu không gặp! Ba tháng nay anh có nhớ em không?”. Ưu Ưu ngồi trên ghế chân cao nhìn anh, cười nhẹ nhàng mà nói với anh, hai mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Lúc này, nhân viên trong quán cũng nhận ra cô, tất cả đều cười ra tiếng heo!

Loading...