Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 584
Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:07:07
Lượt xem: 7
Theo lí mà nói, Đường Thiếu Đình của hôm nay đã không phải là nóng tính và hoang dã lúc trước, đặc biệt là trong 8 năm làm nội ứng, sớm đã luyện được khả năng vui giận cũng không bộc lộ chút cảm xúc nào.
Mà hiện tại, tâm tình của anh hoàn toàn bộc phát trước người đàn ông có ý đồ xấu với Ưu Ưu.
Người đàn ông thô tục bị anh giẩm một cái liền hộc máu, trong miệng không ngừng kêu oan, nhìn không giống nói dối, Ưu Ưu phát hiện trong phòng có một tấm danh thiếp phục vụ Tình Sắc.
Cô cầm tấm danh thiếp lên với vẻ mặt tức giận, xông về phía Đường Thiếu Đình đưa cho anh xem, “Anh Đình, xem ra thằng cha này không giống nói dối.”
“Đại ca tha mạng, tôi quả thật không có nói dối, tôi chỉ kêu người đến phục vụ, sau đó có người đưa đến cô gái này cho tôi” Người đàn ông bị đánh ngã trên đất, đau đơn cầu xin.
Giao dịch không thành còn bị đánh một trận, quả thật quá oan uổng mà.
Đường Thiếu Đình móc điện thoại, bấm điện cho số điện thoại kia, nhưng đầu bên kia mãi không có người nghe.
Ưu Ưu vòng tay quanh n.g.ự.c nhìn người đàn ông nằm trên đất, không biết nói sao.
Lúc bắt đầu có người hỏi cô có bán thân hay không, còn cho cô một chi phiếu không ít tiền, cô nói không bán, không đến một lúc sao lại có người mua 10 bình rượu của cô, sau đó còn động tay động chân vào rượu của cô.
Bọn họ chắc chắn là cùng một nhóm người.
Mục đích là gì?
Là lại muốn cô bị thất thân chứ?
Bọn họ lúc trước muốn mua cô, xem cô như gái gọi, giờ lại giở thủ đoạn khiến cô thất thân, đây là ý gì chứ?
Đang lúc cô thân thần, cánh tay được nắm chặt, mạnh mẽ kéo cô đi ra cửa.
Nếu hôm nay cô không nhanh trí nhổ ngụm rượu đó ra, bị thuốc khống chế, vậy thì anh có thể đã hiểu lầm cô đang bán thân rồi.
Ưu Ưu nhìn bóng lưng người đàn ông âm thầm nghĩ.
Chẳng lẽ người muốn chống đối cô là muốn anh Đình hiểu lầm cô.
“Anh Đình, sao anh lại biết em bị đem đến đây” Co vừa bị anh kéo đi vừa hỏi.
Đường Thiếu Đình nghiêng đầu lại nhìn bắt gặp ý cười trong đôi mắt cô, đồ vô tâm vô phổi, giờ mà còn cười được.
Anh không nói gì chỉ trừng mắt nhìn cô một cái, dẫn cô đi xuống lầu, gặp nhân viên tiếp tân ở dưới lầu hung ác hỏi, “Phòng giám sát ở đâu?”
Cực kì cường thế.
Đường Thiếu Đình mới đến đây sống mới nửa năm, không có thế lực, địa vị, nhưng trước này anh chưa từng là người sợ chuyện cả.
“Tiên sinh, xin hỏi anh là khách hàng của chúng tôi sao? Vì để đảm bảo quyền riêng tư của khách hàng, camera giám sát của chúng tôi phải được cấp trên phê duyệt mới được lấy ra.” Nhân viên lễ tân tuy rằng bị khí thế của anh làm kinh sợ, nhưng không vì vậy mà thỏa hiệp.
“Ít nói lời thừa đi, người của tôi ở chổ các người bị ức hiếp, tôi hỏi lần nữa, phòng giám sát ở đâu?” Anh trừng mắt nhìn cô tiếp tân, lạnh giọng hỏi, ngữ khí rỏ ràng không kiên nhân, dường như nếu không nói cho anh biết anh sẽ đập nát cái khách sạn này.
Cô tiếp tân sợ hãi chỉ trên mặt đất, “Phòng giám sát ở tầng hầm một.”
Đường Thiếu Đình kéo Ưu Ư vào thang máy, tay của anh luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y của cô.
Lúc nãy anh nói, cô là người của anh.
Ưu Ưu trong lòng sung sướng, giằng khỏi tay anh trở ngược tay lại ôm lấy cánh tay anh, đầu dựa vào vai anh, mà anh lại không đẩy cô ra.
Trong phòng giám sát, anh điều chỉnh đến đoạn người đàn ông thư sinh, sau đó lấy điện thoại chụp lại, sau đó chuyển cho đàn em của anh, để bọn họ đi tìm người này.
“Anh Đình, anh nói em là người của anh, em là người gì của anh?” Từ khách sạn đi ra, Ưu Ưu cười híp mắt nhìn anh hỏi.
Đường Thiếu Đình trầm mặt, đem tay cô quấn lấy anh như dây tơ hồng kéo ra, đi về phía xe, dựa vào xe, rút một điếu thuốc ra châm, nơi lòng bàn tay bị điếu thuốc đốt nhau châm chít như bị ong đốt.
Người đàn ông tóc rất ngắn dựa vào xe máy, trên lỗ tai có xổ lổ tay rất rỏ ràng nhưng không đeo gì, khoác chiếc áo vét bên trong là bộ đồ đen thường mặc, các cơ căng cứng như ẩn như hiện bên trong lớp áo. Anh ngậm điếu thuốc trong miệng nhìn thẳng vào đôi mắt đen của anh, không nói lời nào, nhìn vừa nguy hiểm vừa đẹp trai vừa nam tính.
Ưu Ưu giống như cô gái nhỏ bị anh mê hoặc, kiềm chế trái tim đạp bing bang trong ngực, đi về phía anh.
“Anh Đình, em rối cuộc là gì của anh? Anh vì sao lại biết em bị mang đến khách sạn?” Anh dựa vào xe, cô đứng trước mặt anh, vừa hay vừa đúng bằng tầm mắt anh, nhìn chằm chằm cô tiếp tục hỏi.
Đường Thiếu Đình nhìn cô gái trước mặt giống như cô gái hàng thật giá thật còn rất đẹp nữa, có thể nói ở nước T cô là người đẹp nhất, anh vẫn không nói lời nào, chỉ nhìn cô rồi phả ra một hơi thuốc.
Cô hỏi anh, anh hỏi ai đây?
Anh cũng muốn biết đáp án.
Anh là người đàn ông thật 100%, tuy đã cùng cô trải qua một đêm khó quên, còn tưởng cô tức giận, trước đó còn tưởng cô thật sự bán thân, còn tức muốn đi đánh thông dâm nữa.
Ai có thể nói với anh, đây là vì sao?
Anh tuy rằng không cho cô đáp án, nhưng cô đã biết rồi, anh đối với cô so với lúc đầu không giống nhau, có lẽ lúc ở cửa quán bar người đàn ông đó nói “Đừng có nhiều chuyện”, đó là người của anh đang âm thầm bảo vệ cô.
Anh Đình của cô thật là tốt.
Hai người im lặng không nói gì, đôi mắt nhìn thẳng vào nhau, như có gì đó đang dâng trào, không khí đầy vẻ ám muội.
Điện thoại reo lên phá nát không khí này, sau khi anh nghe điện thoại xong, trèo lên xe mô tô, đem đầu thuốc ném xuống đất dẫm nát, đội mũ bảo hiểm lên, khởi động máy. Tuy rằng anh không nói lời nào, Ưu Ưu lại chủ động ngồi phía sau anh, còn ôm lấy eo anh.
Anh không lấy tay cô ra, do cô ôm anh, khóe miệng anh hơi co giật rồi lái xe đi.
Đường Thiếu Đình dẫn theo Ưu Ưu và mấy đàn em đi xuống khu phố mại dâm dưới lòng đất, nơi này vàng thao lẫn lộn loại người gì cũng có, mấy cô gái trang điểm đặc sắc, không phân biệt được gái thật hay người chuyển giới.
Người đàn ông xâm trổ đầy người, bên eo dắt con d.a.o găm, khi thấy bọn họ tới thì cả đám hung ác xông lên, mấy đàn em của Đường Thiếu Đình thì tay lăm lăm gậy bóng chày, chỉ mặt bọn họ cảnh cáo.
Đâu là khu mại dâm lớn nhất vùng, cũng là nơi dơ bẩn xấu xa, là công chúa của nước T, Ưu Ưu chưa bao giờ đến nơi này.
Vốn dĩ nơi giả làm người chuyển giới nhảy múa đã tồi tệ lắm rồi, nhưng so với nơi này còn sạch sẽ hơn.
Anh vừa nhìn đã thấy người đàn ông vẻ thư sinh đưa Ưu Ưu vào phòng ở trong camera, Ưu Ưu cũng nhận ra anh ta, cô còn nhìn thấy người đàn ông lúc đầu muốn đưa chi phiếu cho cô nữa.
“Anh Đình, còn có người đó nữa.” Ưu Ưu lớn tiếng nói.
Người của Đình Tử đi lên phía trước, mang người đàn ông đó đến trước mặt cô, “Ai kêu anh đến hại tôi.”
“Các người là ai, dám đến chổ tôi làm loạn sao, không muốn sống nữa à!” Người phụ nữ trung niên trang điểm như má mì đi ra, hét lớn với bọn họ.
“Chúng tôi đến đây tính sổ với các người!” Ưu Ưu đi lên phía trước một bước, lớn tiếng nói, cực kì khí thế.
“Ô, con nha đầu thối này, khẩu khí còn không nhỏ a!” Má mì nhìn cô chỉ là cô gái chừng hai mươi tuổi, con gầy yếu nữa, động tay muốn đánh cô, nhưng vừa giơ tay lên đã bị ngăn lại giữa không trung.
Ánh mắt Đường Thiếu Đình âm u nhìn bà ta, có khí thế không giận mà uy nói, “Đừng có nhiều chuyện”
Quay người lại nhìn hai người đàn ông, một người là người đưa chi phiếu, một người là người đàn ông bỏ thuốc cô nói ,”Nói, rốt cuộc là ai sai khiến các người hại cô ấy?”
Lúc ở trên đường đến, Ưu Ưu đem chuyện xảy ra tối này đều kể cho anh nghe.
Mua cô không được thị hạ thuốc cô, người đàn ông trong khách sạn không phải là ông chủ gì, chỉ là khách làng chơi, trong này không có mờ ám mới là chuyện lạ.
Ở trên địa bàn của mình, hai người đàn ông làm sao mà nói thật, mà còn keeos mấy người đến đánh bọn họ, đều này làm Đường Thiếu Đình điên lên, cầm cây gậy đánh bóng chày đập mạnh vào quầy rượu, bình rượu vỡ tan tành, rượu văng tung tóe, khiến mọi người kinh hãi kêu lên.
Anh cầm chai rượu vỡ lên, một tay túm áo người đàn ông đưa chi phiếu cho Ưu Ưu, đem đầu vở chai rượu chỉa vào cổ hắn ta, chỉ chạm vào một chút mà m.á.u đã chảy ra.
Sự quyết liệt đó, dường như đối phương không trả lời thi anh sẽ c.ắ.t c.ổ đổi phương.
Người đàn ông đó đến hít thở còn khó khăn, cảm nhận chất lõng ấm chảy ra từ cổ họng, hắn ta sợ hãi, chân tay mềm nhũng vội lấy điện thoại ra, “Tha, tha mạng, tôi nhận đơn hàng trên mạng, tôi, tôi không biết đối phương là ai, chỉ bảo tôi mua cô ấy một đêm, cô ấy không bán, thì kêu chúng tôi hạ thuốc cô ấy.
Nhìn người đàn ông bị dọa sợ toàn thân run rẫy, Đường Thiếu Đình híp mắt nhìn tin nhắn trong điện thoại.
Có thể xác định hắn ta không có nói dối.
Cô buông cổ đối phương ra, không trả điện thoại cho hắn ta mà lấy ra gọi lại số đó, nhưng bên kia không có ai nghe máy.
“Các người c.h.ế.t trân ở đó làm gì, dám đến địa bàn của tôi động thủ, không muốn sống nữa rồi!” Má mì nhìn người mình không bị nguy hiểm nữa thì khoa trương nói.
Đám người liền đánh về phía bọn họ, Đường Thiếu Đình lập tức ứng chiến, có một người đánh gậy sắt về phía Ưu Ưu, cô theo bản năng quay đầu lại, thì cả người được anh ôm vào bảo vệ, thì nhìn thấy anh đạp một chân qua.
Anh cởi chiếc áo khoát ném về phía Ưu Ưu, hai tay nắm chặt cây côn đánh về phía đám người.
Ưu Ưu chỉ muốn nhìn thấy bộ dạng của anh khi đánh đám người này, một lúc sau, người anh mang theo đã đánh đám người kia gà bay chó chạy, một mảnh hỗn loạn.
Anh nắm lấy tay cô, liếc nhìn đám người một cái, rời đi.
Người đàn ông vừa mới đánh nhau xong, toàn thân mồ hôi, ngồi lên xe mô tô, Ưu Ưu lập tức ngồi lên phía sau, ôm lấy vòng eo sáu múi của người đàn ông, xe vừa chạy một lát, phía sau xe của đàn em liền chạy theo.
Một lát sau bọn họ đã về đến quán bar của mình.
“Anh Đình, lúc anh đanh nhau vì em, thật là ngầu” Ưu Ưu xuống xe, nói lớn với Đường Thiếu Đình, “Để em kiểm tra xem anh có bị thương không?”
Cô chạy xung quanh anh một vòng nhìn nhìn nói.
“Anh Đình” lúc này, Thập Tam Muội từ trong quán rượu đi ra, lớn tiếng hét ,”Anh Đình, anh đánh nhau sao?” nhìn thấy anh đứng bên đèn hút thuốc, trên người còn có vết thương, Thập Tam Muội vừa hỏi vừa kinh ngạc.
Ưu Ưu nhìn người phụ nữa tóc ngắn, mặc áo khoác dài, lịch sự gật đầu nhẹ với cô, lực chú ý đều đặn trên vết thương của Đường Thiếu Đình.
Đường Thiếu Đình nhìn Thập Tam Muội gật đầu, “Người về hết rồi à!”
“Đều về rồi, em giúp anh giải thích với bọn họ, bọn họ nói lần sau sẽ hẹn lại anh” Thập Tam Muội cười nói.
Đường Thiếu Đình gật gật đầu, “Cô ở đây chơi, tôi về trước”
Anh nói xong thì lên xe khởi động máy, Ưu Ưu vẫn đứng nguyên tại chổ.
Anh đội nón bảo hiểm lên, bóp kèn xe, đôi mắt sau lớp kính nhìn vào cô nhóc đang đứng bất động ở đó.
Ưu Ưu giả ngốc, vẫn đứng yên.
Còi xe lại vang lên, cô nhìn anh hai chân chống xuống đất, quay đầu xe về phía cô.
“Lên xe” anh đầy lớp kính lên, trừng mắt nhìn cô lớn tiếng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-584.html.]
“Anh Đình, anh muốn em cùng anh về nhà sao?” Đầu máy xe nổ rất lớn, Ưu Ưu cố ý hỏi lớn, đúng lúc DJ trong quán bar đang hút thuốc nói chuyện phím gần đó.
Anh Đình muốn giữ Ưu Ưu yêu nghệt về nhà?
DJ đang hút thuốc nói chuyện phím khó tin nhìn qua bên đó, tin này thật chấn động a! Anh Đình lúc trước không phải luôn chán ghét Ưu Ưu sao?
Ưu Ưu mĩm cười nhìn Đường Thiếu Đình đang ngồi trên xe mô tô, hừ, cô chính là cố ý nói vậy, ai biểu lúc trước anh đuổi cô ra khỏi nhà chứ!
Nụ cười của Thập Tam Muội ở bên cạnh càng lúc càng cứng.
Đường Thiếu Đình trừng mắt nhìn Ưu Ưu không chịu lên xe, sao không rỏ tâm tư cô nàng chứ, rỏ là cố ý mà!
“Anh Đình, không phải lúc trước anh đuổi em ra khỏi nhà sao? Sao giờ lại muốn đưa em về nhà hả?” Cô tiến lên phía trước, ghé vào lỗ tai anh, nói nhỏ bên tai anh, muốn vả vào mặt anh.
!!!
Nhóc này, được đằng chân lấn lên đằng đầu a!
“Ngốc à, không thấy có người muốn hại cô sao? Có đi theo tôi không, tuy cô quyết định” Anh cùng bắt chước cô nhỏ giọng nói chỉ có cô nghe thấy.
Lí do này dường như anh đang nói cho chính mình nghe.
Chẳng qua là đúng là có người muốn cài bẫy cô, đúng là đối phương làm kín kẻ đến một giọi nước không lọt, anh đã cho người đi điều tra số điện thoại, không biết nhóc này đắc tội vời người nào rồi!
Thật là đại phiền phức mà!
“Được a! Em liền đi cùng anh!” Ưu Ưu cố ý nói lớn, giờ chân lên trèo lên phía sau xe mô tô, hai tay ôm lấy eo anh, “Chị Thập Tam, hẹn gặp lại”
Cô còn chưa nói hết xe mô tô đã chạy đi, để lại Thập Tam Muội vẻ mặt cứng đờ vẫy tay chào, còn một tay khác nắm chặt lại!
Người phụ nữ lúc này n.g.ự.c đạnh phập phồng, đợi khi xe mô tô chạy mất mới bình tĩnh lại.
Người từng ngồi sau xe của anh, diệu võ dương oai chính là Thập Tam Muội cô!
Dj nhiều chuyện xông vào quán bar lớn tiếng hét lên, “Tin mới tin mới đây, Anh Đình dẫn Ưu Ưu yêu nghệt về nhà rồi!”
….
Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng nghe thấy tiếng xe của cha hiền từ xa truyền đến đã chạy ra đón, Ưu Ưu từ trên xe phóng xuống, hai đứa nó vừa thấy cô liền không ngừng vây đuôi, trong miệng phất ra âm thanh chào mừng nhiệt tình.
“Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng, lần này anh Đình cầu xin tao về đấy!” Mới vừa vào tới cửa cô đã lớn tiếng nói với bọn chúng, lời này là cố ý nói cho Đường Thiếu Đình nghe, sau đó cô nói nhỏ với hai đứa nó, “Mẹ đã nói sẽ quay lại mà, bây giờ về rồi, mẹ không có khoác lác đúng không?”
Anh cầu xin cô trở về?
Cô đối với hai con ch.ó không hiểu tiếng người cũng có thể nói dối, đúng là nhân tài mà!
Đường Thiếu Đình cầm túi của Ưu Ưu đi vào, trừng mắt người đang đắc ý với hai con chó, nghiêm nghị nói, “Còn không đi nấu cơm!”
Ưu Ưu quay lại nhìn anh, “Anh Đình, anh vì cái gì mà sợ em bị hại vậy? Em là gì của anh, sao anh quan tâm như thế?”
Cô tiếp tục truy vấn, không ép anh nói ra sự thật không thôi.
Đường Thiếu Đình tức giận muốn đạp một cước vào người nào đó, quay người đi về phòng.
Anh cũng có biết gì đâu, cũng không muốn biết, dường như nguyên nhân đó như mãnh thú khiến anh né ra…
…
Ưu Ưu bưng hai bát mì ăn liền đi ra, anh vừa mới tắm đi ra, trên người có một chút vết thương lúc đánh nhau.
“Ngoại trừ nấu mì ra, cô không nấu được món gì khác nữa hả?” Đại nam nhân nhìn bát mì kia bắt bẻ.
“Còn có thể nấu cháo.” Ưu Ưu cực kì tự hào nói.
Đường Thiếu Đình:”…”
“Anh Đình, em bôi thuốc giúp anh!” Cô muốn bôi thuốc giúp anh nhưng bị anh né ra.
Bưng cái bát mì có cho thêm thịt nguội ngồi một bên anh.
“Không phải anh chê sao?” Ưu Ưu quệt miệng nói.
“Cô im cho tôi nhờ!” Đường Thiếu Đình nghiến răng nói, nhìn cô chằm chằm nói.
Ưu Ưu ngồi một bên im lặng ăn mì.
Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng chạy vào cùng muốn ăn, Ưu Ưu định gắp trứng cho tụi nó liền bị anh trừng mắt.
“Yêu nghiệt chỉ có thể sống đến năm sáu mươi tuổi, cô lại mỗi ngày thức khuya rồi lại uống rượu, không muốn sống nữa rồi sao?” Rất lâu sau đó anh nhẹ giọng nói.
Ưu Ưu đăng ăn mì làm như không nghe, anh tức giận trở đầu đũa gỏ đầu cô.
“Tôi đang hỏi cô, không nghe thấy à?” Anh hung dữ nói.
“Anh Đình, không phải anh muốn em im lặng sao?” Một đôi mắt hắc bạch phân minh của Ưu Ưu nhìn lại anh.
Bốp bốp bốp.
Anh vì cái gì mà thích bị cô vả mặt thế chứ?
Ưu Ưu quệt miệng, nhìn khuôn mặt đang xanh lè của anh nhún nhún vai.
Đường Thiếu Đình tức đến thở hộc hộc, anh vì cái gì mà muốn đem cô về nhà chứ?
“Tôi hỏi cô thì cô trả lời, không hỏi thì cô im lặng. Trả lời câu hỏi vừa rồi!” Anh nghiêm mặt nói.
Cho anh bá đạo, cho anh ngang ngược!
Sau này anh sẽ không có ngày nào sống dể chịu đâu!
Ưu Ưu âm thầm oán.
“Vì bán rượu kiếm được nhiều tiền đó, anh lại không cho tôi làm ở quán bar của anh… Anh Đình, sao anh lại quan tâm sức khỏe của em chứ? Anh yên tâm, em khỏe lắm!”
Nói đến câu sau, lại bị anh trừng mắt nhìn.
“Gần đây cô có đắt tội người nào không?” Anh nghiêm túc nhìn cô hỏi.
Ưu Ưu lắc đầu, “Có người cố ý muốn anh hiểu lầm em, anh Đình, có phải anh ở bên ngoài trêu hoa nghẹo nguyệt không?”
Trong câu nói có sự chut xót, giống như bạn gái đang chất vẫn bạn trai.
DTV
“Tôi trêu hoa nghẹo nguyệt thì liên quan gì đến cô?” Anh đứng lên trào phúng phản bác.
Anh dám trêu hoa nghẹo nguyệt tôi sẽ chặt anh thành tám khúc cho chó ăn.
Ưu Ưu tức phì phò nói trong lòng.
“Tôi tạm thời cho cô ở đây, nhưng mà cô không được phép đi lên lầu, chỉ được ở lầu dưới! Sau này đừng bán rượu ở quán bar bên cạnh nữa, đến quán tôi bán đi! An phận, ít gây chuyện giúp tôi!”
Anh đi được vài bước thì quay lại nhìn cô, trậm giọng nói, bộ dạng như đang khai ân vậy.
“Em ở lầu dưới? Vậy làm sao mà tắm rửa?”
“Lầu một có nhà tắm!”
“Đó là của Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng! Anh muốn em dùng chung với chó sao?” Ưu Ưu uất ức nói.
“Cô có thể lựa chọn không cần! Nhưng không cho phép dùng nhà tắm trên lầu của tôi” Anh ngang ngược nói, sau đó đi lên cầu thang.
Ưu Ưu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, rất muốn chạy lên đánh anh một trận, đáng ghét!
“Anh Đình không cho phép em lên lầu, là sợ sao?” Ngược lại cô nhìn theo bóng lưng anh nói bóng gió.
“Tôi sợ cô?” Anh quay người lại, hừ lạnh.
“Thì sợ em quyến rủ!” Ưu Ưu tiếp tục khiêu khích.
Đường Thiếu Đình,”…”
Nhóc này thật sự là con giun trong bụng anh sao!
Nếu bỏ mặt cô ở bên ngoài, anh lại không yên lòng, mang cô trở về, lại sợ đối với cô càng lún càng sâu.
Cho nên ngăn cách cô ở lầu dưới.
Anh ném cho cô ánh mắt cảnh cáo ròi đi lên lầu.
“Anh Đình, em biết anh rất quan tâm em mà!” Ưu Ưu ngửa đầu nên nhìn bóng lưng anh bước lên cầu thang, tự tin nói.
Lần này anh không quay đầu lại nữa.
Ưu Ưu quay về phía hai con ch.ó làm dấu “V” chiến thắng.
“Nhưng mà tên cặn bã nào muốn hại bản công chúa chứ?!” Sau khi đắc ý cô ngã người lên ghế sô pha lẩm bẩm.
Cô có tình địch sao?
Hình như ngoại trừ Thập Tam Muội kia, cũng không có người khác phái nào tiếp cận anh cả?
Chẳng lẽ là cô ta?
Cố ý cài bẫy để cô nhảy vào sao, để cho Đường Thiếu Đình hiểu lầm cô bán thân…
Tốt nhất không phải là cô ta!
Ưu Ưu ôm má nghĩ, đột nhiên bụng có cảm giác âm ẩm đau, cô nhíu mày có cảm giác chẳng lành…
Không lẽ cái kia tới…