Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 592
Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:10:24
Lượt xem: 8
Người đàn ông đưa đôi mắt tràn ngập tơ m.á.u nhìn chằm chằm vào người con gái trước mắt không chút tổn thương, còn trang điểm vô cùng xinh đẹp, đã biến mất được 24 giờ, không chút tin tức, nhẹ nhàng thở ra một hơi, rồi lại tức giận!
Tức vì cô không nói tiếng nào đã bỏ chạy mất dạng, mất tích lâu đến như vậy, hại anh tìm cô đến tiều tuỵ cả người, nhưng càng đáng giận hơn đó chính là, vậy mà cô dám ở bên cạnh một người đàn ông xa lạ, trông còn vô cùng thân mật!
Mùi khói thuốc trên người anh nồng nặc làm người ta muốn sặc khí, đôi tay nắm lấy bả vai cô, sức lực to lớn đến mức giống như muốn bóp nát xương cốt cô, tuy dáng vẻ hung ác, giọng điệu dữ tợn, nhưng trông anh căng thẳng đến như vậy, làm cho cô cũng có chút bất ngờ!
Sáng hôm qua, sau khi bị anh chơi lại một vố, cô đúng thật là có chút tức giận, cô biết anh thích mình, nhưng cảm thấy anh vẫn chưa đủ cưng chiều, chưa đủ yêu cô. Sau khi nhận được nhiệm vụ, cô cũng chưa kịp để lại cho anh câu nào đã đi mất rồi.
Không ngờ tới, anh lại gấp gáp đến như vậy.
“Em nói đi!” Nhìn thấy cô vẫn im lặng, anh lắc hai bả vai, lớn tiếng mà quát.
Người đàn ông đeo kính râm đứng bên cạnh cùng tiến lên hai bước, trầm giọng mà nói với Đường Thiếu Đình: “Cậu buông con bé ra!”
Trong đầu còn cho rằng Đường Thiếu Đình sẽ đánh Ưu Ưu, bèn đứng ra che chở cho cô.
Đường Thiếu Đình đang lúc nổi nóng, liền quay đầu nhìn sang người đàn ông đeo kính râm, dáng người cao lớn, tương đương với anh, thoạt nhìn trông rất thành thục, cơn ghen tuông trong lòng lập tức trào dâng, “Anh là ai? Tôi nói nói chuyện với bạn gái tôi, anh có tư cách gì mà xen vào chuyện của người khác?!”
Đường Thiếu Đình nghiến răng mà nói, dáng vẻ như sắp muốn g.i.ế.c người, nơi khoé mắt rơi xuống chiếc việt dã khổng lồ cùng khí phách Hummer cách đó không xa, người nào có được chiếc xe này, cũng coi như là địa chủ một vùng rồi.
Mà quần áo trên người cô cũng đã thay đổi!
“Tôi là ai, cậu không có tư cách để biết!” Người đàn ông đeo kính râm cũng tràn đầy khí thế mạnh mẽ mà đáp lại, mà khí chất uy nghiêm đó giống như là đã có sẵn từ khi mới sinh ra. Đôi mắt phía sau hàng kính râm đánh giá qua Đường Thiếu Đình, chính là người đàn ông đã dạy cho con nhóc này phấn đấu quên mình, đơn độc thâm nhập vào tử huyệt tìm thuốc giải cho anh, suýt chút cũng đã mất mạng!
Trên thực tế, bọn họ đã từng giao thủ với nhau, anh ta cũng biết, sáu năm trước, nếu như không phải là anh thả con nhóc này đi, thì con bé đã bị g.i.ế.c c.h.ế.t từ lâu rồi!
Nhưng mà, thoạt nhìn, trông tính tình anh không tốt lắm! Lại là con nhóc nhóc này theo đuổi anh, anh có thể đối xử tốt với con bé không?!
Có hành động thân mật với bạn gái anh, còn tỏ thái độ coi trời bằng vung, Đường Thiếu Đình có bao giờ chịu ấm ức lớn như vậy, hai tay liền nắm chặt lại muốn đánh người!
Ưu Ưu nhìn thấy Đường Thiếu Đình nắm c.h.ặ.t t.a.y lại muốn lao vào đánh cậu mình, cô vội vàng đứng chắn trước mặt anh, “Anh Đình! Đây là cậu của em!”
Đường Thiếu Đình sắp chua lè đến chết, vừa nghe thấy câu nói của cô, liền sửng sốt!
Cậu của cô?
Đôi mắt khó hiểu mà nhìn sang cô, rồi lại nhìn sang chiếc Hummer cách đó không xa.
Ưu Ưu đương nhiên hiểu được ý của anh, “Cậu của em làm tài xế kiêm vệ sĩ cho người ta! Bọn em rất lâu mới có thể gặp nhau một lần!”
Tài xế? Vệ sĩ?
Vậy mà con nhóc này lại dám bảo một thượng tá lục quân như anh ta là tài xế, vệ sĩ!
Long Ngạo tháo kính râm xuống, hoàn toàn lộ ra gương mặt tuấn tú, lạnh lùng kiêu ngạo, trông anh ta cũng không lớn hơn Đường Thiếu Đình là bao nhiêu.
“Đường Thiếu Đình có phải không?” Anh ta mang theo khí chất uy nghiêm mà cất tiếng.
Đường Thiếu Đình cũng hoàn hồn lại, máy móc mà gật đầu, người đàn ông trông trạc tuổi anh, đúng thật là cậu của cô?
“Con nhóc nhà tôi mới chỉ 22 tuổi, trong khoảng thời gian hai người ở chung với nhau, nếu như cảm thấy không thoải mái, vậy thì hy vọng người đàn ông lớn hơn con bé 10 tuổi là cậu, có thể nhường nhịn con bé một chút! Nếu không, thì người là cậu là tôi, sẽ không khách sáo với cậu đâu!” Long Ngạo nhìn Đường Thiếu Đình, giọng điệu như trưởng bối đang dặn dò vãn bối.
Nếu như trước đó vẫn còn chút nghi ngờ, vậy thì lúc này, anh hoàn toàn tin rằng người đàn ông này đúng thật là cậu của cô!
Hơn nữa, anh ta còn đang giáo huấn đứa cháu rể ngoại tương lai là anh!
Vậy mà mới vừa rồi anh còn nghi ngờ người đàn ông này là gian phu!
“Cậu! Anh Đình đối xử với cháu rất tốt, cả đời này cậu không có cơ hội để không khách sáo với anh ấy đâu!” Ưu Ưu nghe thấy giọng điệu của cậu mình không tốt lắm, muốn lấy vai vế áp đảo bạn trai cô, vội vàng tiến đến ôm lấy cánh tay của Đường Thiếu Đình, che chở cho anh!
!!!
Con nhóc này!
Long Ngạo thực sự rất khó chịu, anh ta che chở cho con bé, vậy mà con bé lại bao che cho người ngoài!
Mẹ con bé mất sớm, là một tay anh ta chăm sóc cho con bé từ nhỏ đến lớn!
Long Ngạo bỗng có cảm giác bắp cải bản thân vất vả lựa chọn, cuối cùng lại bị heo ăn mất!
Cũng như câu con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, quả thật là không sai!
Nhìn thấy cô che chở cho mình như vậy, sự tức giận với việc cô chơi trò mất tích trong lòng Đường Thiếu Đình, lập tức vơi đi không ít, “Phải, cậu không có cơ hội đó đâu!”
Long Ngạo trừng mắt mà nhìn con nhóc ôm lấy cánh tay của Đường Thiếu Đình, gương mặt tươi cười hạnh phúc, rồi lại nhìn sang Đường Thiếu Đình, “Tốt nhất là như vậy!”
“Cậu! Không phải cậu nói ông chủ giục cậu về hay sao? Mau đi nhanh đi! Đừng để bị trừ tiền lương nữa!” Cô bắt đầu ra lệnh đuổi khách, tránh phải nói nhiều, làm cho người nào đó nghi ngờ.
Cũng may hôm nay cậu chỉ mặc đồ cho quân công, cũng không đeo đồng hồ.
Long Ngạo đeo kính râm lên, xoay người lập tức rời đi.
Đường Thiếu Đình mới vừa định cất tiếng chào hỏi, anh ta đã bước lên chiếc xe quái vật khổng lồ kia.
“Anh Đình, anh đã tìm em rất lâu sao?” Ưu Ưu nhìn gương mặt mất hết tinh thần của anh nhỏ giọng mà hỏi.
Nhìn qua vật nhỏ đã tra tấn anh hết một ngày, anh nâng gương mặt cô lên, nghiến răng mà nói: “Em nói xem?!”
“Em cho rằng anh sẽ tìm được em……….” Ưu Ưu nghịch ngợm nói.
Nghe thấy cô nói như vậy, Đường Thiếu Đình đột nhiên có suy nghĩ muốn bóp c.h.ế.t cô!
Anh cũng cho rằng mình sẽ tìm được cô, cho rằng cô không trốn thoát khỏi lòng bàn tay anh, kết quả, tìm hết một ngày một đêm cũng không thấy!
Không nói gì cả, chỉ thô lỗ mà kéo tay cô, tới bên cạnh xe, mở cửa ra cho cô bước lên.
Mùi t.h.u.ố.c lá trong xe càng thêm khó chịu, trong gạt tàn nhét đầy tàn thuốc, cô ngồi bên ghế phó lái, nhìn thấy anh mới vừa ngồi xuống lại thất thần, rồi lại nhìn thấy anh lấy điện thoại ra.
“Tìm thấy người rồi, toàn bộ rút lui!”
Anh còn gọi người đi tìm cô……..
“Anh Đình…….” Cô nhìn anh, nhẹ giọng mà gọi, Đường Thiếu Đình không quan tâm cô, anh lấy gói thuốc ra, đổ ra điếu cuối cùng mà đưa lên miệng, Ưu Ưu vội vàng đứng lên muốn giành lại, “Anh Đình, anh đừng hút nữa!”
Anh quay mặt đi, cô không chạm được đến điếu thuốc, người đàn ông mang theo vẻ mệt mỏi, ngậm điếu thuốc trong miệng, hai mắt nheo lại, “Tôi mà không hút một điếu bình tĩnh lại, thì sợ sẽ làm em đến c.h.ế.t mất!”
Nói xong liền lấy chiếc bật lửa màu bạc ra, “Lạch cạch” một tiếng mở ra, bật lửa đưa lên điếu thuốc trên miệng, sau đó mở cửa sổ xe xuống.
Anh vẫn còn giận!
Ưu Ưu không dám lên tiếng nữa.
Anh không chỉ giận, mà trong lòng còn có một cảm giác vô lực khi không tìm thấy cô, sự lo lắng sợ cô gặp phải chuyện bất trắc, vẫn đang tra tấn anh!
Đó là cảm giác cực kỳ sợ hãi sẽ đánh mất cô………
Điếu thuốc hút được một nửa đã bị anh dập tắt, sau khi khởi động xe, thắt dây an toàn vào, ánh mắt anh nhìn về phía trước, “Tại sao lại phải ra ngoài, đi đâu, tại sao đến bây giờ mới quay về! Tốt nhất là em nên nói rõ ràng tỉ mỉ mọi thứ!”
Anh mặc chiếc áo sơ mi đen, khi nói chuyện cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái, trông như vô cùng bình tĩnh mà lái xe.
Lúc cô từ ngoài biên giới trở về đã là nửa đêm, rồi lại họp đến tận rạng sáng, sau đó ngủ lại căn cứ một đêm!
“Lúc đó giận dỗi với anh xong, liền vội vàng muốn tránh anh……..Vừa đi trên đường, thì đã bị cậu của em tìm được rồi, cậu biết em đang yêu, liền dạy dỗ em một trận, nói là em vẫn còn nhỏ, sợ em bị lừa rồi mắc mưu…….Cậu còn muốn mang em về quê không cho em lên lại, em sống c.h.ế.t cũng không chịu, muốn gọi điện thoại báo tin cho anh một tiếng, cậu cũng không cho! Sáng hôm nay em lấy cái c.h.ế.t bức cậu, cậu mới chịu chấp nhận cho em quay về tìm anh!”
May mà cô nhanh trí đem cái nồi này ném qua cho cậu!
Một Thất công chúa của hoàng thất như cô ở bên ngoài làm nhân yêu, mở quán bar, đều là có nguyên nhân cả. Tổ mẫu cũng liên thủ với cô diễn kịch cho Hoàng hậu cùng Tam công chúa xem, cô cố ý gây chuyện để Tổ mẫu trừng phạt tới nơi này trải nghiệm cuộc sống, trải nghiệm cùng quan sát cuộc sống của người dân, như thực tế là để thuận tiện cho cô đến đây nằm vùng.
Cô phải nắm được nhược điểm của thế lực hắc ám ở vùng này đang cấu kết với mẹ con kia, hoàn toàn đạp đổ hai mẹ con kia xuống đài!
Cậu cũng không biết cô đến đây là vì chuyện này, còn tưởng rằng cô là vì để theo đuổi Đường Thiếu Đình. Bây giờ cả Hoàng hậu cùng Tam công chúa đều cho rằng cô ở đây không có công việc đàng hoàng còn đi theo đuổi đàn ông, cô vẫn tiếp tục muốn dùng vẻ ngoài giả này mê hoặc bọn họ!
Cô ở đây làm nhân yêu, sau khi bắt đầu kế hoạch mới gặp được anh!
Bây giờ vẫn chưa phải là lúc cô cho anh biết, nếu anh biết cô là công chúa, biết được kế hoạch, nhất định sẽ giúp đỡ cho cô. Cô không muốn phụ thuộc vào anh, cô muốn dùng thực lực của chính mình xử lý hai mẹ con kia, sau đó mới cho anh biết, cô chính là công chúa nhỏ vô dụng yếu đuối của năm đó.
Để cho anh biết được, bởi vì câu nói đó của anh, cô đã trưởng thành, lột xác, cũng thật sự mạnh mẽ hơn rồi!
Đường Thiếu Đình bình tĩnh mà nghe mấy lời giải thích vô cùng chân thật của Ưu Ưu, nghĩ tới thái độ không mấy xem trọng của cậu cô đối với bản thân, liền tin ngay! Ý của cậu cô lúc đó là, anh lớn hơn cô rất nhiều, cho nên phải nhường nhịn cô, đối xử tốt với cô.
Anh quay đầu lại, nhìn cô một cái, trong ánh mắt đó, anh chỉ nhìn thấy cô đang nhìn chính mình, trong ánh mắt cũng chất chứa biết bao tình cảm, giống như cái đêm mưa lớn kia!
Cô ngắm nhìn chàng kỵ sĩ đến thất thần, sau khi tỉnh táo lại, ánh mắt cô lại chạm vào ánh mắt của anh, nhưng anh lại quay mặt đi.
“Anh Đình, anh vẫn còn giận em sao? Xin lỗi mà, lần sau em sẽ không giận dỗi với anh nữa!” Cô thật sự sợ rằng anh về đến nhà rồi sẽ giống như lúc trước, giáo huấn cô đến tận hai ngày không thể xuống giường, cho nên cô chỉ có thể nhẹ giọng mà xin lỗi.
Nhìn thấy anh vì chính mình mà vất vả đến tiều tuỵ như vậy, cô cũng thật sự cảm thấy áy náy cũng đau lòng.
Nghe thấy cô nói “Xin lỗi mà”, anh lập tức mềm lòng, cũng là do anh không tốt, không nên hẹp hòi mà chơi lại cô như vậy.
“Nhưng mà, anh cũng xấu tính lắm! Em sợ nhất là ăn cay, anh lại còn chơi em như vậy!” Ưu Ưu bĩu môi mà nói.
Đường Thiếu Đình mới vừa rồi còn mềm lòng, lúc này đã nghiêng đầu qua, trừng mắt với cô, cũng không nói gì, nhưng ánh mắt kia lại như muốn nói: “Chỉ để em chơi tôi thôi sao?”
“Cũng chỉ cho phép em chơi anh! Anh cũng không sợ ăn cay! Anh không giống kiểu con trai ấm áp gì cả!” Cô xem thường anh, vô cùng khí phách mà nói.
Đường Thiếu Đình:.............
Ưu Ưu bị anh mạnh mẽ mà kéo vào sân, cô cho rằng anh vẫn chưa nguôi giận, nên cố ý tỏ vẻ hèn nhát không dám nói gì.
Hai người vừa bước vào nhà, thì đã bị sự bừa bộn của căn phòng làm cho khó chịu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-592.html.]
Phòng khách vô cùng lộn xộn, giống như vừa bị cướp sạch!
DTV
Sofa mới vừa đổi không bao lâu lại bị cắn nát, từng bộ quần áo trong tủ trên lầu hai cũng bị lôi ra, có cái còn bị xé rách!
Đường Thiếu Đình không nói tiếng nào từ nãy đến giờ, đột nhiên hét lên một tiếng thật lớn: “Thịt kho tàu! Cơm trắng!”
Hai chú chó nghe thấy tiếng gọi từ người cha thân thương, lập tức chạy từ trên lầu xuống, vui vẻ mà phe phẩy cái đuôi, còn lần lượt vồ lên người bọn họ, Đường Thiếu Đình ghét bỏ đến mức suýt chút đã nhấc chân lên đá đi, anh tránh khỏi Cơm trắng, rồi đưa tay kéo Ưu Ưu lại, tránh khỏi Thịt kho tàu!
Đầu tiên là bị bạn gái chọc giận, bây giờ lại đến phiên hai con chó, Đường Thiếu Đình đưa tay chống nạnh mà nghiến răng, “Kiếp trước tôi đã tạo nghiệt gì cơ chứ?! Tôi nợ gì ba người hay sao?!”
Anh nói xong, liền giận dữ mà đi về phía cầu thang.
Ưu Ưu tỏ vẻ đồng tình liếc nhìn theo bóng dáng anh một cái, đưa tay chỉ vào hai chú chó mà trừng mắt, vậy mà chúng nó còn tỏ vẻ vô tội nhìn ngược lại cô.
Chỉ trong chốc lát, trên lầu lại vọng đến tiếng kêu phẫn nộ của người đàn ông nào đó!
Cả đêm không chợp mắt, anh chỉ muốn lên giường ngủ một giấc, kết quả, khắp giường đều là lông chó!
Lúc bọn họ không có nhà, hai chú chó đã chiếm giường của bọn họ!
Khi Ưu Ưu đi lên, chỉ nhìn thấy anh đen mặt muốn xuống lầu g.i.ế.c chó, cô lập tức ngăn lại, “Anh Đình, thật ra bọn chúng là vì chúng ta không có nhà, thiếu hụt cảm giác an toàn nên mới quậy phá, bọn chúng muốn làm cho cả căn phòng đều tràn ngập mùi hương của mình, như vậy mới cảm thấy an toàn!”
“Bảo bối, em không cần biện giải cho bọn chúng, đây đều là vì em!” Anh đứng ở bậc thang trên, nhìn xuống cô đang đứng ở bậc kế tiếp, vừa dứt lời liền dùng một tay vác cô lên!
!!!
Anh muốn làm nữa sao?!
Cô cho rằng hai chú chó đang làm rất tốt, đủ để làm lá chắn cho cô, thật không ngờ anh lại nghĩ theo hướng này!
Thay vì vào phòng ngủ, anh lại vác cô lên phòng kính trên sân thượng!
Trong căn phòng ba mặt trong suốt hứng trọn ánh nắng trồng rất nhiều cây nhiệt đới, được bày trí như một khu vườn nhỏ ấm áp, bên trong còn đặt một chiếc sofa, bàn trà, cùng máy điều hoà với nhiệt độ không đổi.
Từ sau khi Đường Thiếu Đình thành công rút lui khỏi tổ chức K2, anh quy ẩn giang hồ, chỉ muốn sống một cuộc sống tự do tự tại.
“A!”
Cả người rơi xuống sofa, Ưu Ưu liền kêu lên, “Đình, anh Đình! Chú Đình! Chú ơi! Anh, anh không mệt sao? Ngủ, ngủ một giấc trước đã, anh như vậy, sẽ có hại cho sức khỏe đó!”
Người đàn ông đứng bên cạnh sofa, ngón tay chậm rãi cởi bỏ từng nút áo trên chiếc sơ mi đen, lộ ra khuôn n.g.ự.c màu đồng tráng kiện, vừa xấu xa lại gợi cảm, nhịp tim cô dần tăng lên, vừa có chút sợ hãi, lại cũng có chút chờ mong.
“Anh Đình, em, em đã xin lỗi rồi mà!” Giọng cô run rẩy, cả người dần thu lại trên sofa, anh lập tức cúi người xuống giữ lại!
Anh nhìn xuống vật nhỏ vẫn còn sống tốt, không chút hao tổn, cùng với lớp trang điểm dịu dàng hiếm có, ánh mắt liền trở nên nóng bỏng, anh vẫn còn nhớ rất rõ cảm giác sợ hãi cô sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Anh hiểu rồi, anh đã hoàn toàn nằm gọn trong lòng bàn tay cô!
Đôi môi nóng bỏng lập tức áp một nụ hôn cuồng nhiệt cùng trừng phạt lên cô!
Mùi t.h.u.ố.c lá xộc thẳng vào miệng cô, nụ hôn cuồng dã như lửa nóng nuốt chửng cô vào trong, Ưu Ưu theo bản năng mà nhắm hai mắt lại, hai tay vòng lên ôm lấy anh, anh quá cuồng dã, cô không có cơ hội để đáp lại, chiếc lưỡi vừa dài vừa dày lấp đầy khoang miệng, cô cũng chỉ có thể để mặc anh bá chiếm.
Hu hu hu……..
Cô phải nằm thêm hai ngày nữa sao?!
Ưu Ưu thật khóc không ra nước mắt!
Không biết nụ hôn kéo dài biết bao lâu, anh mới chịu rời khỏi đôi môi của cô, con ngươi vương đầy tơ m.á.u khoá chặt trên người cô.
“Tôi đi tìm theo địa chỉ mà em cho tôi, kết quả lại không đúng. Em giải thích xem là thế nào?!” Anh thấp giọng hỏi.
Tìm theo địa chỉ cô cho, kết quả lại là Cung điện hoàng thất!
Vật nhỏ cứ nói dối anh hết lần này đến lần khác!
Anh tìm đến nhà cô?!
Hoàng thất?!
Lúc trước anh từ hỏi thăm kỹ càng tình hình gia đình cô, cô cũng nói hết, còn nói cho anh biết địa chỉ thật, chính là địa chỉ của Cung điện hoàng thất!
Anh hỏi như vậy, tất nhiên là không nghĩ tới hoàng thất lại chính là nhà của cô!
Ha ha ha……
Cái tên ngu ngốc này!
Là cô trông không giống công chúa? Hay là cô không có khí chất của một công chúa?
Cô đã nói địa chỉ nhà cho anh, anh cũng không nghi ngờ gì, vậy thì cũng đừng trách cô tiếp tục lừa anh!
Ưu Ưu bĩu môi, dáng vẻ trông như rất khổ sở, “Anh Đình, em làm gì còn có nhà, nhà của em chỉ là nhà thuê, cha em vì để trốn nợ mà thường xuyên đổi chỗ ở, nói không sợ anh cười, chứ mấy cô gái xuất thân từ gia đình khó khăn như em, cũng có giấc mơ làm công chúa, cho nên địa chỉ của Cung điện Hoàng thất mà em cho anh, chính là nơi mà mỗi khi em đi qua, đều sẽ tưởng tượng bản thân là công chúa.”
Nhìn thấy bé đáng thương đè nặng dưới thân mình, anh cong môi lên, cảm thấy vừa buồn cười cũng vừa đau lòng, “Làm công chúa thì có gì tốt đâu? Em ngu ngốc như vậy mà làm công chúa, vậy thì sẽ bị người ta cài bẫy rồi c.h.ế.t trong giây lát!”
Anh không nhịn được mà nhớ tới công chúa nhỏ của hoàng thất được anh thả đi năm đó, một cô bé đáng thương.
Năm đó, người thật sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô công chúa đó chính là hoàng hậu, bà ta đã thuê K2 để thực hiện việc đó!
“Chỉ cần em ngoan ngoãn, không chạy lung tung, sau này, tôi sẽ cưng chiều em như công chúa!” Đường Thiếu Đình nhìn xuống người gái có xuất thân nghèo khó, nhưng lại mang giấc mộng công chúa nằm dưới thân mình, vô cùng nghiêm túc mà nói.
???
“Anh Đình, anh, anh nói gì?” Cô nghe nhầm rồi sao? Vậy mà anh lại đang nói lời âu yếm với cô!
“Bảo em đừng chạy lung tung nữa, nếu không tôi đánh gãy hai chân em!” Sắc mặt anh tối đi, khí phách mà nói.
“Không phải, là câu sau, ưm…….” Anh mạnh mẽ hôn cô.
Lần đầu tiên chính thức yêu đương, nên không biết phải nói những lời ngọt ngào, thậm chí còn có chút ngại ngùng.
Anh cũng không cầm thú mà trừng phạt cô, sau khi hôn nhau một hồi, anh để cô ngồi dậy, nằm xuống sofa, lấy hai chân cô làm gối, cấm cô không được rời đi, rồi nặng nề đi vào giấc ngủ.
Anh chính là một tên trong ngoài bất nhất!
Ưu Ưu ngắm nhìn gương mặt ngủ say của anh cười khổ một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng khắc họa hàng mày vừa đen vừa rậm không chút lộn xộn, vuốt ve sống mũi cao thẳng.
Sau khi anh ngủ say, cô lặng lẽ rời khỏi phòng kính, tự mình đi thu dọn đống rắc rối của hai chú chó, tránh để khi anh thức dậy lại tức giận muốn g.i.ế.c chúng nó!
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ từ trên xuống dưới thì đã là buổi chiều.
Nhìn thấy nồi thịt kho tàu bán thành phẩm trên bếp, đó chính là bữa cơm nhận lỗi mà trưa hôm qua anh đã chuẩn bị cho cô.
Đều là do có nhiệm vụ đột xuất!
Cô còn muốn nhìn thấy tên trong ngoài bất nhất như anh làm thế nào để dỗ mình nữa!
Điện thoại mới vừa mở lên không bao lâu, cô đã nhận được cuộc gọi từ hoàng thất, là bà nội muốn nói chuyện với cô.
“Bà nội, cháu đang vo gạo nấu cơm đây!” Ưu Ưu cười tủm tỉm nói, vừa trò chuyện vừa nhìn lên lầu, sợ rằng anh sẽ đột ngột đi xuống.
“Cháu còn biết nấu cơm sao? Bà nội không tin! Đồ cháu làm ăn được sao?”
Nghe bà cụ nói vậy, Ưu Ưu liền bĩu môi.
“Có cơ hội cháu làm cho bà ăn thử nha?”
“Bà nội không muốn làm chuột bạch đâu!” Bà cụ nói móc lại cô.
Ưu Ưu cũng cạn lời, bà cụ thật là!
“Bé con, cháu thật sự thích người tên Đường Thiếu Đình đó sao? Bà nội đã điều tra rồi, từ nhỏ cậu ta đã là cô nhi, 17 tuổi đi làm xã hội đen c.h.é.m chém g.i.ế.c giết, sau đó lại trốn qua Mỹ! Đứa nhỏ ngốc này, cháu nói xem cháu thích cậu ta ở điểm nào chứ? Có biết bao nhiêu hoàng tử, vương công, quý tộc đang xếp hàng để lấy cháu đó!” Phía kia vọng đến giọng nói của Thái Hậu, Ưu Ưu còn nghe được tiếng bà cụ đang cắn hạt dưa.
Bà cụ thường ngày sống trong nhung lụa, ung dung quý phái, lại thường xuyên trốn đi một mình cắn hạt dưa, vô cùng bình dị!
Đương nhiên Thái hậu không biết rằng năm đó là Đường Thiếu Đình đã cứu cô cháu gái bé nhỏ một mạng, còn những người khác, ngoại trừ cậu Long Ngạo của cô thì không ai biết được.
“Bà nội, bà nói như vậy cháu không thích nghe đâu, cháu thích anh ấy chính là thích anh ấy! Không phải anh ấy thì không được! Cháu nói cho bà biết trước luôn, cả đời này của cháu cũng chỉ có thể gả cho anh ấy!” Ưu Ưu nói tiếp, cô của bây giờ không còn sợ bà cụ nữa!
Thứ nhất, bà cụ rất thích cô, bà sẽ luôn chiều theo cô.
Thứ hai, cô cũng có năng lực tự làm chủ cho mình!
“Được rồi! Con bé này, cứ như là sư tử con bị ngã vậy, muốn xù lông là xù lông!” Bà cụ vội vàng đáp lại.
Ưu Ưu bĩu môi, “Gần đây hai mẹ con kia có gây phiền phức gì cho bà không?”
“Có ngày nào mà bọn họ dừng lại đâu chứ?! Bà nội trị được bọn họ! Mà cháu đó, lúc nào cũng phải cẩn thận, bà nội nhớ lại chuyện lần trước cháu tìm được đường sống nơi tử huyệt đó, tim vẫn còn đập mạnh liên hồi!” Bà cụ nói tiếp.
Lần trước Ưu Ưu đi tìm thuốc giải cho Đường Thiếu Đình, sau một cú nổ lớn, hoàng hậu và đứa con ruột của bà ta đều cho rằng Ưu Ưu đã chết, lập tức muốn tuyên bố Tam công chúa chính là người thừa kế duy nhất của hoàng thất, kết quả, Ưu Ưu lại huy hoàng trở về, tát vào mặt hai mẹ con bọn họ!
Từ sau đó, bọn họ liền tức không chịu nổi!
“Bà yêu tâm đi, hai mẹ con họ không xong với cháu đâu!” Cô vô cùng tự tin mà nói. Rất nhanh đã gác máy, tiếp tục nghiên cứu cách đốt thức ăn!
Đường Thiếu Đình bị mùi khét kích thích mà thức dậy, anh còn tưởng là hai chú chó lại gây chuyện, kết quả lại là đứa còn lại đang đốt nhà bếp!
Món xào trong chảo phực lửa dữ dội, làm cô sợ tới mức luống cuống tay chân, không biết là nên tắt bếp hay là dội nước, một chiếc nắp nồi bỗng nhiên xuất hiện, đậy lên đám lửa, một bàn tay to lớn quyết đoán mà tắt bếp!
Ưu Ưu lè lưỡi ngượng ngùng mà đứng một bên, biểu cảm vô cùng nghiêm túc mà nhìn anh, “Em muốn xào rau!”
Nhưng “Xào rau” của cô vào trong suy nghĩ của anh lại như là “Quấy rối”!