Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 585

Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:07:09
Lượt xem: 6

Trong phòng tắm Ưu Ưu bực bội nhìn vết dơ trên nội y.

Bụng đau không nói, còn phải để phòng anh phát hiện, cô không muốn bị anh phát hiện, vì nghĩ một cái liền biết cô là con gái hàng thật giá thật.

Bất quá chuyện vui là hiện giờ anh đã bắt đầu quan tâm đến cô.

Nghĩ đến khí thế của anh khi đến “bắt gian”, vì mình mà đánh nhau, đến giờ khi nghĩ lại thì trái tim còn đạp cuồng loạn.

Bụng dưới lại nhâm nhẫm đau, cảm giác thít lại rồi một dòng âm ẩm chảy ra…

!!!

Quả thật là một hoa si mà!

Trong lòng cô càng ghét chính mình!

Sau khi thu thập sạch sẽ, cô từ trong phòng vệ sinh đi ra, trong miệng ngâm nga hát, hai đứa không tim không phổi ngoắt ngoắt đuôi đi theo cô nịnh bợ, muốn được cho ăn.

“Hai đứa ngoan ngoãn ăn thức ăn cho chó đi, mẹ không có mang theo thịt hộp.” Cô sờ lên đầu chúng, cười nói.

Lúc trước vì muốn lấy lòng chúng mà mang theo thịt hộp dụ dỗ.

Hai con ch.ó phát ra tiếng ư ử kháng nghị, Ưu Ưu nghiêm nghị trừng mắt nhìn chúng nó, bộ dạng như mẹ cả nghiêm nghị nói, “Không được kêu! Ngoan ngoãn ăn thức ăn cho chó đi! Nếu không đến thức ăn cho chó cũng không có đâu!”

Nhìn hai đứa lưu manh ngồi xổm trước mặt mình, cô buồn cười không thôi, lúc này điện thoại reo lên, cô cầm lên nhìn tên người gọi là ai, vừa rồi còn cười vô tư giờ sắc mặt nghiêm nghị lại.

Sắc mặt cô hết sức nghiêm túc, khí thế uy nghiêm.

“Báo cáo công chúa, cái hàng ổ mà cô nói, cảnh sát đã hốt trọn ổ rồi!”

“Tôi biết rồi” Cô đứng ở cửa lầu một, nhìn lên lầu hai tránh bị anh phát hiện, cô cúp nhanh điện thoại.

Vẫn chưa tra ra được là ai gài bẫy cô, đối phương rất cẩn thận, giao dịch qua mạng, đưa tiền đặc cọc, sau đó luôn nhắn tin liên hệ, rỏ ràng là không muốn ai biết…

Trời tối phòng yên ắng, người đàn ông nằm trên giường lớn nằm lăn qua lăn lại không ngủ được, đèn trên giường lúc mở lúc tắt, sau đó bực bội đi đến phòng ngủ, xác định cửa phòng không có khóa…

Anh quay người đi rồi lại quay lại cửa phòng bị đẩy ra một khe hở nhỏ.

Anh về giường nằm xuống bất động chờ động tĩnh ở cửa, chỉ là từng giây từng phút trôi qua mà không thấy nhóc kia leo lên vụng trộm.

Đêm nay cô thật nghe lời!

Đường Thiếu Đình chỉ cảm thấy trong lòng như kiến bò, nhột nhột khó chịu, rỏ ràng đã ra lệnh cho cô không được phép lên lầu mà lúc này lại trong mong cô trộm leo lên.

Anh thực sự mình đúng là thần kinh mà!

Biết rỏ cô là người chuyển giới, bất nam bất nữ, nhưng càng ngày lại bị cô khống chế, không phải thần kinh thì là gì chứ?

Anh hầu như thức tới hừng đông cũng không thấy cô vụng trộm leo lên, trong lòng có một phiền muộn to lớn!

Buổi sáng trùm chăn ngủ bù thì đột nhiên trên chăn có cái gì đó nặng nặng đè xuống, người đang rất buồn ngủ đột nhiên hưng phấn lên, giả vờ không kiên nhẫn vén chăn lên.

Một khuôn mặt trắng, con mắt đen, mũi đen, dáng dấp như con ch.ó chớp mắt nhìn anh, không phải anh tưởng tượng, đúng là gương mặt thiên sứ kia!

!!!

Anh tưởng tượng ra gương mặt Ưu Ưu sao! Kết quả lại là hai con ch.ó ngốc!

“Thịt Kho Tàu, Cơm Trắng! Ai cho hai đứa chúng mày lên giường của tao? Đi xuống!” Cha hiền gầm lên.“Gâu gâu gâu” hai con ch.ó trăm miệng một lời sủa inh ỏi kháng nghị, giẫm tời giẫm lui trên chăn.

“Anh Đình, không còn sớm nữa, em có làm đồ ăn sáng nè, đi xuống ăn đi!” Thanh âm của Ưu Ưu từ phía dưới truyền đến,

Cho nên hai con ch.ó này là do cô kêu lên.

Trong lòng Đường Thiếu Đình có một cái gọi là đại phiền muộn.

Mạnh mẽ đuổi hai con ch.ó c.h.ế.t giẫm xuống giường anh, anh trum chăn lên tiếp tục ngủ bù.

Thấy hai con ch.ó đi xuống, không thấy anh đâu, Ưu Ưu lại đợi thêm nữa tiếng cũng không thấy anh đâu.

Lại kêu thêm mấy tiếng nhưng không nghe thấy anh đáp lựi.

Nếu là bình thường lúc này anh đã dắt chó đi chạy bộ rồi, hôm nay sao thế?

“Anh Đình, có phải anh ngã bệnh rồi không?” Cô đi về phía cầu thang hô lớn về phía phòng anh.

Vẫn mãi không nghe thấy tiếng trả lời, cô chạy lên lầu hai, “Anh Đình? Sao không nói tiếng nào? Anh không nói em đi lên lầu đó nhe!”

Người đang trùm chăn trên giường nghe thấy tiếng cô cũng không đáp lại, trong lòng bối rối không thôi.

“Anh Đình, nếu anh không nói, đừng trách em tự tiện lên lầu nhé! Em là lo lắng cho anh thôi!” Ưu Ưu đứng ở cửa, cửa không khóa còn mở hé ra, cô lớn tiếng nói vọng vào.

Vẫn không thấy anh trả lời, cô không còn cách nào khác bước vào lãnh địa của anh.

Phòng ngũ của anh vừa đẹp vừa đơn giãn, nhìn một cái là thấy người trùm chăn trên giường, ở đầu giường có hai cái tủ, trên giường của anh có chăn có mềm.

“Anh Đình, em đã hỏi nhiều lần nhưng không thấy anh trả lời, vây thì đừng có trash em đó nhe!” Ưu Ưu đi đến bên giường, khom người kéo chăn anh ra, “Anh Đình, anh không khỏe sao? Sao muộn rồi còn không dậy?”

Kéo chăn ra chỉ thấy anh mở hai mắt, vẻ mặt tiều tụy.

Cô làm sao mà biết, cái muộn này là do anh vì cô một một đêm mất ngủ!

Đường Thiếu Đình trừng mặt nhìn người mặc quần cao tới eo, áo sơ mi màu vân trắng, tết tóc đuôi ngựa, thanh xuân tràn đầy sức sống, như một học sinh, trong lòng vừa vui vẻ lại vừa tức cô.

“Xen vào chuyện của người khác, ra ngoài!” Lời còn chưa nói hết, đôi tay thon dài trắng nõn kia đã đặt lên trán anh, kiểm tra nhiệt độ.

Cô rất chân thành, sau đó lại lấy tay đo nhiệt độ trán mình, nhìn quả thực mê người.

Rời tay khỏi trán anh, xác định không có sốt.

“Không sốt, Anh Đình, sao anh lại tiều tụy đến vậy!” Ưu Ưu cuối đầu, quan tâm hỏi, môi dường như muốn chạm vào môi anh.

Hai con mắt của người đàn ông đang nhập nhèm lúc này liền tĩnh táo lại, nhưng ánh mắt càng lúc càng mơ màng, người như lửa đốt. Môi cô hồng thắm mềm mại, đầy gợi cảm, lúc nói chuyện phả ra hương thơm ngọt ngào bên mộ anh, đúng là chọc người mà…

“Muốn biết tôi không khoe chổ nào sao?” Trên khuôn mặt đẹp trai có một chút tà khí, khàn khàn hỏi.

Anh thực sự không khỏe mà!

Trong lòng Ưu Ưu căng thẳng lên, “Anh Đình, rốt cuộc anh không khỏe chổ nào? Không phải là di chứng của độc rắn chứ?” Cô ngây thơ quan tâm hỏi.

Vừa dứt lời cơ thể liền bị nghiên về phía trước đổ sập xuống giường.

Người đàn ông xốc chăn lên, xoay người đè cô gái xuống, thân hình cao lớn bao trùm cô thể tinh tế uyển chuyển của cô, áp vào mặt cô, làn da màu đồng trên cổ không ngưng nhấp nhô, cơ bắp căng cứng, nhiệt độ bỏng người…

Tay bị anh nắm lấy keo về một phía bao trọn lấy!

Ưu Ưu trừng to hai mắt, chỉ nghe anh tà khí nói, “Anh Đình cô ở đây không được khỏe!”

Cái bộ dạng đó muốn hư hỏng bao nhiêu có bấy hiêu, cũng trêu lòng cô ngứa ngáy…

Nhìn cô bộ dàng kinh ngạc, người đàn ông nóng lòng hôn lên làn môi mềm mại đầy vị ngọt kia.

!!!

Ôi….

Anh lại khi dể cô, đùa nghịch cô, đúng là lưu manh mà!

Không cho phép cô kháng nghị, miệng bị chặn, tay bị nắm, cô bị anh hôn đến thở dốc, toàn thân nhiệt huyết cuồn cuộn…

Vồn dĩ một đêm mất ngủ, cơ thể mệt mõi, dính vào hương thơm ngọt ngào của cô, giờ đã hóa thân thành cầm thú dũng mãnh.

DTV

Hôn một cách tho bạo như muốn nuốt chửng lấy cô, có lẽ đang trong thời kì kinh nguyệt, cơ thể rất mẫn cảm, hai người lại thân mật như thế, cảm giác từng trận từng trân tuông ra, nghĩ đến cái kia, cở thể Ưu Ưu lập tức căng lên lại sợ bị anh phát hiện.

Nụ hôn của anh rời môi cô, từ từ đi xuống cái cổ trắng như thiên nga kia, một đường gặm mút…

Lúc này anh hoàn toàn bên mất cô là ai, trong mắt anh cô như một cô gái ngọt ngào mà thôi, non nớt ngây ngô, ẫn nhẫn cắn môi.

Cô lại giống như quả táo ngọt ngào trong khu vườn cấm của Adam.

Anh lại nhấm nháp quả táo kia.

Bụng dưới đội nhiên đau, Ưu Ưu cau mày, môi lưỡi anh như có dòng điện, vừa thoải mái vừa khó chịu.

Mặt cô càng lúc càng đỏ, như muốn nhỏ máu.

“Nhóc, nhanh một chút” Anh cắn răng thúc giục, thậm chí còn muốn cô xông lên.

Ưu Ưu mở to đôi mắt mê ly, cắn cắn môi dưới, thân thể cong lên theo bản năng, vạt sao sơ mi lộn xộn, bày ra xuân sắc bên trong như ẩn như hiện, đôi mắt anh càng trầm xuống, nồng đậm dục vọng, muốn, vùi đầu vào cô cắn xe, đem quần áo cô cắn rách ra.

Cắn vào hai hạt đậu nhỏ, nghe tiếng cô rên nhẹ, đang phân vân đến cuối cùng có phải làm phía sau không

Theo tiếng gầm của anh dẫn hai con ch.ó ở phía dưới lầu chạy lên. Hai tay Ưu Ưu đau nhứt, âm thầm thở phào, cũng may anh không động vào phía dưới.

Cô bĩu môi, đem giấy vệ sinh ném đi, Cơm TRắng lập tức chạy đến đem ngậm vào trong mồm.

Ưu Ưu im lặng, dơ quá đi!

Lúc này Thịt Kho Tàu cũng chạy đến, cô nhìn thứ trong miệng nói, nhìn muốn lồi mắt ra.

Con cho khốn kiếp này, trong miệng nó đang ngậm là băng vệ sinh!

!!!!

Bọn chúng lại đi lục túi rách cô đã cột lại!

Đồng đội heo!

AAAA!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-585.html.]

Cô rất muốn đem chúng đi hầm!

Đường Thiếu Đình vừa mới lên chín tầng mây lúc nãy cũng phát hiện thứ mà Thịt Kho Tàu ngậm trong miệng, “Thịt Kho Tàu, trong miệng mày ngậm cái gì vậy?”

Xong rồi!

Tâm Ưu Ưu như muốn treo lên cổ hông, vội vàng từ trên giường phóng xuống.

Thịt Kho Tàu ngoắt ngoắt cái đuôi đi đến bên giường, Đường Thiếu Đình liếc mắt một cái liền biết là thứ gì, ghét bỏ đá văng một cước, bất quá thứ này ở đâu ra, nhìn thì còn rất mới!

Ưu Ưu đứng lên, đi về phía cửa, liền phát hiện băng vệ sinh được bọc lện rơi lả tả trên đất!

!!!

Sao anh lại nuối loại chó nhe thế này chứ!

Cô khom người nhặt lên, tránh cho anh nghi ngờ, nhưng mà người nào đó đã đi đến phía sau cô!

Anh mặc quần jean, dây lưng còn chưa kịp cài, trên không mặc gì, rất nam tính, cơ bụng tám múi như người cá vậy…

“Thứ này là của cô?” Người đàn ông miệng ngậm điếu thuốc, nghi ngờ nhìn cô hỏi.

Ưu Ưu trong lòng hoảng loạn, đại não nhanh chóng chuyển động suy nghĩ đối sách.

Nhìn cô hoảng hốt trốn tránh, lén nhìn anh, sắc mặt đỏ hồng, răng cắn môi dưới, bộ dạng khẩn trương.

Anh mắt anh rơi vào chổ n.g.ự.c còn chưa cài áo chỉnh tề, chổ non mềm nhô lên, cảm giác ở tay kia, rất giống thật không phải là đồ giả.

Mặc dù anh không hiểu nhưng hiện giờ kỹ thuật đã tinh vi như thế sao?

“Là, là của em…” Ưu Ưu thấp giọng nói.

Đường Thiếu Đình anh mắt dời xuống, nhìn cô mặt chiếc quần dài, nghi ngờ trong lòng càng lớn, anh đi đến trước mặt cô, “Ưu Ưu, đừng nói với tôi, cô còn có kỳ nữa nhé! Tôi không ngốc vậy đâu!”

Nhóc này, chắc không phải là con gái thật sự chứ?

Đường Thiếu Đình trong lúc nhất thời có chút mơ hồ, bởi vì từ khi quen biết đến nay anh chưa bao giờ hoài nghi đều này.

Anh đã xem cô như người đồng giới lúc còn ở trong vũ đoàn múa, những người khác đều ghét bỏ cô vì cô là người đồng giới, bởi vì cô không có tiền làm phẩu thuật lần hai, cho nên thành bộ dạng bán nam bán nữ như hiện tại.

Nhưng ở trong đoàn múa cô là người nổi tiếng nhất, vì có cô nên có rất nhiều khách đến xem.

Cô là người như thế nào trước kia anh đều biết rỏ, lúc trước anh thường thấy cô uống rất nhiều loại thuốc kích thích hoocmon, cũng từng thấy cô mượn tiền bọn cho vay nặng lãi, anh luôn tin cô là người đồng giới, đến thứ kia cũng đã cắt sạch sẽ.

Nhưng cô sao có thể là con gái được chứ?

Đối mặt với ánh mắt chất vấn của anh, Ưu Ưu nhìn anh bộ dạng bối rối khó mở miệng, “Anh Đình, không phải trước kia em mất tích 3 tháng sau,… kỳ thực là đi...”

Bộ dạng cô ấp a ấp úng càng làm anh gấp hơn.

“Cô đi làm gì?” Anh nghiêm nghị hỏi.

Ưu Ưu xấu hổ đỏ mặt nhìn anh, “Em, em làm phẫu thuật lần hai đó.... Không phải lúc trước anh cho em một khoản tiền sao, em đã đem trả tiền thuốc hết nhưng vẫn còn thiếu, mấy hôm trước anh lại cho em một khoản, em lấy đi trả nợ, gần đây chăm chỉ làm việc là để có tiền trả nợ! Bây giờ em đã là phụ nữ chân chính rồi!”

!!!!

Đường Thiếu Đình nghiến răng quái dị nhìn cô, anh hiểu cô muốn nói gì!

“Cho dù cô phẫu thuận thành công, không lẽ còn có thể có kinh nguyệt, còn có thể sinh con? Ưu Ưu, bà mẹ nó, cô có nói thật không đó!” Anh đến gần bóp mặt cho cô nhìn anh nói.

“Không phải! Không phải là kinh nguyệt, mà có lẽ là vết thương có thể bị rách, cho nên mới chảy máu...” Ưu Ưu liền nghiêm túc giải thích.

Mà nói chính xác là nghiêm túc nói hưu nói vượn.

“Anh không tin thì cho anh kiểm tra đó!” Cô lại bổ sung thêm một câu, vô cùng nghiêm túc nhìn anh.

Cô biết chắc chắn anh sẽ không kiểm tra mới nói như thế!

Đường Thiếu Đình bán tín bán nghi nhìn cô, nhìn cô không giống nói dối, cô quả thật có khoảng 3 tháng không thấy đâu, giờ cũng đang liều mạng kiếm tiền...

Anh có thể tin hay không đây?

Ưu Ưu bộ dáng ủy khuất nhìn anh, không nói gì chỉ chờ anh nói.

Một lúc sau anh đi vào phòng mặc áo vào rồi kéo cô xuống lầu.

“Anh Đình, anh dẫn em đi đâu?”

“Đến bệnh viện!”

Ưu Ưu:”...”

….

Trong bệnh viện sau khi cô kiểm tra xong, Đường Thiếu Đình lôi kéo vị bác sĩ nữ hỏi mấy vấn đề.

Bác sĩ nói vết thương hồi phục rất tốt, bởi vi đang dương thương cho nên xuất huyết là bình thường, bảo anh yên tâm.

“Anh này, bạn gái anh giờ đã là con gái chân chính rồi, về sau ngoại trừ không thể sinh con ra, cô ấy so với phụ nữ bình thường không có gì khác biệt hết, bao gồm cả sinh hoạt vợ chồng!” Bác sĩ nữ đó nói ngay trước mặt Đường Thiếu Đình và Ưu Ưu.

Ưu Ưu cúi thấp đầu hai má đỏ bừng.

Đường Thiếu Đình vẻ mặt cũng không được tự nhiên, anh mang cô đến bệnh viện chủ yếu là lo cho vết thương của cô thôi!

Lúc quay về xe, thấy anh ngồi trên xe hút thuốc, sắc mặt nghiêm túc, “Anh Đình, bác sĩ nói chúng ta có thể sinh hoạt vợ chồng bình thường, anh không vui sao?”

Anh quay đầu lại sắc mặt âm trầm “Ai làm vợ chồng với cô?”

“Anh so sánh đi, chuyện nam nữ cũng có thể làm bình thường, về sau anh không phải cần từ đằng sau...” Ưu Ưu ấp úng nói, kỳ thực lần đầu tiên cùng là làm bình thường, chỉ tại anh hiểu lầm thôi.

Anh đem đâu thuốc ném vào trong thùng rác, kéo Ưu Ưu đang ngồi ở vị trí lái phụ nói, “Ưu Ưu, là gan cô cũng đủ lớn nhỉ, có biết làm phẫu thuật như thế rất nguy hiểm không?”

Làm phẫu thuật giới tính tỉ lệ nguy hiểm rất là cao, nhớ đến lúc trước cô biến mất ba tháng, có thế c.h.ế.t trên bàn mổ bất cứ lúc nào, anh vừa sợ vừa giận cô.

“Em đương nhiên biết, em đây cũng chỉ muốn là con gái chân chính, cùng anh...” Ưu Ưu hai mắt chân thành thẳng thắng nhìn anh nói, làm cho anh không cách nào kháng cự tình cảm trong đôi mắt đó.

Anh buông cô ra, quay đầu đi, sắc mặt lạnh lùng.

“Sao cô lại tự tin đến thế? Sao biết tôi không phải cô thì không được?” Anh vừa lạnh lùng nói vừa khởi động xe.

Anh còn nhơ rất rỏ, anh ở trước mặt cô từng tuyên bố, cho dù cô là con gái chân chính cũng không yêu cô.

“Em không tự tin đến thế, em biết ánh trăng trong lòng anh là chị Kiều, nhưng mà em muốn cố gắng đến gần anh...” Ưu Ưu quay đầu đi, bộ dáng cô đơn nói.

Anh lại bị cô làm cho cảm động rồi!

Đường Thiếu Đình liếc mắt nhìn qua bộ dáng cô đơn của cô, có một cổ yêu thương truyền đến, anh cũng có thể cảm giác được tình cảm cô dành cho anh là chân thật...

Anh không lên tiếng tiếp tục giả ngốc, anh không muốn nhìn thẳng vào phần tình cảm quái dị này.

Ưu Ưu vừa đến quán bar làm, liền bị nhân viên trong quán hét lên, “Đình tẩu”! Nhân viên của quán đa phần đều chân thành, bởi vì... trong giới này, nhân yêu, người lưỡng tính, đồng tính luyến ái có rất nhiều, nên không có gì lạ.

Bọn họ chỉ giễu cợt trai thẳng như anh Đình, lúc trước còn ghét bỏ Ưu Ưu, bây giờ khác nào tự vả vào mặt mình.

Đường Thiếu Đình đối với quan hệ của mình và Ưu Ưu không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ là khi mấy người chê cười anh thì anh dùng ánh mắt g.i.ế.c người nhìn lại họ.

Bọn họ bắt đầu giờ làm khi người khác đã tan ca, Ưu Ưu cũng đến làm nhân viên phục vụ trong quán bar.

Nhắc đến cũng lạ, Ưu Ưu vừa đến đây thì quán bar bên cạnh liền ít khách đi, bọn họ gọi cô là “Ưu chiêu tài”

“Người đẹp, uống cùng chúng tôi một chén!” Ưu Ưu đến rót rượu cho mấy người khách ở trong góc, trong lúc đó có một người sờ lấy tay cô, cô liền giật tay lại.

“Các vị, thành thật xin lỗi, tôi chỉ bán rượu chứ không bồi rượu!”

“Anh Đình! Người phục vụ này quá không hiểu quy củ, sao anh lại nhận vào? Để cô ta bồi chúng tôi uống rượu đi!” Mấy người đàn ông này quen biết Đường Thiếu Đình, thấy anh đi tới liền cáo trạng.

Đường Thiếu Đình híp mắt, “Rốt cuộc là ai không hiểu quy cũ, các người xem địa bàn của tôi là cái gì, không bán, cút!” Anh lạnh lùng nói.

Mấy người này cũng biết Đường Thiếu Đình không phải là người dể chọc, giận cũng không dám làm gì, ảo não đứng dậy rời đi.

“Sao này khỏi làm ăn gì rồi, ai mà kêu Ưu Ưu bồi rượu đều bị anh Đình đuổi đi!”

Thời điểm này quán không có nhiều khách, lúc Thập Tam Muội đi vào liền nghe thấy bọn họ đang bàn tán cái này.

Ưu Ưu gặp Thập Tam Muội đến, liền nhiệt tình chào hỏi cô, “Chị Thập Tam, hoan nghênh hoan nghênh!”

Người của cô đang theo dõi Thập Tam Muội.

Thập Tam Muội gật đầu đến quầy bar ngồi, Đường Thiếu Đình chào cô một cái rồi có việc đi ra ngoài.

Chỉ lát sau, Thập Tam Muội uống hơi nhiều, cùng mấy người pha rượu ở quầy nói chuyện cô và Đường Thiếu Đình ở Hồng Kông.

“Chị Thập Tam, anh Đình anh ấy là trai thẳng sao?” DJ thừa dịp Ưu Ưu mang rượu đi hỏi.

Thập Tam Muội uống cạn chén rượu, cười nói, “Cái này còn phải hỏi à? Anh Đình đương nhiên là trai thẳng rồi, anh ấy thích nhất là lúc uống rượu có mỹ nữ trái phải hai bên bồi rượu.”

Thời điểm này quán không có nhiều khách, lúc Thập Tam Muội đi vào liền nghe thấy bọn họ đang bàn tán cái này.

Ưu Ưu gặp Thập Tam Muội đến, liền nhiệt tình chào hỏi cô, “Chị Thập Tam, hoan nghênh hoan nghênh!”

Người của cô đang theo dõi Thập Tam Muội.

Thập Tam Muội gật đầu đến quầy bar ngồi, Đường Thiếu Đình chào cô một cái rồi có việc đi ra ngoài.

Chỉ lát sau, Thập Tam Muội uống hơi nhiều, cùng mấy người pha rượu ở quầy nói chuyện cô và Đường Thiếu Đình ở Hồng Kông.

“Chị Thập Tam, anh Đình anh ấy là trai thẳng sao?” DJ thừa dịp Ưu Ưu mang rượu đi hỏi.

Thập Tam Muội uống cạn chén rượu, cười nói, “Cái này còn phải hỏi à? Anh Đình đương nhiên là trai thẳng rồi, anh ấy thích nhất là lúc uống rượu có mỹ nữ trái phải hai bên bồi rượu.”

Loading...