Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:07:11
Lượt xem: 7
“Anh Đình còn thích con nít, tôi nhớ lúc trước anh ấy từng nói với tôi, nói sau này muốn sinh một đội bóng nữa kìa!” Chị Thập Tam say khướt, lớn tiếng nói.
Ưu Ưu vừa mang rượu về vừa hay nghe thấy, cô không phải ngốc, đương nhiểu hiểu lời bóng gió của chị ta.
Cố ý nói cho cô nghe sao?
Cố ý nhấn mạnh anh là trai thẳng sao, nói anh thích trẻ con, là đang nói cô là yêu nhân không thể sinh con sao?
Ưa thích mỹ nhân, là chị Kiều sao?
Cô ta cho rằng cô không biết quá khứ của anh sao?
Ưu Ưu trong lòng hừ lạnh, làm bộ không nghe thấy, tiếp tục việc của mình.
“Chị Thập Tam, hỏi thật nhé, chị trước này từng có tình cảm với anh Đình không?” DJ lại bắt đầu nhiều chuyện, cười ha hả hỏi chị Thập Tam.
Ưu Ưu vừa lau bàn vừa vểnh tai nghe câu trả lời.
“Sao mọi người lại nghĩ vậy, tôi với anh Đình là anh em vào sinh ra tử, không như mọi người nghĩ đâu!” Thập Tam muội cất giọng đầy nghĩa khí nói.
Cô nói xong thì đừng lên rời đi, “Tối nay tới đây thôi, các người ở lại chơi, chị rút trước đây!”
Ra bên ngoài vừa gặp Đường Thiếu Đình lái xe máy về, cô lên tiếng chào, “Anh Đình, bọn A Canh hẹn nhau ăn cơm, anh có đến không?”
Đường Thiếu Đình giơ tay nhìn đồng hồ, đã hơn 10 giờ rồi, anh mỗi tối đều cùng Ưu Ưu về không thức qua đêm.
Nên trực tiếp từ chối Thập Tam Muội.
“Anh Đình bây giờ lo yêu đương rồi, anh em trước kia đều không cần, đúng là trọng sắc khinh bạn!” Thập Tam Muội nửa thật nữa đùa nói.
“Thập Tam, tôi đã không còn là Đình Tử của trước kia.”
Cho nên anh cũng không phủ nhận anh đang cùng nhân yêu Ưu Ưu kia đang yêu đương nhau sao?!
Nhìn bóng lưng anh đi vào quán bar, hai tay Thập Tam Muội nắm chặt lại, cảm giác không cam lòng giống như ngọn lửa bùng cháy trong lòng cô.
Vốn cho rằng yêu nhân Ưu Ưu này là người tùy tiện bán thân, nhưng không ngờ rằng cô không bán nên cô cho người hạ dược cô, cô biết người của anh Đình luôn theo dõi trợ giúp Ưu Ưu, cho nên nếu biết Ưu Ưu bán thân sẽ báo cho anh, đến lúc đó anh sẽ đến bắt gian, hiểu lầm Ưu Ưu.
Ai mà ngờ đến Ưu Ưu này không những không làm mà Đường Thiếu Đình cũng không có hiểu lầm cô, còn mang cô về nhà , cho cô làm việc tại quán của anh nữa.
Nhớ đến điều này cô càng hận muốn chết!
May mắn là bọn họ không tra ra được chuyện này là do cô làm, cô sợ bọn họ tra ra được, nếu không mối quan hệ của cô và Đường Thiếu Đình liền chấm dứt, anh ghét nhất là những cô gái âm độc.
Bởi vì mẹ anh bị kẻ thứ ba hại chết!
Cô trước kia đã thích anh, nhưng anh mất tích liền 8 năm, vốn cho rằng đời này không gặp lại anh nữa...
Khi hai người gặp lại cô làm sao mà không tranh thủ cơ chứ?! Nhưng ai mà người bị một người bất nam bất nữ cản đường!
…
Trong phòng tắm lớn, khói bốc lên, cô gái nằm trong bồn tắm hưởng thụ, sau khi dì cả đi qua, cô cuối cùng có thể thoải mái tắm một trận.
“Ai cho cô lên lầu hai?” Đường Thiếu Đình vừa ở bên ngoài về, đi tới phòng tắm thì nghiêm túc quát Ưu Ưu.
Ưu Ưu giật mình hai tay ôm ngực, nhìn thấy là anh mới bỏ tay ra gom lớp xà phồng lại che mất cảnh xuân.
“Còn dám dùng bồn tắm lớn, cô nên dùng phòng tắm cho chó dưới kia kìa!”
Ưu Ưu trợn mắt nhìn anh, “Em muốn dùng thì dùng, anh Đình làm được gì em chứ?”
Đàn ông thúi! Vẫn muốn ăn đòn mà!
Cô còn dám khiêu khích anh!
Đường Thiếu Đình khòm xuống, thô lỗ bóp càm cô, híp mắt tà khí nói, “Cô nói xem tôi có thể làm gì cô?”
Xem ra vết thương của cô đã khỏi rồi!
Anh thô lổ vuốt ve càm cô ám muội nói, khoảng cách gần như thế, cô lại không mảng vải che thân, chỏ có chút bọt xà phòng che lại, trong lòng cô cũng hơi sợ nhưng vẫn vẫn ẩn ẩn một tia mong chờ.
“Có thể làm gì em? Em không biết…” Cô làm ra vẻ không hiểu nhưng thật ra là đang khiêu khích.
Đường Thiếu Đình cắn chặt rằng, híp con mắt nguy hiểm, anh như giả thú muốn xé nát con hồ ly giảo hoạt này ra! Cũng thật là kì quái, biết rỏ cô là người chuyển giới, bác sĩ cũng đã xác nhận với anh, nhưng không dường lại ham muốn đến gần cô, nuôi cô.
Mà anh đối với phụ nữ thật sự lại không có hứng thú!
“Nhóc à, đốt lửa vui lắm sao?” Anh cắn răng thấp giọng nói.
Ngữ khí nguy hiểm, càng làm cô khẩn trương hơn, anh nhất định là biết vết thương của cô ổn rồi nên mới muốn cô như thế!
“Cái, cái gì mà đốt lửa chứ?” Cô giả ngu chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, lè lưỡi nhẹ l.i.ế.m cánh môi.
Bọt biển dần ta, lộ ra đôi bờ bờ vai bóng loáng nhẵn nhụi, xương quai xanh quyến rủ,chiếc cổ trắng như thiên nga có vài sợi tóc rủ xuống đó.
Hai gò mà cô đỏ lên, làn da mềm mại, nhìn như đánh phấn, bờ môi non mềm, cái lưỡi nhỏ lơ đãng l.i.ế.m môi trong mắt anh đầy vẻ mời gọi.
Cô biết rỏ còn cố hỏi!
Tay cô không nhịn được đem tóc rủ xuống đôi gò má vén ra, ngón tay khẽ vuốt ve gương mặt cô, “Ưu Ưu, cô đang chối sao?”
Cô không nghe ra ngữ khí của anh, nhìn thì rất bình tĩnh nhưng sắc mặt thì đần ra, “Em không phải là chối, anh Đình, anh quên rồi sao? Là anh giữ em lại mà, ôi…”
Nhóc đáng đánh, dụ dỗ anh, uốn cong anh rồi không chịu nhận!
Anh dùng môi trừng phạt cô, dùng miện ngăn cô lại, hôn cô đến không thở nổi, đến khi bờ môi cô sưng đỏ mới buông ra, Ưu Ưu mở miệng thở hồng hộc, mở to mắt, “Vốn dĩ chính là như thế!
Cô lại vả vào mặt anh.
Cơ thể vốn đang trốn trong bồn tắm, với động tác mạnh lúc nãy, làm bọt xà phồng văng tung tóe trên đất, cô xoay người phòng bị nhìn anh, “Anh Đình,
Anh cho em ở chổ này của anh, tùy lúc có thể thân mật với em, mò mẩm em, còn để em làm giúp anh, hiện tại còn nói em chối. Em là muốn hỏi, anh là ý gì, anh xem em là gì?”
Cô ngồi dậy, đen mặt nhìn anh, cô hỏi thẳng cũng, cũng ép anh cho cô câu trả lời.
Anh xem cô là gì?
Anh cũng muốn biết, rốt cuộc anh xem cô là gì?
“Anh Đình, anh thích em, đúng không?” Thấy anh không nói lời nào, cô hỏi lại lần nữa, lần này còn trực tiếp hơn.
Thầm nghĩ, chỉ cần anh thừa nhận, cô se nhảy bổ vào anh cho anh một niềm vui bất ngờ.
Cô luốn tin, tình yêu chân thành không liên quan gì đến vẻ bề ngoài, không liên quan đến giới tính, chỉ là hai linh hồn hấp dẫn lẫn nhau…
Rất lâu sao anh không nói gì, sau đó lại khom người, ngón tay thô ráp vổ vổ mặt cô, “Co cho rằng tôi sẽ yêu Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng sao?”
Ưu Ưu mơ hồ nhìn anh, không đáp.
“Trong mắt tôi, cô cũng như hai đứa nó, cô nói tôi sẽ thích cô sao?” Anh trào phúng nói, “Tắm xong nhớ rửa bồn tắm cho sạch sẽ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-586.html.]
Bỏ lại câu này rồi anh quay lưng đi.
Cô tức giận đến mức cầm dép lê lên ném về phía anh, “Đường Thiếu Đình, thế sao anh không thể hai con ch.ó đó giúp anh xóc lọ đi?!”
Dép lê đập trúng lưng anh, anh tức giận quay người lại, cô toàn thân trần truồng quay lưng lại…
Đang muốn quay lưng lại đem cái người ác miệng cắn một lần nữa, khi quay người lại, ánh mắt liền bị cái thân thể trắng trẻo mềm mại kia chế trụ!
Mặc dù còn ít bọt, nhưng đương cong kia lại hấp dẫn anh mắt anh khiến anh không rời được.
Trong đầu đều là hình dáng cái lưng đó, cảm giác cái gì đó đang ngôi dậy, thật sự muốn xông đến ăn cô lần nữa!
“Ưu Ưu, cô muốn c.h.ế.t sao?” Anh hoàn hồn lại, nghiến răng nói, sau đó xoay người rời đi, đem phòng tắm đóng lại, đem nhốt thứ cám dổ anh ở lại bên trong.
Ưu Ưu cảm giác anh đã đi, liền thở nhẹ ra.
Nếu anh nhìn thấy chính diện của cô thì sẽ biết hết tất cả.
Đường Thiếu Đình đi ra khỏi nhà, hai con ch.ó cũng chạy theo anh, anh đi ra bờ biển hút một điếu thuốc giải sầu.
Cùng Tiểu Thất gọi video nói chuyện quên trời đất, tiểu tử đó không ngừng hỏi anh, có phải đã tìm được thím Đình rồi không, lúc đó trong lòng anh hiện lên hình ảnh của Ưu Ưu, suýt chút nữa nói ra nhưng vẫn cố nuốt lại, nếu để em Kiều biết, anh đối với phụ nữ không có cảm giác mà lại có cảm giác với người chuyển đổi giới tính, chắc bọn họ sẽ cười anh c.h.ế.t mất!
Người xung quang đều nói anh và Ưu Ưu là một đôi, anh cũng ngầm thừa nhận, chưa từng phản bác, gặp đứa nào muốn chiếm tiện nghi của cô, anh liền tức giận đến muốn g.i.ế.c người, nhân viên trong quán nói chuyện với cô cũng khiến anh không vui!
Nhất định là cô đã cho anh uống bùa mê thuốc lú gì rồi?!
Anh cần có thời gian suy nghĩ, anh đối với cô chỉ là kích động nhất thời hay là động lòng thực sự?
Ưu Ưu cầm di động, đứng ở ban công lầu hai nói chuyện, gió biển lồng lộng thổi tới, trong điện thoại truyền đến âm thanh huyên náo.
“Thập Tam! Anh Đình bị ma ám rồi sao? Sao lại đi thích nhân yêu?”
“Anh Đình chắc chỉ muốn tìm chút kích thích thôi!”
DTV
“Tôi cũng cho là vậy! Thật không nghĩ anh ấy đang nghĩ gì? Thập Tam của chúng ta tốt như thế, trước kia luôn theo anh ta đánh chiếm, đối với anh vào sinh ra tử nhu người một nhà mà!”
“Thập Tam, có muốn mấy anh em đi khuyên anh Đình không?”
“Đừng ai đi khuyên cả! Tôi xem anh Đình như anh em, không có nữ nhi tư tình!” Thanh âm của Thập Tam muội truyền đến, Ưu Ưu tiếp tục lắng nghe.
“Thập Tam, cô gạt được anh Đình nhưng khong gạt được chúng tôi đâu. Năm đó ở trong xã đoàn, ai mà không biết cô thầm mếm ạnh ấy? Hai người quả biển hãi còn gặp lại, tranh thủ đi!”
“Các người nói như thế tôi không vui đâu, bất kể anh Đình thích ai cũng không liên quan đến tôi!” Thập Tam nói, uống từng ngụm từng ngụm rượu, bộ dáng mượn rượu giải sầu, ai nhìn cũng không đành lòng.
“Chị Thập Tam, chị hà tất phải như thế? Chị là phụ nữ chân chính, Ưu Ưu kia tuy rằng đẹp, nhưng cũng chỉ là hàng giả thôi, anh Đình sớm muộn gì cũng tĩnh ngộ thôi”
Người đàn ông đó còn muốn nói thêm nhưng bị Thập Tam muội dùng ánh mặt ngăn lại.
Trong điện thoại tiếng ồn càng yến dần đi, chỉ chốc lát sau truyền đến tiếng nước chảy, Ưu Ưu đang muốn tắt điện thoại thì nghe được âm thanh lãnh lẽo kia.
“Anh Đình, rỏ ràng tất cả mọi người đều cảm thấy, em mới là người xứng với anh nhất, sao anh lại không thấy, cho dù là trước kia hay hiện tại, chỉ em mới là người xứng với anh nhất” Thập Tam muội nhìn trong gương tự mình nói.
Mười năm trước cô theo anh đi lăn lộn, yêu anh, có thể c.h.ế.t vì anh, nhưng lại trơ mắt nhìn anh vừa gặp đã yêu Diệp Kiều kia. Có một lần cô suýt chút nữa đã g.i.ế.c c.h.ế.t Diệp Kiều.
Mười năm sau, cô lại trơ mắt nhìn anh cùng một tên đồng tính ở bên nhau.
Đêm hóa trang đêm đó, cô cũng đi, mang mặt nạ hồ điệp, mang tóc giả, tiến lên tán tỉnh anh, kết quả anh liền quay người đi, sau đó bị Ưu Ưu mang mặc nạ công chúa dẫn đi.
Ưu Ưu nghe Thập Tam Muội nói, bĩu môi khinh thường,” Bạch liên hoa trong ngoài không đồng nhất là thứ tôi xem thường nhất!”
Thủ hạ của cô gắn máy nghe trộm trên người Thập Tam Muội, Cho nên cô có thể nghe được lời của cô ta nói nhưng không lọt tai tí nào.
Lần đầu tiên mới gặp cô ta, cô đã cho người điều tra mối quan hệ của cô ta cùng Đường Thiếu Đình, cô biết lúc còn nhỏ Thập Tam Muội đã đi theo bọn Đường Thiếu Đình năng lộn, cùng nhau xưng huynh gọi đê.j.
Cho nên cô cho rằng Thập Tam Muội thân ở trong giang hồ nên không có thủ đoạn như vậy.
Hiện tại xem ra cô đã hiểu rồi.
Cô ta rỏ ràng rất thích Đường Thiếu Đình nhưng lại không biểu hiện ra ngoài, mà cùng anh ấy xưng huynh gọi đệ, âm thầm phá chuyện của bọn họ.
Nhưng ngược lại cô muốn xem xem cô ta có thể làm ra trò trống gì.
….
“Mau đến đây ăn cơm đi, các người tối qua thật là ồn ào, nhưng đứa nhỏ là vô tội, cô bé này nên ăn nhiều một chút thì đứa bé mới khỏe mạnh, còn bạn trai này, ta có thời gian sẽ dẫn mày đi trạm thú ý cắt cắt luôn, chúng mày sinh sôi nãy nở quá chim biển bị chúng mày ăn sạch rồi.”
Sáng sớm, Đường Thiếu Đình đang muốn dẫn hai con ch.ó chạy bộ thì ra ngoài cửa thấy Ưu Ưu đang dạy dỗ mấy con mèo hoang.
Tối qua âm thanh bọn chúng XO ầm ỷ cả lên.
Cô còn ở chổ này có tâm tình tốt mà dảy bảo chúng nữa!
“Quan tâm mè, quan tâm chim biển, quan tâm sinh thái cân bằng, điều cô nên quan tâm nhất là khi nào bị tôi đuổi đi thì hơn!” Anh đi đến bên cạnh cô, liếc mắt nhìn cô đang ngồi xổm đó nói.
“Anh Đình, không cần anh đuổi, em sẽ tự mình đi! Hy vọng về sau anh đừng có cầu xin em quay lại!” Ưu Ưu đứng lên, vổ vổ tay phủi bụi, nhìn anh nói.
Nói xong đi về phòng thu dọn đồ đạt.
Nghe nói cô muốn đi, trong nháy mắt anh không bình tĩnh được, lại không bỏ mặt mũi xuống kêu cô ở lại được.
Đường Thiếu Đình tức giận đến mức muốn tát mình một cái, đúng là cái miệng hại mà!
Càng đáng giận hơn chính là nhóc này lại nắm chổ yếu hại của anh.
Ưu Ưu nói đi là đi. Mang theo cái túi của mình vùng ống tay lên ra đi tiêu soái.
Cô cũng có chuyện mình cần làm, ở cùng anh còn cần phải đề phòng anh biết được, hiện giờ cô phải lạnh lùng chút, cho anh kiêu ngạo này!
….
Ưu Ưu vẫn đến quan bar làm việc như thường lệ, sau khi tan làm không về với Đường Thiếu Đình mà về nhà cô thuê, mỗi đêm vẫn 10:30 tan làm, nhưng lúc làm việc phát giác có người theo dõi cô!
Là người nào? Đương nhiên là Đường thiếu gia rồi!
Người trong quán rượu cũng phát hiện hai người đang chiến tranh lạnh với nhau, cũng biết Ưu Ưu đã chuyển ra khỏi nhà Đường Thiếu Đình, nhưng nguyên nhân là gì bọn hắn lại không dám hỏi.
Mặc dù không đề ý nhưng mọi người lại không bị mù, anh Đình vẫn giống như thế che chở cho Ưu Ưu, ai cũng đừng nghĩ đụng đến cô dù chỉ một ngón tay.
Đường Thiếu Đình gọi rượu đến lần thứ ba nhưng người đưa rượu không phải là Ưu Ưu làm anh càng thêm phiền muộn.
Nhóc này cố ý không đưa rượu cho anh mà để người khác đưa sao!
Tối này quán bar cực kì náo nhiệt, cũng rất loạn, Ưu Ưu có rất nhiều việc không rãnh chút nào, biết là anh gọi rượu nhưng cố ý không đưa qua. Lúc này Thập Tam Muội cũng đến, ngồi cạnh Đường Thiếu Đình cùng anh uống rượu.
Cô lập tức đưa rượu qua.
“Chị Thập Tam đến rồi!” Cô đi đến quầy bar cười chào hỏi Thập Tam Muội, thấy Đường Thiếu Đình cầm ly bia lên uống cô ngăn lại, “Anh Đình, anh uống ít thôi!”
Ba ngày nay cô không chủ động nói với anh câu nào, lúc này lại đột nhiên quan tâm, làm Đường Thiếu Đình có xúc động muốn mang cô đi ngay.
“Tôi là gì của cô, sao lại quan tâm như thế?” Ngay trước mặt Thập Tam Muội, anh thô lỗ chụp lấy gáy cô kéo qua, dán vào tai cô thân mật thấp giọng hỏi.
“Em là nhân viên quán, quan tâm ông chủ một chút không phải là bình thường sao?” Cô cũng dán vào tai anh nói nhỏ, còn ám muội cắn tai anh một cái.